Hòa Thân Tân Truyện

33: Không kịp đề phòng


trước sau

Đả tự: Upin - Kiếm Giới

Đến lúc Hòa Thân quyết định lập tức sẽ lên đường đến Khai Phong, Vương Vũ Châu và Liễu Doanh Doanh sớm đã thân như tỷ muội!

Hòa Thân vào trong sân chào hỏi những người công nhân còn đang bận rộn in tiền âm phủ, sau đó bảo Lưu Toàn giúp đỡ Vương Vũ Châu và Liễu Doanh Doanh sắp xếp đồ đạc. Hắn vốn muốn tới huyện nha chào hỏi Triệu Nhân Nghĩa một tiếng, nhưng lại nghĩ đi tới đó lại phải gặp Minh Cầm, lại nghĩ đến chuyện ngày hôm qua xảy ra đến nay còn làm cho hắn sợ hãi, đang lúc do dự, thì thấy Triệu Ngũ Lục đã chạy tới cửa.

“Hay là Triệu Ngũ Lục lại muốn mời ta đi...” Hòa Thân thầm nghĩ.

“Thỉnh an Hòa công tử!” Triệu Ngũ Lục đi đến trước mặt Hòa Thân, cung kính nói. “Triệu đại nhân phái ta đến bái kiến Hòa công tử!”

“Triệu Nhân Nghĩa tìm đến nhà?” Phản ứng đầu tiên của Hòa Thân chính là Triệu Nhân Nghĩa đã biết chuyện của mình và Minh Cầm, nhưng nghĩ lại thì suy nghĩ này tuyệt đối không có khả năng, Minh Cầm cực kỳ khôn khéo, sao có thể để cho phu quân biết?

“Hòa huynh! Ở nhà làm việc lớn thật là tốt!” Triệu Nhân Nghĩa không đợi Hòa Thân hiểu rõ đã tới giữa sân.

“Oa! Nhân Nghĩa huynh hôm nay sao lại thanh nhàn như vậy, đến chỗ ta thế này?” Hòa Thân cố không nghĩ nhiều mời Triệu Nhân Nghĩa vào trong phòng khách.

Triệu Nhân Nghĩa vừa vào đến cửa liền nhìn thấy có một đội binh lính của nha môn tri phủ, vừa vào sân lại nhìn thấy ở cửa phòng đứng hai quan quân uy phong, lập tức liền cảm thấy được có việc lớn xảy ra! Lại nhìn thấy Hòa Thân cũng không in tiền âm phủ nữa, mọi chỗ trong sân đều là sơn thuốc nhuộm và giấy bỏ đi, lại thấy một cô gái tuổi xấp xỉ Vũ Châu đang giúp Vũ Châu sắp xếp đồ đạc, càng dự đoán được có việc gì không ổn!

Triệu Nhân Nghĩa tới phòng khách còn chưa ngồi liền vội hỏi: “Hòa huynh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì!”

Hòa Thân nghĩ đến việc này rốt cuộc là phải nói, liền không giấu diếm nói chuyện này với Triệu Nhân Nghĩa, hắn nghĩ Triệu Nhân Nghĩa biết mình đi ăn máng khác, thế nào cũng kiên quyết giữ lại.

Không ngờ sau khi Triệu Nhân Nghĩa nghe xong, thở dài một hơi nói: “Hòa huynh, thật ra chuyện này ngày hôm qua ta đã biết! Đêm hôm trước ta và Lưu Đản Phương đến Khai Phong giải quyết thuế ruộng cứu tế, tri phủ Liễu đại nhân tự mình gọi ta đến quỷ phủ. Liễu đại nhân nói cũng giống như Hòa huynh vừa nói, ta ban đầu sống chết không đồng ý, nhưng ta lại nghĩ Hòa huynh chung quy không phải là vật trong ao, nếu ta sống chết ngăn cản Hòa huynh, chẳng phải là cản trở tiền đồ sáng lạn của Hòa huynh! Sau đó Liễu đại nhân năm lần bảy lượt muốn ta tặng Hòa huynh cho hắn, ta cũng miễn cưỡng đồng ý rồi!”

