Boss, Hạnh Vận Lai Tập

32: Chương 32


trước sau

Kha Thiếu Úc mở cửa, nhìn thấy Tề Dịch cùng Ân Thứ đồng thời xuất hiện thì có chút sửng sốt, sau đó lẳng lặng dùng ánh mắt hỏi Tề Dịch.

Ân Thứ lưu ý tới vẻ mặt hai người, hỏi: “Có chuyện gì tôi không tiện biết sao?”

Kha Thiếu Úc dừng vài giây: “Ân tổng, mời vào, chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm.”

Mọi người vào phòng, Tề Dịch hỏi: “Nhanh như vậy đã tra được? Kiểm tra DNA không có khả năng trong một ngày đã có kết quả đi?”

“Sự thực thì vài ngày trước tôi đã giao DNA của cô ta cho một người bạn đi kiểm tra, bởi vì cậu nói cô ta rất có thể có tiền án, nên tôi trực tiếp nhờ bằng hữu so kết quả DNA với cơ sở dữ liệu của bọn họ.”

“Kết quả thế nào?” ‘Tiền án’ mà Tề Dịch nói chủ yếu là dùng sắc đẹp lừa gạt tiền tài, có thể là một người có kinh nghiệm giao thiệp phong phú, thật không ngờ lại có tiền án lưu lại trong hệ thống của cảnh sát.

“Vốn không thấy liên lạc, tôi cứ nghĩ người bạn kia không tiện hỗ trợ.” Kha Thiếu Úc nói tiếp: “Ai ngờ tối qua đột nhiên nhận được điện thoại, nói DNA của cô ta phù hợp với một đối tượng trong cơ sở dữ liệu của bọn họ.”

Tề Dịch liếc mắt nhìn Ân Thứ ở bên cạnh một cái, không có quỷ khí của người này ảnh hưởng, hiệu quả thực sự là nhanh gọn lẹ.

“Tư liệu ở đây, cậu xem xem.” Kha Thiếu Úc đưa mấy phần hồ sơ cho Tề Dịch.

Tề Dịch nhận lấy, nghiêm túc lật xem. Trong lúc này, Ân Thứ vẫn im lặng lắng nghe, không hỏi câu nào.

Bức hình trong tư liệu cùng ‘Tất Giai’ có ba phần tương tự, nhưng người phụ nữ này thoạt nhìn thành thục hơn, trên mặt có một nốt ruồi mỹ nhân. Theo tư liệu, hai năm trước người này cùng một nghi can khác đã hại chết một gia đình ba người giàu có, kể cả đứa con chỉ mới mười tuổi, sau đó người phụ nữ này giả trang thành vợ của người giàu nọ, mưu đồ chiếm đoạt gia sản. Nếu không phải bị mẹ của người giàu kia phát hiện sơ hở, cô ta cùng đồng lõa đã chiếm được gia tài bạc triệu, trở thành một nhân vật giàu có nổi tiếng.

Lúc JC chuẩn bị bắt giữ thì bọn họ đã cưỡm đi không ít tiền tài, hồ sơ bỏ chạy. Hai năm sau, hoàn toàn không còn tung tích.

Vụ án này từng chấn động một thời, cho tới giờ vẫn chưa kết án. Không ngờ sau hai năm, trong một lần hành động khác lại ngẫu nhiên bị bọn họ tra được.

Thân phận thật sự của người phụ nữ này tới nay vẫn là một câu đố, bị đánh số là X2018C35, cô ta giả trang thành Tất Giai, rất có thể muốn giở trò cũ.

“Nếu không phải có cậu nhắc nhở, tôi tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được cô ta là một nhân vật nguy hiểm như vậy.” Kha Thiếu Úc thật sự cảm tạ Tề Dịch, đã giúp mình cùng người nhà thoát được kiếp nạn.

“Anh tính toán làm thế nào? Báo nguy à?” Tề Dịch hỏi.

“Không, tạm thời không thể bứt dây động rừng, cô ta không phải nguy hiểm nhất.” Kha Thiếu Úc gõ gõ mặt bàn: “Đối tượng nguy hiểm thực sự chính là đồng lõa của cô ta.”

Tề Dịch vừa lúc lật tới tư liệu về tên đồng lõa kia, nhìn thấy bức hình thì ‘di’ một tiếng.

Kha Thiếu Úc cũng không chú ý, chỉ nói: “Người này thủ đoạn độc ác, không chỉ giỏi đánh nhau, khả năng nhắm bắn xa gần đều không tồi, JC suy đoán người này có thể xuất thân từ bộ đội đặc chủng, đáng tiếc không có ảnh chụp rõ ràng, không thể truy ra thân phận. Nếu không tìm được người này, sinh mệnh người nhà tôi có thể sẽ bị uy hiếp.”

Tề Dịch nhìn chằm chằm bóng người mơ hồ trong hình một lúc lâu, đột nhiên nói: “Người này, tôi đã từng gặp.”

“Cái gì?” Kha Thiếu Úc kinh ngạc nhìn qua: “Cậu đã gặp qua? Ở đâu? Khi nào?”

Tề Dịch lấy điện thoại ra, mở tập ảnh, nhấn mở một bức, đưa tới trước mặt Kha Thiếu Úc: “Chính là người này.”

Người này là tên hung đồ cả người đầy quỷ khí mà cậu cùng Ân Thứ đã gặp qua ở J thành. Tề Dịch đã đưa hình người này cùng những nhân vật khả nghi khác vào thẻ nhớ giao cho Vô Định đại sư, bất quá phỏng chừng JC không coi trọng, dù sao bọn họ cũng không có khả năng vì một vài bức ảnh mà lãng phí cảnh lực điều tra.

Ân Thứ cũng liếc mắt nhìn màn hình điện thoại một cái, hồi tưởng vài giây, mơ hồ nhớ ra bộ dáng của người đàn ông kia. Lúc ấy anh chỉ nghĩ Tề Dịch tiện tay chụp loạn, hiện giờ xem ra thì tựa hồ đã sớm biết đối phương có vấn đề.

Chính là, điều này sao có thể? Tề Dịch căn bản không biết người kia. Chuyện tài xế ở vùng khác kia cũng vậy, cậu chỉ nhìn một cái, tựa hồ biết trước sẽ có chuyện mà chụp hình lại, sau đó nó đã trở thành manh mối quan trong giúp JC phá án.

Ân Thứ có chút đăm chiêu nhìn về phía Tề Dịch.

“Ông ta là ai? Sao cậu xác định chính là ông ta?” Kha Thiếu Úc hỏi.

“Thân phận thì tôi không biết, nhưng tôi khẳng định ông ta chính là người trong tư liệu.” Chính xác thì cậu nhận ra quỷ khí trên người đối phương, cái loại quỷ khí lộ ra huyết sắc này cũng không thường thấy.

Kha Thiếu Úc thấy biểu tình Tề Dịch rất nghiêm túc, trong lòng cũng có chút do dự. Tề Dịch tựa hồ không cần biết thân phận của người khác nhưng lại nhìn thấu chân tướng, chỉ là không biết cậu ta dùng phương pháp gì làm được điều này. Chẳng lẽ thật sự là hỏa nhãn kim tinh?

Tề Dịch cũng không lo lắng bị truy hỏi, cũng không sợ người ta ngờ vực vô căn cứ. Tin hay không là tùy bọn họ, nói hay không là do cậu.

Có kinh nghiệm vài lần trước, Kha Thiếu Úc cuối cùng lựa chọn tin tưởng: “Cậu có biết người này hiện giờ đang ở đâu không?”

“Này thì cần anh tự mình thăm dò.” Tề Dịch lực bất tòng tâm: “Vài ngày trước ông ta còn ở J thành, nhưng phỏng chừng rất nhanh sẽ tới A thị, thậm chí rất có thể hiện giờ đã ở đây.”

Nếu ông ta là đồng lõa với người phụ nữ kia, như vậy, dựa theo dấu hiệu quỷ khí của cô ta thì có thể phỏng đoán đại khái, vài ngày nữa bọn họ sẽ hành động.

Tề Dịch gửi ảnh chụp qua cho Kha Thiếu Úc, để anh tự xử lý.

