Tô Thiển nhìn lại bản thân mình, trên người mình mặc áo phông quần jean còn người ta nào áo dây quần hiệu, nhất thờ cảm thấy mình nhà quê.
Cuộc phỏng vấn bắt đầu mà vấn đề được hỏi chỉ là có thể chịu khổ được không, có thể chịu đựng việc phải làm thêm giờ không, có thể chịu được phải đi công tác thường xuyên rồi hỏi thêm một số vấn đề linh tinh khác.
So sánh với những người khác, Tô Thiển bình tĩnh hơn. cô cảm thấy, là chính mình thì chẳng có gì phải lo lắng cả.
" cô Tô, chúng tôi đã xem qua hồ sơ của cô, thấy trước kia cô chưa từng có kinh nghiệm làm việc gì, người chúng tôi tuyển là thư kí giám đốc, nhưng chúng tôi cảm thấy dung mạo, khí chất của cô rất thích hợp làm công việc này. Nếu như cô đồng ý, chúng tôi có thể đem cô an bài qua vòng phỏng vấn."
Mấy người phỏng vấn đón tiếp rất vồn vã, một người trong số đó mỉm cười và giải thích cho cô hiểu.
Tô Thiển mỉm cười yếu ớt, cô hiểu rằng mình không phải minh tinh màn ảnh gì, nên ngay lập tức cất hồ sơ nói:" Xin chân thành cảm ơn, nhưng xin cho tôi thời gian suy nghĩ."
Người phụ nữ mỉm cười gật đầu, đưa danh thiếp cho cô: " Được, khi nào suy nghĩ kĩ hãy gọi điện cho chúng tôi."
Ra khỏi đại sảnh, Tô Thiển lấy tay che đi cái nắng như thiêu kia thì có một chiếc xe Benz dừng lại ngay trước mặt mình.
Chờ khi kính xe hạ xuống Tô Thiển mới nhìn vào bên trong.
" Tô Thiển là em?" Giọng nam trầm thấp dễ nghe kèm theo một chút hưng phấn truyền vào tai cô.
Tô Thiển nhìn anh chàng, rồi suy nghĩ một lúc lâu sau cũng không nhớ nổi anh ta là ai, nhưng anh ta đã nói đúng tên mình mà vừa nhìn đã nhận ra mình nên ngay lập tức nói: " Em tới để phỏng vấn, anh...".
" Em chờ một chút, anh đi đỗ xe, nếu không anh lại nhận thêm một biên lai tiền phạt nữa."
Anh chàng đùa cô, chờ khi đã đỗ xong xe, đã nhìn thấy Tô Thiển đứng dưới bóng một cây cổ thụ.
" Trờ rất nắng, cẩn thận trúng gió, chúng ta đi sang quán cà phê đối diện ngồi nói chuyện chút nhé."
Tô Thiển vẫn cảm thấy do dự, cô không rõ anh ta nhưng vẫn muốn ngồi một chút.
Lại không muốn phụ ý tốt của đối phương nên đồng ý ngay. Anh ta lại còn đẹp trai ngời ngời, cũng không giống người xấu chứ.
Vừa bước vào quán cà phê, hơi mát từ điều hòa đã khiến cô mát lạnh. Chỉ 1 chữ thôi: thoải mái ( Theo tiếng trung thoải mái chỉ gồm đúng 1 chữ, nhưng theo tiếng việt thì tới tận 2 chữ mà mình tôn trong bản gốc tiếng trung nên giữ nguyên là 1 chữ).
" Tiên sinh, tiểu thư, hai người cần dùng gì?"
" Cho cô đây một ly Cappuchino, cho tôi một ly Moka."
Vừa mới ngồi xuống anh chàng này đã mời hẳn hai ly cà phê.
Tô Thiển ngạc nhiên:" Anh biết khẩu vị của tôi?"
Anh chàng cười khổ một tiếng:" Tô Thiển, anh chỉ cần liếc cũng biết em quên béng anh rồi."