Lời của Triệu Nhân Nghĩa làm cho Hòa Thân không ngờ tới, lại thấy Triệu Nhân Nghĩa lúc này mặt mày hồng hào, không có một chút phiền muộn của giây phút bạn bè sắp sửa ly biệt, ngược lại giống như trong lòng gặp được việc gì đó vui mừng, trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác ghét Triệu Nhân Nghĩa, khuôn mặt vốn thanh tú của Triệu Nhân Nghĩa với Hòa Thân lúc này xem ra lại có một chút đáng ghét!

Hòa Thân với Triệu Nhân Nghĩa không có chút cảm tình, thì hắn cũng hà tất phải nói những lời tình thâm ý trọng giả bộ nữa, Minh Cầm cũng không cần phải gặp lại, đây cũng là lý do rất tốt mà Hòa Thân tìm được trước khi đi Khai Phong.

Triều Thanh ở Hà Nam không xây dựng Tổng đốc, tuần phủ là chức quan hành chính cao nhất, quân chính, dân chính, tài chính, pháp ti đều nằm trong tay tuần phủ Hà Nam, bởi vì tuần phủ nha môn thiết lập tại phủ Khai Phong, cho nên trong mười bốn tri phủ trực thuộc chỉ có tri phủ Khai Phong bởi vì thuận lợi về điều kiện địa lý và chính trị, hoàn toàn xứng đáng trở thành tri phủ đầu tiên của Hà Nam.

Ngày thứ hai Hòa Thân rời khỏi Huỳnh Dương đến Khai Phong nha môn tri phủ đi nhậm chức.

Chức vụ hiện giờ của hắn là “trợ lý đặc biệt” của tri phủ Khai Phong Liễu Hỷ Công, tên của chức quan là do Hòa Thân căn cứ thói quen của quan trường hiện đại để đặt tên. “Nếu ta muốn làm được việc, sẽ bắt đầu từ việc nhỏ trước!” Đây là ý nghĩ đầu tiên của Hòa Thân sau khi tới nha môn tri phủ, cho nên khi Liễu Hỷ Công còn cho hắn làm “Thủ tịch sư gia”, hắn kiên quyết đặt cho mình cách gọi này, hơn nữa hắn còn giảng giải hàm nghĩa của cách xưng hô này, đến cuối cùng cũng nói được rõ ràng với Liễu Hỷ Công!

Nha môn tri phủ này còn khí thế hơn nhiều so với huyện nha của huyện Huỳnh Dương, ngoài chính đường trang nghiêm túc mục, phía sau còn có một dãy “văn phòng” có chút khí thế, giống với khoa phòng trong cơ quan hiện đại, quan viên cấp dưới phân công quản lý hình phạt, thuế ruộng, trị an, dân vụ và thương vụ vân vân đều ở chỗ này làm việc, phía sau nữa chính là một chuỗi phòng ký như là “mứt quả”, là nơi sư gia, phụ tá của tri phủ đại nhân tụ tập nghị sự, ở phía sau phòng ký còn có một tòa hoa viên tinh xảo rất khác biệt, bên trong đình đài thuỳ tạ, núi giả cầu nhỏ mọi thứ đều đầy đủ, tả hữu của hoa viên mỗi bên có hai phòng khách lớn nhỏ, là nơi tri phủ đại nhân tiếp khách, văn phòng của Hòa Thân được bố trí trong một phòng khách nhỏ ở bên phải hoa viên, nơi đó sáng sủa sạch sẽ, phía trước sau phòng có hoa tươi có nước chảy, thật sự là một chỗ làm việc lý tưởng!

Hòa Thân lần này vẫn không ở cùng với Vương Vũ Châu trong nha môn, mà ở cách đó không xa tìm một cái chỗ tương đối yên tĩnh thuê một chỗ một mình ở. Hắn cảm thấy ở trong nha môn lớn cũng không thuận tiện thoải mái bằng bên ngoài, lại nói đến cả ngày lúc nào cũng chạm mặt với Liễu Doanh Doanh và Vương Vũ Châu, làm sao còn có chỗ cho hắn quay vần.

Bởi vì lý do của Liễu Hỷ Công lần này kéo Hòa Thân từ Huỳnh Dương đến Khai Phong cũng rất rõ ràng, cho nên cũng quyết định Hòa Thân vừa nhậm chức sẽ toàn lực ứng phó giúp đỡ ông.

“Thiếu gia, Liễu đại nhân đến rồi!” Lưu Toàn từ bên ngoài văn phòng chạy vào bẩm báo.

Hòa Thân ngày hôm qua mượn từ sư gia của Liễu Hỷ Công rất nhiều tư liệu về Khai Phong, hiện đang ở trước án cẩn thận lật xem, vừa nghe Lưu Toàn nói Liễu Hỷ Công tới, vội vàng từ trên ghế đứng dậy đón chào.

“Hòa công tử, ở chỗ ta đã quen chưa?” Liễu Hỷ Công vừa vào phòng đã thân mật hỏi han Hòa Thân.

Hòa Thân cười nói: “Tốt, tốt! Liễu đại nhân bố trí thật là chu đáo, Liễu đại nhân mời ngồi, Lưu Toàn dâng trà!”

“Sơn Đông tuần phủ Mã Văn Xương đã bị lật rồi!” Liễu Hỷ Công còn chưa ngồi vững trên ghế đã nói với Hòa Thân.

“Nhanh như vậy!” Hòa Thân vừa nghe cũng thấy cả kinh.

Liễu Hỷ Công cũng không quan tâm đến lịch sự của tri phủ đại nhân, từ trên ghế đứng lên, bước nhanh đi đến trước mặt Hòa Thân nói: “Đây thật sự là ngoài dự liệu của chúng ta! Vốn dĩ mọi người đều nghĩ Lưu Dung sẽ chờ tiếp thánh chỉ, dù thế nào cũng phải nở mày nở mặt xuất kinh, vẻ vang đi lên. Đâu biết, thời điểm ở hành dinh khâm sai xuất phát, ba ngày trước hắn đã cải trang tới Sơn Đông, đánh Mã Văn Xương một cái trở tay không kịp!”

Chờ khâm sai hành dinh vừa đến Sơn Đông, Lưu Dung liền lấy chứng cớ vô cùng xác thực bắt Mã Văn Xương tại chỗ! Nghe nói Lưu Dung hiện tại đã tấu lên Hoàng Thượng, tấu chương vừa xuống, đầu của Mã Văn Xương kia liền bị rơi khỏi cổ! Án này liên lụy tới mười mấy tên quan viên to nhỏ của Sơn Đông, ta nghĩ đến điều này đã thấy kinh hồn táng đảm, thật sự ngồi ở phía trước cũng không vững nữa, lúc này mới chạy tới thỉnh giáo Hòa công tử!”

Thật là nói đến là đến, làm cho người ta không một chút chuẩn bị!

Hòa Thân cũng là cảm thấy bất ngờ không kịp phòng bị, hắn nhìn Liễu Hỷ Công sắc mặt xanh lẫn vàng, giống như bị rút hết máu, thấy có chút đồng tình: “Trong kho của phủ Khai Phong thiếu một trăm vạn lượng bạc, một trăm vạn lượng bạc này hiện tại đang đặt ở trên lưng của Liễu Hỷ Công! Hắn bây giờ cõng hơn mười vạn cân, Liễu Hỷ Công kia cũng là nhân vật không đơn giản!”

“Nói không chừng... Nói không chừng Lưu Dung kia hiện tại cũng đã tới Hà Nam rồi?” Liễu Hỷ Công càng nghĩ càng sợ, nói chuyện mà thân mình bắt đầu run lên.

Hòa Thân vội vàng an ủi nói: “Không nhanh như vậy! Lưu Dung hắn cũng là người, cũng có hai cái chân, từ Sơn Đông Tế Nam đến Khai Phong đường xa như vậy, ít nhất cũng phải mất mười ngày nửa tháng! Hơn nữa bây giờ đang là lũ định kỳ, Hoàng Hà tràn ra, hắn không thể mọc cánh mà bay đến đây được!”

“Ta, ta chỉ sợ Lưu Dung kia lấy ta khai đao, hắn vốn có cái mỹ danh quân pháp bất vị thân mà.” Liễu Hỷ Công thì thào nói.

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây