Đích Nữ Truyện Ký

70: Sẽ không bao giờ bộc phát lương tâm


trước sau

Trương Linh Chi ngồi ở trong xe ngựa phủ đại học sĩ, nhất phái dào dạt đắc ý, không yên sờ nơi này xem nơi đó, trong đầu ảo tưởng, nếu đây hết thảy đều là của mình thì tốt biết bao nha! Thay vì nói nàng ta thích chiếc xe ngựa này, chi bằng nói nàng ta là thích vinh hoa chiếc xe ngựa này đại biểu.

Ngay cả dấu hiệu đặc hữu của Hạ gia khắc trên xe ngựa Trương Linh Chi nhìn cũng thấy đặc biệt thuận mắt.

Ngay khi nàng ta đang làm mộng đẹp, xe ngựa đột nhiên ngừng lại, tiếng ngựa hý vang lên, Trương Linh Chi ở bên trong cũng bởi vì bất ngờ nên kinh hách ngã ngửa ra sau, đầu đập vào vách xe ngựa, đụng ra một cái u lớn, khiến nàng ta rớm nước mắt, đang muốn vấn tội xa phu liền nghe thấy một tiếng nói nam tính hỏi: "Xin hỏi bên trong chính là Hạ gia Hạ Liên Phòng tiểu thư sao?"

Thanh âm này không phải Tề vương thế tử sao? Hắn là đến tìm Hạ Liên Phòng? Trong lòng Trương Linh Chi lại bực, nhưng khóe mắt dư quang lại rơi vào mạng che mặt Hạ Liên Phòng đặt tại trên bàn trà nhỏ. Nàng ngẫm lại, đột nhiên sinh ra một cái ý tưởng lớn mật đến cực điểm.

Kỳ Hoài Húc ở bên ngoài thật lâu không chiếm được trong xe ngựa đáp lại, nhất thời không nhịn được, hắn nhíu mày, vung một roi đem xa phu hất xuống xe ngựa, sau đó phóng ngựa đến trước xe ngựa, dùng đuôi roi đẩy mành ra thò đầu vào bên trong nhìn một chút, thấy "Hạ Liên Phòng" mang mạng che mặt, áo choàng bao bọc thân hình kiều tiểu của "nàng", làm cho cả người "nàng" có vẻ càng đáng yêu.

"Hạ tiểu thư, bản thế tử chào hỏi ngươi, tại sao ngươi không để ý tới? Chẳng lẽ là xem thường bản thế tử sao?" Bởi vì quá mức hưng phấn, cho nên hắn căn bản không chú ý đến trong xe ngựa này chỉ có một mình "Hạ Liên Phòng".

"Hạ Liên Phòng" giả vờ ho khan vài tiếng, thanh âm khàn khàn nói: "Cũng không phải là thần nữ bất kính thế tử, mà là thần nữ đột nhiên cảm thấy yết hầu đau đớn, cho nên mới... Mong thế tử thứ tội."

Mĩ nhân bồi tội, Kỳ Hoài Húc tự xưng là phong lưu phóng khoáng sao có thể không nhận. Biểu tình trên mặt hắn nhất thời đổi giận thành vui: "Hóa ra là như vậy, nếu thân mình tiểu thư không thích hợp, Tề vương phủ ngược lại là có một đại phu tinh thông y thuật, nếu như tiểu thư không chê, có nguyện ý cùng bản thế tử đi vương phủ một chuyến hay không?" Tục ngữ nói tiên lễ hậu binh, hắn trước hết nói lời hay, dù nàng không đồng ý hôm nay hắn cũng muốn mang nàng đi. May chung quanh không có người nào, nàng lại không mang bao nhiêu hạ nhân, dù bị hắn bắt đi cũng sẽ không có ai phát hiện.

Trong lòng Trương Linh Chi càng đố kỵ, Tề vương thế tử trăm loại lấy lòng như vậy, nho nhã lễ độ, chính là vì tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng này! Giờ phút này nàng ta đã căm thù đến tận xương tủy Hạ Liên Phòng, cũng không hề xưng là biểu muội nữa, cảm thấy chính mình sở dĩ không may mắn như thế cũng là bởi vì Hạ Liên Phòng tên sát tinh này chắn ở đằng trước mình!

"Thế tử hậu đãi thần nữ như thế, thần nữ vô cùng cảm kích, chỉ là trong nhà thần nữ còn có chuyện quan trọng, sợ là không thể tiến đến." Nàng ta cố gắng học theo dáng vẻ của Hạ Liên Phòng, rõ ràng trong lòng rất muốn nhưng thanh âm lại tràn đầy ý dục cự còn nghênh.

Kỳ Hoài Húc cười nói: "Tiểu thư không cần khách khí như vậy, bản thế tử là thật lòng quý mến tiểu thư nên mới muốn mời tiểu thư đến phủ bàn chuyện, kính xin tiểu thư chớ chối từ." Nói xong tự mình lập tức nhảy đến trên xe ngựa, nhìn thoáng qua xa phu té ngã trên đất, âm thanh lạnh lùng nói: "Trở về nói cho lão gia nhà các ngươi biết, Hạ đại tiểu thư được bản thế tử mời đi làm khách, sáng ngày mai ta sẽ đưa nàng trở lại." Vốn định dứt khoát giết xa phu này, như vậy sẽ không có ai biết hắn bắt đi Hạ Liên Phòng. Nhưng Kỳ Hoài Húc ngẫm lại, vẫn là lưu lại thì hơn, thuận tiện để hắn báo tin cho Hạ Lịch, nói như vậy, danh tiết của Hạ Liên Phòng đã hủy, sợ là không thể không nghe theo lời mình, khi đó hắn còn sầu tìm không thấy biện pháp tiếp cận Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm sao? Sớm muộn gì có một ngày, tam tỷ đệ này hắn đều muốn thu hết vào tay!

Xa phu gật đầu như giã tỏi. Cũng may lúc Trương Linh Chi lên xe, hắn hèn mọn cúi đầu không dám đi xem tiểu thư, chỉ thấy bộ áo choàng da Bạch Điêu kia, hiện nay nghe xong lời Kỳ Hoài Húc nói, trong lòng hết sức nôn nóng sợ hãi.

Vì thế Kỳ Hoài Húc đường hoàng cười, cởi ngoại bào thế tử hoa quý trên người, lộ ra vải thô ma y bên trong đã chuẩn bị từ trước, lại đem tóc búi lên, nhìn thoáng qua quả thực giống người phu xe kia như đúc. Hắn đắc ý nhìn thoáng qua bên trong, Hạ Liên Phòng đã co thành một đoàn nhỏ, bộ dáng nhu nhược động lòng người như vậy rất hợp ý hắn.

Hắn lái xe một đường chạy vội tới Tề vương phủ, không cố kỵ chút nào đem xe ngựa đi thẳng vào phủ nội, đợi cho về đến sân viện của mình liền mệnh bọn nha hoàn đem Hạ Liên Phòng dẫn đi rửa mặt chải đầu thay quần áo, chính mình cũng đi trang điểm lại một phen. Hạ Liên Phòng không giống với những trĩ đồng hắn tùy ý chộp tới từ trên đường, thân phận nàng cao quý, cho nên hắn chỉ có thể tiên lễ hậu binh, nếu nàng không muốn hắn, hắn liền chỉ có thể dùng sức mạnh, sau khi xong chuyện cũng có thể giải thích mình rằng chỉ là do tình đến khó tự chủ, nói vậy chắc Hạ Lịch nhất định sẽ phải đem Hạ Liên Phòng gả cho hắn.

Nghĩ đến đây Kỳ Hoài Húc liền cảm thấy thế giới vô cùng tốt đẹp, quả thực tốt đẹp đến mức hắn muốn thét chói tai.

Cởi bộ xiêm y thấp kém ghê tởm ra, Kỳ Hoài Húc tới tới lui lui tắm rửa kỳ cọ vài lần, áo choàng thêu kim tuyến huân hương dễ ngửi, trang điểm ngọc thụ lâm phong, theo sau liền đi về phía gian phòng nhốt Hạ Liên Phòng.

Bọn hạ nhân canh giữ ở cửa phòng thấy thế tử tới nhất tề hành lễ, bởi vì quá mức hưng phấn cho nên Kỳ Hoài Húc không chú ý đến biểu tình trên mặt mọi người có chút kỳ quái.

Như là nghi hoặc, khó hiểu, bất an các loại cảm xúc dung hợp cùng một chỗ.

Hắn thật cao hứng, thế cho nên căn bản là không quan tâm gì khác. Huống chi, người cao cao tại thượng như hắn đâu thèm đi để ý sắc mặt mấy kẻ hạ nhân. Sợ là bọn họ có chết ở trước mặt hắn ánh mắt Kỳ Hoài Húc cũng không nháy một cái, trong mắt hắn những nha hoàn này căn bản đều không tính là người, ngày thường đều là tùy tiện đánh chửi, một khi mất hứng đập chết cũng là chuyện bình thường. Cho nên bọn hạ nhân trong Tề vương phủ rất sợ hãi phải hầu hạ thế tử. Bởi vì tính cách thế tử hỉ nộ vô thường, lúc cao hứng phi thường khẳng khái, ban thưởng kim ngân châu báu, nhưng khi tức giận liền lấy mệnh của bọn họ đến để hạ hỏa.

Lần này thế tử trở về mặt mày hớn hở, bọn hạ nhân đều rất vui vẻ, cảm thấy chắc mình sẽ không cần chịu tội nữa, thế tử tâm tình tốt thì không phải bọn họ được an toàn sao? Nhưng lúc mang vị tiểu thư trong xe ngựa kia đi tắm rửa thay quần áo bọn họ lại cảm thấy kỳ quái, thế tử xưa nay thích tiểu nam hài tiểu nữ hài mĩ mạo, từ khi nào lại có hứng thú với cô nương tuổi tác đã lớn như vậy? Nhưng trăm ngàn đừng nói cô nương trong xe ngựa cũng là loại hình thế tử thích, cô nương này thoạt nhìn ít nhất phải có mười sáu mười bảy!

Cũng may cô nương này cũng rất phối hợp, không khiến bọn họ phí quá nhiều khí lực, so với mấy người trước đây không đá đánh thì giãy dụa không biết tốt bao nhiêu gấp bội.

Mọi người thấy thế tử sung sướng đẩy cửa đi vào, sau đó liền thức thời nhất tề rời đi, không dám quấy rầy hào hứng của thế tử. Nhưng vừa đi không quá vài bước liền nghe bên trong truyền đến tiếng rống giận kinh người.

Mọi người đều ngây ngẩn cả người, bọn họ hai mắt nhìn nhau, đều không dám trở về xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sự. Cuối cùng, mọi người nhất trí quyết định vẫn là xem như cái gì cũng không phát sinh, mặc kệ như thế nào cũng để cô nương bên trong thay bọn họ thừa nhận lửa giận này đi!

Bên này xa phu nghiêng ngả lảo đảo trở lại Hạ phủ, đầy mặt vẫn còn kinh sợ. Gia đinh trông coi cổng thấy thế thông minh biết được là đã xảy ra chuyện, lập tức đi thông tri Hạ Lịch.

Hạ Lịch vừa nghe nói nữ nhi bị cướp đi, sắc mặt nháy mắt liền trắng bệch, hắn đứng mạnh lên, hai tay nắm thành quyền. Tề vương thế tử này xưa nay nổi tiếng là bao cỏ, tại sao hôm nay lại làm chuyện này cẩn thận như thế? Liên nhi là ái nữ của ông, ông nguyện ý vì nàng trả giá sinh mệnh, cho nên mặc dù Liên nhi đã mất trong sạch, chỉ cần nàng không nguyện ý, Hạ Lịch liền quyết sẽ không cưỡng ép nàng gả cho ai. Đối với Hạ Lịch mà nói, dù Hạ Liên Phòng không còn trong sạch thì có sao? Ông là nhất phẩm đại quan triều đình, có vô số người muốn làm môn sinh của ông, nữ nhi của ông lại có mĩ mạo thông minh như vậy, chẳng lẽ còn không tìm được một nam tử tri tâm biết ý sao?

Nhưng Kỳ Hoài Húc lại quang minh chánh đại nói cho xa phu, con gái của ngươi, chính là bị bản thế tử cướp đi !

Ngoài miệng nói là sáng mai đem Hạ Liên Phòng trả về phủ, nhưng Hạ Lịch xác định, Kỳ Hoài Húc tất nhiên sẽ không một mình tiến đến, hắn nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng, đem việc này nháo cho dư luận xôn xao!

Nhưng cho dù vậy ông cũng sẽ không để nữ nhi ở Tề vương phủ đến sáng sớm ngày mai! Chỉ là ông là văn thần, lại không có binh quyền, gia đinh bên trong phủ sao có thể nào đánh đồng với thị vệ vương phủ lại? "Người tới, lập tức chuẩn bị ngựa cho ta!" Hạ Lịch qua loa chỉnh lại y quan liền lao ra cửa, ông muốn vào cung gặp Hoàng Thượng!

Lại nghe được một thanh âm quen thuộc hỏi: "Phụ thân đây là muốn đi đâu vậy?"

Hạ Lịch sửng sốt, nhìn chăm chú lên, trước mắt không phải là bảo bối nữ nhi mĩ lệ ôn nhu của ông hay sao?! "Liên, Liên nhi?!" Đây là chuyện gì xảy ra? Không phải nói Liên nhi ở Tề vương phủ?

Một giây sau, ông liền đem Hạ Liên Phòng gắt gao ôm vào trong ngực. Qua nhiều năm như vậy, Hạ Lịch thủy chung là người cảm tình phi thường nội liễm, ông thương yêu ba trai gái là khẳng định, nhưng trước nay ông sẽ không làm động tác ôm thân mật như vậy. Dù ở trong trí nhớ của Hạ Liên Phòng, trừ bỏ khi còn bé phụ thân sẽ đem tỷ đệ ba người ôm ở trên đùi trêu đùa thì không hề có như hôm nay. "Phụ thân, ngài yên tâm, nữ nhi không có chuyện gì."

Hạ Lịch ôm nàng một hồi lâu mới buông ra, nhưng hai tay vẫn cầm vai nàng xoay trái xoay phải tỉ mỉ quan sát một phen, xác định không có bất cứ dị thường nào, mặc vẫn là quần áo lúc ra cửa mới an tâm nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao xa phu trở về lại nói con bị Kỳ Hoài Húc bắt đi ?"

Hạ Liên Phòng nghe được rõ ràng, Hạ trong miệng Lịch không xưng "Thế tử" mà là ngay cả danh mang họ gọi thẳng tên. Nghĩ đến, mặc kệ mình có gặp chuyện không may hay không, phụ thân đều đã có cảnh giác với Kỳ Hoài Húc. Nàng nhất thời cảm thấy rất cao hứng liền keer lại hết chuyện hôm nay đã phát sinh một lượt.

Hạ Lịch nghe mà gân xanh trên trán nổi lên: "Thật to gan, con thế nhưng dám tự ý mang người ngoài nhập cung! Nếu bị phát hiện, con định giải thích thế nào?!"

Hạ Liên Phòng mau chóng nhận sai: "Phụ thân, là lỗi của nữ nhi, nữ nhi cam đoan sẽ không bao giờ tái phạm, ngài đừng tức giận."

Nhìn Hạ Lịch tựa hồ tức giận thổi mũi trừng mắt, nhưng một giây sau ông liền lộ ra tươi cười: "Nhưng vi phụ rất cao hứng con làm ra quyết định này!" Bằng không hôm nay bị bắt đi sẽ không phải Trương Linh Chi mà là Liên nhi của ông!

Ông cũng là người ích kỷ, chỉ cần trai gái của ông bình an vô sự, người khác mặc kệ phát sinh chuyện gì đều không liên quan đến ông.

Sự thiện lương, ôn hòa, mềm lòng của ông đã sớm tại một khắc khi thê tử chết đi mà biến mất theo rồi. Nay vào triều làm quan là trách nhiệm của người làm thần tử, dưỡng dục trai gái trách nhiệm của người làm cha, nhưng trừ những thứ đó ra, Hạ Lịch cảm thấy ông không còn có tình cảm dư thừa gì để lãng phí. Ông cả đời này không phụ dân chúng, không phụ Hoàng Đế, không phụ phụ mẫu, không phụ bất luận kẻ nào, lại chỉ phụ thê nhi. Đầu tiên là nghênh Thượng Quan thị nhập phủ, sau đó bỏ mặc ba trai gái nhỏ tuổi trai, đây đều không phải việc một người là phu , làm phụ như ông nên làm.

Nửa đời trước ông đều sống vì người khác, nhưng nửa đời sau, ông lại hy vọng có thể sống vì trai gái.

"Phụ thân..." Hốc mắt Hạ Liên Phòng chua xót, trong lòng nàng đối với phụ thân vẫn là có rất nhiều oán hận, oán ông vì sao ngu hiếu như vậy, oán ông vì sao bỏ mặc tỷ đệ bọn họ, nhớ tới ông ở kiếp trước lòng dạ ác độc như vậy, vào Tướng Quốc Tự thật lâu không ra, ngay cả tỷ đệ ba người bọn hắn chết đi cũng chưa từng biết được... Nhưng hiện tại nàng cũng biết, phụ thân vì tỷ đệ ba người bọn họ buông bỏ nguyên tắc làm người quan trọng nhất của ông. Trương Linh Chi đích xác đáng giận, nhưng ở đời này nàng ta tội không đáng chết, càng không nên nhận đến đối đãi như vậy. Chẳng sợ nàng ta kiếp trước hại Hạ Mạt Hồi, nhưng ở đời này trong mắt Hạ Lịch thì Trương Linh Chi là người vô tội.

Nhưng ông vì nàng, lại lựa chọn trầm mặc.

"Vô luận thế nào đều không thể thừa nhận hôm nay con dẫn theo Trương Linh Chi đi ra ngoài!" Hạ Lịch trầm giọng nói, đáy mắt có loại thâm trầm lãnh khốc. "Con cứ lo bản thân mình cho tốt, chuyện còn lại phụ thân sẽ giúp con giải quyết."

Nghe vậy, Hạ Liên Phòng giật mình, nàng nhíu mày nói: "Phụ thân, ý của ngài là..."

"Vi phụ đối với Kỳ Hoài Húc coi như cũng có chút hiểu biết. Nếu hắn biết mình bị lừa, một là thẹn quá thành giận giết chết Trương Linh Chi, hai là sẽ đem nó hung hăng nhục nhã rồi ném trả về, cũng sẽ không lưu lại bất kỳ điểm yếu gì. Chuyện hôm nay, tất cả đều là Trương Linh Chi tự làm tự chịu, chẳng trách người khác được."

Hạ Liên Phòng không hề muốn mang nàng nhập cung, là chính nàng cầu. Hạ Liên Phòng không khiến nàng giả dạng làm nha hoàn, là chính nàng cầu. Hạ Liên Phòng càng không khiến nàng nhất định phải tiếp nhận bồi thường, là chính nàng yêu cầu. Hạ Liên Phòng không muốn đưa trang sức cho nàng, là chính nàng đòi. Hạ Liên Phòng làm cho nàng không cần đi trước, cũng là chính nàng ta muốn... Quả thực giống như là lão ông trời đang giúp Liên nhi tránh được một kiếp này vậy!

Kỳ Hoài Húc chắc chắn sẽ đem sự tình làm được không có bất kỳ sơ hở, một khi đã như vậy, ông căn bản không cần lo lắng hậu quả, bởi vì Kỳ Hoài Húc sẽ làm tốt.

Việc ông phải làm chỉ là tránh cho lương tâm của mình phát tác. Trên thực tế ngay cả Hạ Lịch đều cảm thấy kỳ quái, ông cho rằng mình sẽ áy náy, sẽ ăn năn, sẽ hoài nghi nguyên tắc cùng qua chân lý mình từng tin theo nhiều năm như vậy. Nhưng ông... ông lại chỉ cảm thấy thống khoái! Thậm chí trái tim của ông còn đang đập liên hồi, giống như đang nói: thống khoái! Thống khoái!

Hạ Lịch không rõ mình vì sao sẽ có cảm thấy như thế, biểu tình trên mặt trong nháy mắt trở nên mê mang. Hạ Liên Phòng bắt được, lại không thể nói cho ông biết.

Mia: Hạ đại nhân cũng bị hắc hóa rồi, ha ha!!! Cảm giác như cả không chỉ Liên Phòng Mạt Hồi mà cả Hạ Lịch cũng nhớ về kiếp trước ấy.


trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây