Rốt cuộc vào ngày thứ ba bị An Thần cứng rắn bắt xuống giường, đi gặp bác trai và bác gái Lâm gia thật sớm.
Lại nói Lâm gia cũng là tương đối hoa lệ, Tô Thiển đứng ở ngoài cánh cổng tráng lệ, có chút không tự giác giơ chân lên nhìn lại giày dưới chân mình, cuối cùng vẫn là đổi một đôi dép sạch sẽ mới an tâm bước chân vào.
Một người một ly rượu đỏ trên tay, An Thần cầm lấy rượu trên tay cô, cùng Lâm Tử Nhiên muốn một ly trà xanh.
"Anh, một ly rượu đỏ mà thôi, có thể giúp cả người khỏe mạnh.". Nhận lấy rượu đỏ, Lâm Tử Nhiên còn muốn đặc biệt pha một ấm trà hảo hạng.
An Thần nhấp một miếng rượu đỏ, nhìn thấy sắc mặt Tô Thiển không tốt chút nào, vươn tay đặt ở trên bụng cô bình thản: "Còn đau không?".
Tô Thiển lúng túng thăm dò, đánh rơi tay của anh: "Đây là nhà người ta!".
"Không có sao, ở chỗ này cùng nhà mình là một dạng, tự nhiên một chút là tốt rồi.". An Thần dứt khoát ôm hông của cô, bàn tay lần nữa dò trên bụng của cô, nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền tới quả nhiên làm Tô Thiển thoải mái không ít.
Ngồi một chút thì hai lão bối Lâm gia đi đến, An Thần cùng Tô Thiển đứng dậy, cười híp mắt kêu một tiếng bác trai bác gái.
Trên bàn cơm, Tô Thiển có chút không được tự nhiên, bác trai Lâm có chút nghiêm túc, không có biểu cảm gì, Bác gái Lâm ngược lại nhìn lên nhìn xuống đánh giá Tô Thiển mấy lần, lắc lắc đầu, tuy là không tệ, nhưng muốn xứng An Thần thì còn kém chút, nhìn cái eo nhỏ kia, về sau sẽ không dễ dàng sinh em bé!
Tô Thiển tiếp thu các loại ánh mắt khác thường, hận không được lập tức rời đi, ngồi nơi này áp lực thật quá lớn.
"Hai người các con kết hôn một năm rồi, chúng ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tô Thiển đấy...". bác gái Lâm mở miệng trước tiên, gắp một khối thức ăn vào trong chén Tô Thiển.
Tô Thiển miệng mở ra, nghe lời này giống như có ý trách cứ, không tự chủ hướng An Thần bên này xê dịch, hô hấp của An Thần mới từ từ vững vàng lại.
Hướng về phía bác gái Lâm khẽ mỉm cười: "Bác trai bác gái, con vốn là nên sớm đến thăm hai bác rồi, nhưng bởi vì một chút chuyện phức tạp nên kéo dài tới giờ trong lòng cháu thật sự có chút hối hận, tin là hai bác nhất định sẽ rộng lượng bỏ qua.".
"Không có sao, hai bác cũng rất rộng lượng, sẽ không cùng em so đo cái gì.". An Thần tiếp tục gắp rau vào trong chén cô, một câu nói trong nháy mắt đem lời nói chất vấn chuẩn bị phát ra của bác gái Lâm đánh về trong bụng