Về phần Trúc phi, vì còn đang lúc mang thai được bảy tháng rồi nên cơ thể vô cùng nhọc nhằn, cũng may là có Thục phi tận tình chăm sóc nên cũng rất vui vẻ, an dưỡng thai nhi, chờ ngày sinh nở.
Còn về Nhan hoàng hậu, cô ta không bình tĩnh được như vậy.
Cô ta cho người mua chuộc nô tì thân cận của Trúc phi, hằng ngày lén lén lút lút cho Trúc phi uống một loại thuốc do Bình thái y sáng chế ( thái y thân cận của Nhan hoàng hậu) nhằm làm cho Trúc phi bị xảy thai nhưng may mắn Thục phi phát hiện được ngăn cản kịp thời, lúc phát hiện cũng may chỉ uống được vài ngày không ảnh hưởng đến tính mạng của cả hai mẫu tử bọn họ.
Thục phi cũng đã bắt đầu nghi ngờ Nhan hoàng hậu làm, vì ngoại trừ Nhan hoàng hậu đã có con, thì chỉ có Trúc phi đang thai, còn những vị phi tử còn lại mới được tấn phong gần đây không thể làm gì đươc Nếu Nhan hoàng hậu đang suy tính cho tương lai của con trai mình thì chắc chắn muốn loại mẫu tử Trúc phi.
Từ nhỏ, Ngân Thục cô đã đi theo mẹ cô, nhìn thấy biết bao nhiêu thủ đoạn tâm cơ xấu xa của nữ nhân hậu cung, có chiêu nào mà cô không nhìn ra chứ.
Vài ngày sau, Nhan hoàng hậu lại tiếp tục cho đồ ăn bổ dưỡng đến, bắt Trúc phi phải ăn hết để tẩm bổ nhưng thật ra mục đích chính là để bào thai to lên dẫn đến khó sinh, lúc đó chỉ cần dẫn thái y đến chậm một chút thì ai dám chắc mẫu tử Trúc phi còn sống cơ chứ.
Lúc đó, Thục phi thì lại không nghĩ nhiều như vậy nên chỉ cho thái y kiểm tra xem có độc hay không thôi, rồi đưa lại cho Trúc phi.
Còn Trúc phi một phần sợ Nhan hoàng hậu phật lòng nên ăn hết.
Ngày rồi ngày, thai nhi càng ngày càng lớn.
Một hôm, Nhan hoàng hậu bất ngờ mời tất cả các phi tử trong hậu cung vào Tâm Tư cung để thưởng trà, riêng phần Trúc phi được miễn vì đang mang thai.
Thục phi cô cảm thấy có gì đó bất an, bồn chồn, đột nhiên cô có cảm giác suy nghĩ sắp ra vấn đề thì Vân Lạc (nô tì thân cận của Ngân Thục, mang từ Đông Phương Quốc sang, ngoài Vân Lạc còn có Tiểu Phong) chạy lại thầm thì với Thục phi một điều làm cô hết sức kinh ngạc: - Thục phi nương nương, Tâm Phúc nô tì cận thân với Trúc phi nương nương chính là người của Tâm Tư cung, chính là nô tì hằng ngày sắc thuốc cho Trúc phi uống.
- Ta cũng nghĩ có nội gián, không ngờ nội gián chính là người mà muội ấy tin tưởng nhất.
Đúng lúc đó, Giang Bích ( nô tì thân cận của Nhan hoàng hậu) đến thông báo rằng Nhan hoàng hậu mới được hoàng thượng tặng trà mới được tiến cống nên muốn mời Thục phi qua thưởng thức.
Lúc đó, Ngân Thục cũng không nghĩ nhiều, thế là đứng dậy đi Tâm Tư cung.
Đang uống trà, cô lại tiếp tục suy nghĩ: - Tâm Phúc...!cho Trúc phi ăn uống bổ dưỡng...hôm nay lại cho Trúc phi nghỉ ngơi...bất ngờ hôm nay hoà thuận mời mình uống trà....Này Vân Lạc, chừng nào Trúc phi sinh? - Dạ, hình như hai tuần nữa...! - CHÊT RỒI, SAO TA KHÔNG NHẬN RA SỚM HƠN..Ngân Thục hoảng hốt nghĩ.
Bỗng nhiên Tâm Phúc chạy lại báo: - Bẩm hoàng hậu nương nương, chủ tử của nô tì Trúc phi vô tình ngã bị sinh non...! - Ngươi đã gọi thái y chưa?
- Dạ chưa, hoàng hậu có dặn khi nào Trúc phi sinh nhớ bẩm báo hoàng hậu trước nên nô tì không dám cãi Qủa đúng như cô nghĩ.
Tay Thục phi cô nắm chặt, hận không thể xé xác con tiện tì Tâm Phúc, cùng con ả Nhan hoàng hậu đáng ghét giả nhân giả nghĩa.
Cô mắng: - Con tiện tì nhà ngươi, chủ tử ngươi đang nguy kịch ngươi không lo chạy đi báo thái y, bà đỡ còn tự mình chạy tới đây, chuyện bẩm báo đã có cung nữ khác lo, ngươi hà tất phải làm như vậy, trừ khi ngươi muốn chủ tủ ngươi chết..
- Thục phi muội muội, muội đừng lo lắng quá, dù gì cũng sinh trước hai tuần thôi mà, không có vấn đề gì đâu, bây giờ chạy đi báo cũng được vậy.
Ngươi còn đứng đó làm gì chạy đi báo thái y ngay đi...! - Dạ..Tâm Phúc âm thầm nở nụ cười lạnh lẽo nhưng đâu biết được đã bị Thục phi đã nhìn thấy.
- Vân Lạc, em chạy đi dẫn Giang thái y tới đây.
Tiểu Phong, theo ta đến An Hoa cung..
Bẩm hoàng hậu nương nương, Trúc phi đang trong thời khắc nguy kịch, thân làm tỷ tỷ không thể ngồi đây thưởng trà, xin phép hoàng hậu, muội cáo lui trước.
Nói rồi Thục phi cùng tiểu Phong chạy đi luôn, chẳng quan tâm Nhan hoàng hậu có đồng ý không khiến cho Nhan hoàng hậu tức lắm nhưng không thể làm gì được.
Không nhanh không chậm, Nhan hoàng hậu cho phép các phi tử khác về trước, còn mình chạy đến Dưỡng Tâm Điện.
Cô ả ta đi vừa chậm vừa ngắm cảnh, lúc cô ta đoán chừng vị Trúc phi này sắp tàn đời rồi mới chạy đến báo cho hoàng thượng.
Lúc đó cô ta còn giả vờ ngã để trì hoãn việc hoàng thượng đến An Hoa cung.
Hoàng thượng vô cùng tức giận vì xảy ra chuyện lớn như thế Thục phi không hề bẩm báo một chút nào cho người nghe nhưng người đâu hề biết rằng cung nữ mà Thục phi phái đi baó tin đã bị bắt cóc đâu chứ.
Về phần thái hậu, mấy hôm nay bà đã đi kính phật ở Thiên An Tự chưa có về, nếu không bà đã ngăn cản được bi kịch sắp xảy ra với người con dâu mà bà yêu quí nhất..