Khi không gian xung quanh dần bình ổn trở lại, Du Uyên Nhi trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, cô xoay người rời khỏi trong sự ngạc nhiên của Ái Ái.
Cô đã luôn tự dặn lòng Khang Bất Dịch không phải người xấu xa như người khác vẫn hay truyền tai nhau, nhưng nay anh đã động thủ ngay trước mặt cô, cô không muốn tin cũng phải chấp nhận sự thật này. Trở về phòng học, Du Uyên Nhi ngồi vào chổ của mình, thở ra một hơi đầy chán nản, cô ước mình nhớ lại tất cả chuyện quá khứ, cô muốn biết ngày trước anh là một người như thế nào để có lý do tin rằng anh hiện tại đang cố tỏ ra đáng sợ như thế kia. Du Uyên Nhi trở về phòng học không lâu thì Khang Bất Dịch cũng vào, Lý Vũ Hàn và Ái Ái nhận thức được tình hình không ổn nên cả hai nấp ở cửa sổ bên ngoài hành lang lén lút dõi theo. Khang Bất Dịch đi thẳng đến chổ Du Uyên Nhi, không hài lòng lên tiếng hỏi: “Cậu bỏ đi là có ý gì? Hối hận? Đừng quên cậu là người tỏ tình với tôi trước”
“Mình không hối hận, mình cũng không quên” Du Uyên Nhi ngẩng đầu nhìn Khang Bất Dịch với biểu cảm nghiêm trọng, trong giây phút nóng lòng liền đưa ra một yêu cầu: “Cậu đừng đánh người nữa có được không?” “Cậu lấy quyền gì để áp đặt tôi phải nghe theo lời cậu?” Khang Bất Dịch lộ rõ sự mất kiên nhẫn trên mặt, giọng nói cũng trầm đi. Đối diện với câu hỏi này, Du Uyên Nhi đã có câu trả lời thích đáng, cô bình tĩnh đáp: “Mình là bạn gái cậu, mình không có quyền sao?” Nét mặt Khang Bất Dịch thoáng lên sự bối rối, Du Uyên Nhi nói không sai, cô hoàn toàn có quyền ra yêu cầu với anh.
Ngoài mặt vẫn tỏ ra cao ngạo, Khang Bất Dịch liếc mắt chổ khác che giấu đi sự mềm yếu, thản nhiên đáp: “Có” Vẻ mặt căng thẳng của Du Uyên Nhi dần dịu lại, cô điềm tĩnh giải thích cho Khang Bất Dịch hiểu lòng cô: “Bất Dịch, ẩu đả không giải quyết được vấn đề, nó chỉ làm mọi chuyện trở nên phiền phức thêm thôi, quan trọng hơn là mình không muốn cậu bị thương, cậu xem như vì một người bạn gái không được tích sự gì như mình mà khống chế bản thân đừng động thủ nữa, được không?” Trái tim Khang Bất Dịch dao động, không thể từ chối được những lời đề nghị của Du Uyên Nhi mà đồng ý: “Được” Khang Bất Dịch biết rõ bản thân mình chẳng cần phải đồng ý trước những yêu cầu do Du Uyên Nhi đặt ra, nhưng anh vốn không thể điều khiển được lý trí và trái tim mình, anh có thể đối xử tệ với người khác nhưng với cô anh không thể. Anh kéo ghế kế bên ngồi xuống cạnh Du Uyên Nhi, trong không gian yên tĩnh chỉ có hai người, cả hai chẳng ai nói thêm lời nào chỉ trầm lặng nhìn nhau. Bên ngoài hành lang, Lý Vũ Hàn và Ái Ái ngồi bệt xuống sàn tựa lưng vào tường, Ái Ái càng lúc càng không hiểu được con người của Khang Bất Dịch, lúc thì anh tỏ ra chán ghét mọi thứ, lúc lại nhún nhường chiều theo ý của Du Uyên Nhi, nếu nói anh thật lòng thích Du Uyên Nhi thì cũng hoàn toàn có thể. “Vũ Hàn, rốt cuộc Khang Bất Dịch vì sao lại trở nên giống hiện tại?”
Nhắc đến Lý Vũ Hàn chợt thở dài, anh ngã đầu vào tường phóng tầm mắt ra bầu trời trong xanh trước mặt, không nhanh không chậm lên tiếng: “Lần đầu tiên mình gặp Bất Dịch vào bắt đầu cấp hai, ban đầu cậu ấy rất hòa đồng vui vẻ, nhưng sang học kỳ hai bố mẹ cậu ấy ly hôn, trong nhà chỉ còn cậu ấy và anh trai, chính vì cú sốc gia đình đó khiến cậu ấy trở thành một kẻ bất cần và bạo lực như bây giờ.
Có điều, vào lần Bất Dịch gặp Uyên Nhi, cuộc sống tươi đẹp của cậu ấy như bùng cháy một lần nữa, nhưng cậu ấy vì Uyên Nhi chỉ là một phần, phần còn lại là vì bố Bất Dịch muốn đưa anh em cậu ấy ra nước ngoài định cư, Bất Dịch khi đó chống đối lại đã bỏ nhà đi sang một thành phố khác để tự mình kiếm tiền, nếu không vì Uyên Nhi, cậu ấy đã bỏ học từ lâu, vì muốn gặp lại Uyên Nhi, cậu ấy mới phải gồng mình trở nên một con nhím đầy gai nhọn” Nước mắt Lý Vũ Hàn rơi ra trong lúc kể, nghĩ lại anh luôn cảm thấy bản thân là một người bạn tồi khi không thể giúp gì cho Khang Bất Dịch vào thời điểm đó, may mà có sự xuất hiện của Du Uyên Nhi, nếu không anh cũng đã gián tiếp chôn vùi tương lai tươi sáng của Khang Bất Dịch. Hiểu được nguyên nhân biến Khang Bất Dịch trở nên như hiện tại, bao nhiêu dị nghị của Ái Ái dành cho anh liền tan biến, đổi lại là cô nếu mới mười hai mười ba tuổi đã gặp trường hợp đó, cô cũng phải tự mình đứng lên bảo vệ chính mình. Buổi tối ở nhà, Du Uyên Nhi nhận được cuộc gọi từ Ái Ái, câu chuyện cô nghe được là quá khứ của Khang Bất Dịch.
Nước mắt cô tuôn như xối lũ, cô không ngờ mình lại chính là lý do để anh kiên trì bước chân trên con đường học hành để có thể đi cùng cô, và cả những lúc anh trốn học cũng có thể là để đi kiếm tiền trang trải cuộc sống và học phí.
Chính từ giây phút đó, Du Uyên Nhi càng có niềm tin mãnh liệt trong kế hoạch lấy lại tuổi trẻ hồn nhiên mà anh xứng đáng phải có như bao người khác.
Liên quan đến Khang Bất Dịch, cô chưa từng đoán sai, nếu ngày trước cô cũng như bao người khác kỳ thị anh thì bây giờ cô sẽ dùng tư cách bạn gái của Khang Bất Dịch chứng minh cho họ thấy anh là một người tốt, một người hoàn toàn có quyền nhận được sự yêu thương từ tất cả mọi người. Từ bé Du Uyên Nhi có bố mẹ và anh trai, ra ngoài có Ái Ái bảo vệ, nay cô sẽ mang những may mắn của chính mình hóa thành tình yêu dành cho Khang Bất Dịch, cho dù cô chẳng phải thần thánh hay võ sư, nhưng cô vẫn sẽ ở bên cạnh anh, bảo vệ anh trước những giông tố anh đang phải đối mặt. Tuy Du Uyên Nhi không nhớ rõ năm đó Khang Bất Dịch như thế nào, nhưng ánh mắt dịu dàng đặc biệt dành cho cô vẫn còn ẩn hiện trong tiềm thức, dù chẳng nhớ cô từng thích anh đến mức nào, nhưng những cảm xúc trong trái tim cô ở hiện tại là sự rung động xuất phát một cách tự nhiên nhất..