Lúc này, Ân Thứ lên tiếng: “Có lẽ tôi có biện pháp tra ra người này.”

Tề Dịch cùng Kha Thiếu Úc đồng thời nhìn qua.

Ân Thứ không giải thích, chỉ nói: “Chỉ cần người này đang ở A thị, tôi có bảy phần nắm chắc trong vòng hai ngày sẽ tìm ra.”

“Vậy xin nhờ Ân tổng, chờ sự tình giải quyết rồi, tôi nhất định sẽ tới tận nhà cảm tạ.” Kha Thiếu Úc thận trọng biểu thị.

Ân Thứ gật gật đầu, cũng không quá để ý.

Kha Thiếu Úc thu lại tư liệu cùng ảnh chụp, nói với hai người: “Tôi đi trước, có tin tức gì xin hãy báo cho tôi.”

Tề Dịch tiễn Kha Thiếu Úc ra cửa, dặn dò: “Mấy ngày nay chú ý an toàn, mang theo vài vệ sĩ bên người đi.”

“Ừ, cám ơn.”

Kha Thiếu Úc đi rồi, Tề Dịch thầm thở phào một hơi, may mắn lần này Tề Dịch không phát sinh địch ý, tuy điềm báo vẫn còn nhưng đã nhạt đi rất nhiều.

Tề Dịch ngẩng đầu liếc mắt nhìn Ân Thứ một cái, vừa định dời tầm mắt thì lập tức chuyển lại.

Không đúng! Quỷ khí trên người Ân Thứ tựa hồ xuất hiện biến hóa quỷ dị, trở nên nồng đậm hơn hẳn trước kia!

Vì cái gì lại như vậy? Quỷ khí trên người Ân Thứ do oán hận chất chứa mấy trăm năm hình thành, rất khó hóa giải, nếu có thể áp chế nó suốt ba mươi năm mà không bị ăn mòn, này thuyết minh tâm tính anh rất kiên định, thủy chung bảo trì ổn định không để quỷ khí tiếp tục gia tăng, nếu không nhờ vậy, Ân Thứ chỉ sợ đã sớm chết oan chết uổng.

Như vậy, vì cái gì hiện giờ quỷ khí lại đột nhiên gia tăng? Theo lý mà nói, vận may của cậu có thể ức chế quỷ khí, chỉ cần có cậu ở, quỷ khí hẳn phải giảm bớt mới đúng.

Biến hóa này bắt đầu từ khi nào? Là từ lúc cậu tự tuyệt tình cảm của anh rồi dọn ra khỏi nhà sao?

“Làm sao vậy?” Ân Thứ thấy ánh mắt cậu kì quái, liền lên tiếng hỏi.

“Không, không có gì.” Tề Dịch áp chế nghi hoặc trong lòng, quyết định quan sát một đoạn thời gian.

“Nếu lần này tôi giúp Kha Thiếu Úc, em có thể dọn về không?” Ân Thứ nghiêm túc nhìn cậu.

“Không thể.” Tề Dịch nói: “Trừ phi anh dọn đi.”

Sắc mặt Ân Thứ liền chán nản, nhìn cậu thật sâu.

Quỷ khí lại gia tăng rồi! Tề Dịch thầm kinh hãi.

“Ân Thứ.” Cậu thử thăm dò: “Chúng ta thật sự không có khả năng, buông tay đi.”

“Tôi sẽ không buông tay.” Âm thanh đè nén, quỷ khí bốc lên.

“Chuyện này tạm thời không nói tới, anh đi đi, tôi muốn nghỉ ngơi.” Tề Dịch lại nói.

“Em đi nghỉ đi, tôi ngồi chờ ngoài phòng khách.” Ân Thứ ngồi yên trên sô pha.

Không thích hợp, thật sự không! Tuy Ân Thứ trước kia cũng có chút dính người, nhưng không phải một bước cũng không nhường như hiện giờ, có lúc còn giống như là cố tình gây sự. Tình tự của Ân Thứ đang bị quỷ khí ảnh hưởng, vì thế những cảm xúc tiêu cực sinh ra sẽ trở thành ‘chất dinh dưỡng’ của nó. Hơn nữa, cậu tựa hồ chính là nguyên do làm quỷ khí của anh biến dị.

Lúc không ám hại người khác thì anh bắt đầu tận lực hại chính mình? Này là… đang tự hại mình sao?

Tề Dịch lần đầu tiên cảm thấy có chút kinh hồn táng đảm, do dự đi về phía phòng ngủ, lúc tới cửa thì quay đầu nhìn lại, thấy Ân Thứ cô linh ngồi trên sô pha, cả người chìm trong làn quỷ khí, vẩn đục không thấy rõ.

Cậu đứng tại chỗ, do dự thật lâu, cuối cùng vẫn ngoan tâm đi vào phòng, đóng cửa lại, ngăn cách Ân Thứ ở bên ngoài.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, ánh mắt Ân Thứ u ám, lặng lẽ mở TV, tắt âm thanh đi, tùy ý nhìn những hình ảnh chậm rì rì hiện lên trước mắt.

Tề Dịch trợn tròn mắt nằm trên giường, bất quá chỉ mới năm phút đồng hồ liền thấy từng đợt từng đợt quỷ khí theo khe cửa tiến vào.

Thực làm người ta không bớt lo được mà! Cậu ngồi dậy leo xuống giường, mở bật cửa, nói với Ân Thứ đang ngồi trên sô pha: “Đói bụng rồi, ra ngoài ăn cơm!”

Tùy ý để anh ‘tiếp tục hại mình’, phỏng chừng rất nhanh sẽ không khống chế được cảm xúc mất. Cậu cũng không muốn đối mặt với Ân Thứ mất khống chế, kia thực khảo nghiệm thần kinh a.

Quỷ khí của Ân Thứ thu lại, tắt TV, ngoan ngoãn được Tề Dịch dẫn ra ngoài…

Chuyện Ân Thứ đã đáp ứng thì không lỡ hẹn, chưa tới hai ngày, anh đã tìm ra tên hung đồ kia.

Có quỷ khí của Ân Thứ khóa lại, cộng thêm người của Kha Thiếu Úc cùng JC hiệp trợ, hai nghi phạm đang lẩn trốn rốt cuộc sa lưới, bọn họ thậm chí còn không biết mình lộ ra sơ hở ở đâu, đúng là chết cũng không minh bạch.

Kha gia hữu kinh vô hiểm thoát được một kiếp. Người xúi quẩy duy nhất chính là ba Kha, không chỉ bị lừa hơn một ngàn vạn, còn suýt chút nữa bị nghi phạm bắt cóc.

Chuyện này một tháng sau được đăng báo, bất quá không nói rõ tình tiết, ngay cả tên cũng đổi thành biệt danh. Bất quá, vụ án này lại gây ra chấn động không nhỏ trong ngành cảnh sát, Tề Dịch cũng được vài người để mắt tới.

Sau chuyện này, Tề Dịch không tiếp tục chú ý. Khoảng thời gian này cậu sống không tồi, ăn ngon ngủ ngon, rãnh rỗi thì đi làm thêm, học kĩ năng. Sau ngày đó, công việc của Ân Thứ tựa hồ cũng bắt đầu bận rộn, tuy vẫn còn ở nhà cu nhưng hiếm khi gặp mặt, chỉ là mỗi ngày kiên trì liên lạc bằng tin nhắn.

Bất quá hơn mười ngày sau thì tin nhắn cũng đột nhiên gián đoạn. Tề Dịch nghĩ anh rốt cuộc cũng quyết định từ bỏ, không còn chấp nhất nữa. Cậu vừa thở phào nhẹ nhõm nhưng ẩn ẩn cũng có chút mất mác. Có lẽ trong tiềm thức, cậu cũng khao khát có một mối tình nồng nàn, này đại khái chính là tiếc nuối duy nhất trong cuộc đời cậu. Nhưng thống khổ khi sinh ly tử biệt hệt như một gánh nặng trầm trọng, cậu nguyện ý một mình đối mặt.

Nhưng, Tề Dịch rõ ràng đã quá coi thường quyết tâm của Ân Thứ….


trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây