[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

66: Chuyên nghiệp


trước sau

Snape đã nhận ra cái gì, biến sắc, nguyền rủa một tiếng, phất tay liền đem nọc độc vứt vào trong hồ nước.

Mà lúc này, khắp ngõ ngách ở gần đảo nhỏ đột nhiên vươn ra những cái tay gầy gầy màu trắng.

Kreacher hét lên một tiếng.

“Ta nghĩ Chúa Tể Hắc Ám phóng một cái ma pháp vào trên trường sinh linh giá, chỉ cần tiếp xúc đến không khí liền sẽ tỉnh lại âm thi.” Snape nói.

“Cám ơn ngươi đã giải thích!” Sirius tức giận văng lên một câu, động tác nhanh nhẹn bày ra tư thái phòng ngự, một cái chú ngữ đánh bay âm thi đang bò lên.

“Âm thi sợ hãi quang minh cùng ấm áp, dùng hỏa đối phó chúng nó.” Dumbledore đúng lúc nhắc nhở.

“Indio( hỏa diễm hừng hực)!” Snape lập tức vứt vào đám âm thi đang bò lên bằng một cái chú ngữ lửa.

Ngọn lửa lọt vào trong đàn âm thi, âm thi rõ ràng thực sợ hãi ánh sáng cùng lửa nóng, giãy dụa ly khai.

Một cái âm thi trên người bị dánh ngọn lửa, thậm chí phát ra khàn khàn tiếng rít.

Ngu Đạt nhíu mày, Dumbledore đã phóng ra một cái chú ngữ lửa vô cùng mạnh, giống như một cái phượng hoàng bay lượn, ngọn lửa vòng quanh đảo nhỏ, âm thi sôi nổi tránh ở trong nước không dám lại lộ diện.

Kreacher tái như thế nào chán ghét Dumbledore, lúc này cũng không thể không kính sợ nhìn cụ một cái.

Ngu Đạt liếc cột tên của Dumbledore, cái chú ngữ này tiêu hao không ít ma lực của cụ.

Âm thi bị đuổi tản ra, vài người lúc này mới có tinh lực đi chú ý chậu đá đã không còn độc dược.

Ngu Đạt vươn tay, đem hộp dây chuyền lòe lòe tỏa sáng cầm trên tay.

Dumbledore ngưng mắt nhìn hộp dây chuyền kia, nhưng không có động tác, Sirius run rẩy vươn tay, đem hộp dây chuyền cầm trong tay. Hắn mở ra hộp, làm người ta ngoài ý muốn, bên trong thế nhưng không phải là không có gì.

Bên trong có một tờ giấy, Sirius mở nó ra, Ngu Đạt đi qua liền dùng ánh huỳnh quang chiếu sáng, cậu thấp giọng đọc: “Gửi Chúa Tể Hắc Ám: khi ngươi đọc được cái này ta đã sớm chết, nhưng ta muốn cho ngươi biết, ta phát hiện bí mật của ngươi. Ta trộm đi chân chính trường sinh linh giá, cũng tính toán mau chóng tiêu hủy nó. Ta dùng tính mạng để lấy nó, là hy vọng ngươi khi gặp được đối thủ sẽ bị giết chết. R. A. B ”

Sirius nhìn đến tên viết tắt quen thuộc trên tờ giấy, rốt cục nhịn không được nước mắt lăn xuống: “Regulus Arcturus Black, đệ đệ của ta.”

Kreacher che miệng, khống chế không được phát ra tiếng khóc.

Dumbledore thở dài một tiếng, vỗ vỗ Sirius bả vai.

Snape nhìn Sirius khóc đến bả vai cũng run lên, khó được không có lên tiếng trào phúng, hắn nhìn nhìn Ngu Đạt đứng ở bên người Sirius, đi đến một bên cúi đầu nhìn chậu đá trống trơn, giống như có đồ vật gì đáng giá để nghiên cứu vậy.

“Sirius, tớ biết cậu thực thương tâm.” Ngu Đạt bất đắc dĩ nói, “Chính là, nơi này cũng không phải là một cái địa phương an toàn để cậu tận tình phát tiết, phải biết những cái đó âm thi chẳng qua là bị bức lui …”

Sirius khóc thút thít một chút, sờ sờ nước mắt, đem tờ giấy cẩn thận gấp lại. Hắn suy nghĩ một chút, không bắt nó bỏ vào dây bên trong hộp dây chuyền, ngược lại là trân trọng cất vào bên người.

Sau đó, hắn nhìn nhìn Ngu Đạt, lại nhìn nhìn Kreacher khóc đến nước mắt nước mũi lẫn lộn trên mặt.

Do dự một chút, hắn vẫn là đi qua, đem cái hộp dây chuyền kia bỏ vào trước mặt Kreacher, hắn lắc lắc đầu không nhìn Kreacher, thanh âm có chút khàn khàn nói: “Ta nghĩ cái này ngươi có thể lấy. Ta có tờ giấy kia là đủ rồi.”

Hai con mắt to của Kreacher vẫn còn nước mắt không ngừng trào ra bên ngoài, cả người ngốc lăng.

Nó ôm hai tay đặt ở ngực, thật cẩn thận nói: “Sirius chủ nhân, thật sự muốn đem hộp dây chuyền của Regulus chủ nhân cấp Kreacher?”

Sirius nhìn nhanh nó một cái, buồn thanh hờn dỗi nói: “Cho ngươi thì cầm!”

Kreacher mở ra hai tay đặt ở dưới hộp dây chuyền được đưa đến trước mặt nó, ánh mắt lóe sáng nhìn Sirius.

Sirius dừng một chút, buông lỏng tay ra, hộp trang sức rơi xuống trong tay Kreacher.

Nhìn đến Sirius thật sự đem hộp dây chuyền cho mình, Kreacher ức chế không được kích động run rẩy, nó khóc thút thít nghẹn nói: “Sirius chủ nhân thế nhưng đem hộp dây chuyền của Regulus chủ nhân cho Kreacher! Kreacher không dám tưởng tượng! Sirius chủ nhân thế nhưng thật sự đem nó cho Kreacher! Kreacher… Kreacher… Phi thường kích động!”

Sirius chịu không nổi bị Kreacher thì thầm qua lại nói một sự kiện như vậy, làm bộ như không kiên nhẫn đi ra chỗ khác.

Tuy rằng thái độ của hắn vẫn là không hữu hảo lắm, nhưng là lần này Kreacher không có để ý, nó hướng về phía bóng lưng Sirius cúi một cái.

Ngu Đạt cảm động nhìn Sirius, Sirius nhíu mày, thô thanh đối cậu nói rằng: “Cái gì?”

“Tớ không nghĩ tới cậu sẽ đem cái kia cho Kreacher.” Ngu Đạt thành thực nói.

Ánh mắt của Sirius hướng về phía mặt hồ đen tuyền, nói: “Reg dùng tánh mạng đổi đi hộp dây chuyền đã kinh đủ để chứng minh anh dũng của em ấy. Hơn nữa, em ấy năm đó đối với Kreacher có kiên nhẫn hơn bất cứ người nào trong nhà, cho nên, tớ nghĩ đem cái này cấp Kreacher, Reg cũng thực đồng ý. Dù sao nó mấy năm nay vẫn luôn bảo quản cái kia trường sinh linh giá…”

Sirius đến cuối cùng đều không biết mình đang nói cái gì đó, hắn nôn nóng gãi gãi tóc.

“Trường sinh linh giá rốt cuộc là cái gì?” Ngu Đạt săn sóc dời đi đề tài.

“Tớ nghĩ Albus hẳn là đã kinh biết.” Sirius nhẹ giọng nói.

Khi trở về, Ngu Đạt không nghĩ lại vượt qua mặt hồ, ai biết những cái đó âm thi có thể hay không lại đi tới. Vì thế, dưới sự đề nghị của cậu, từ Kreacher mang theo cậu trực tiếp ảo ảnh di hình trở về Black nhà cũ, sau đó cậu tại sử dụng thần kỹ tổ chức thành đoàn thể xuất phát, đem những người khác đều kéo lại.

Dumbledore tán dương: “Cái này so với bị mang theo ảo ảnh di hình muốn thoải mái nhiều.”

Chuyện cái hang, Dumbledore yêu cầu mọi người muốn tạm thời giữ bí mật, chờ đến lúc đó cơ thích hợp, mwois đem chuyện này nói ra.

Ngu Đạt tiếc nuối sự tích anh dũng của Regulus tiếp tục bị giấu kín một một đoạn thời gian, nhưng là Sirius cùng Kreacher lại không bức thiết như cậu, bọn họ cho rằng hoàn thành đệ đệ / chủ nhân cuối cùng nguyện vọng, đã đầy đủ rồi.

Có sự chuẩn bị của Kreacher lại một lần nữa tinh thần tỏa sáng, số 12 quảng trường Grimmauld đã trở thành một cái địa phương mà các thành viên đều nguyện ý thường xuyên trở về nghỉ ngơi và ăn cơm.

Chính thức được nghỉ hè, Harry ngược lại là ly khai nơi này về tới nhà dì của y, tựa hồ là bởi vì ma pháp, y phải ở nơi đó hai cái cuối tuần mới có thể đi.

Khi Harry đi thực không tình nguyện, vẫn là Sirius rốt cục có thể xuất hiện ở trước mặt mọi người nói sẽ đích thân đưa y đi, y mới cao hứng phấn trấn xách hành lý.

Bảy tháng một ngày, tổng bộ chỉ có Ngu Đạt một người.

Snape vẻ mặt âm trầm đột nhiên đến, không nói hai lời liền lôi kéo Ngu Đạt dời hình đổi ảnh đến ngoài cửa lớn của Hogwarts.

Ngu Đạt lay động một chút thân thể, kinh ngạc nhìn thần sắc buộc chặt của Snape, cậu hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Albus, hắn trúng nguyền rủa.” Snape thanh âm buộc chặt nói, nếu cẩn thận nhận, còn có thể phát giác sự thất kinh được che giấu trong đó.

Bất quá lúc này Ngu Đạt không có cái tinh thần đi phát giác, tương phản bản than cậu cũng cảm nhận được kinh hoảng.

Cậu thất thanh nói: “Như thế nào sẽ?”

REVIEW 67

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây