Ian cũng không nói gì, chỉ là "Tấm tắc" hai tiếng, cậu ta nắm tay thành hình "Microphone" đưa tới, chớp chớp mắt hỏi. "Phỏng vấn một chút nhị vị tư vị tân hôn như thế nào?". Lời này của cậu ta hiển nhiên có ẩn ý, Thẩm Hi nhướng mày nói. "Đương nhiên là mỹ vị vô địch, tôi tin tưởng năm đó cậu cũng có cảm giác giống như chúng tôi". "Tiểu Chu thì sao?". Ian vẫn tò mò về Chu Ngôn Dụ nhất, đem “Microphone” hướng anh hỏi, anh mở miệng nói. "Tôi biết cậu muốn hỏi cái gì, bất quá có một số việc có thể tự hiểu, liền không cần hỏi ra lộ liễu như vậy". Thẩm Hi nghe vậy liền nở nụ cười, rất là có vài phần giễu cợt Ian bị Chu Ngôn Dụ ý tứ trào phúng.
Ian hậm hực buông tay nhưng trong lòng kỳ thật đã sớm có suy đoán.
Chính như Chu Ngôn Dụ nói, ngẫm lại là có thể tự hiểu, chỉ là cậu ta vẫn không khống chế được tò mò muốn biết hai người ở trên giường rốt cuộc là phân chia như thế nào.
Chiếu theo đạo lý, Chu Ngôn Dụ là loại người nói một không hai, lại là lần đầu kết giao với một nam nhân, khả năng chịu ủy khuất nằm dưới không lớn.
Mà Thẩm Hi yêu thầm mười năm, tự mình hiến thân một chút mới có thể càng tiến thêm một bước bắt lấy Chu Ngôn Dụ, nhưng mà Thẩm Hi đối với Chu Ngôn Dụ lại có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng, bởi vậy muốn nói Chu Ngôn Dụ không thể nào bị Thẩm Hi bắt lấy giống như cũng không có tuyệt đối. Đương nhiên chuyện tư mật như vậy Ian sẽ không tiếp tục không biết điều mà thám thính, cậu ta dẫn hai người tiến lên lầu hai quán bar, đến một băng ghế đối diện sân khấu nhỏ dưới lầu.
Christy, Alice cùng Adam đã tới rồi, bọn họ đều là nhân cơ hội lưu lại La Mã chơi, đã sớm la hét muốn đem Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ tới cùng tụ tập một hồi, rốt cuộc chờ bọn họ về nước, trừ bỏ call video liền rất khó gặp mặt lần nữa. "Tới tới!". Adam là người thích náo nhiệt, cậu chàng cùng Ian giống nhau rất có hứng thú đánh giá hai người đang dắt tay nhau đi tới.
Khi còn là học sinh hai người này đã như hình với bóng, nhưng cũng không làm cho người khác cảm thấy ái muội hoặc là có cảm giác couple, bỗng nhiên biết được Thẩm Hi muốn hướng Chu Ngôn Dụ cầu hôn, cậu chàng còn tưởng rằng là Ian chơi khăm bọn họ.
Tới hiện trường rồi mới phát hiện thì ra cư nhiên là một hồi cầu hôn thật sự, lúc ấy các bạn học cũ nhiều năm đoàn tụ đều nhịn không được nhớ lại thời đại học đối với hai người bọn họ từng có suy đoán cùng vui đùa.
Liên tục mấy ngày cái đề tài này đều treo cao diễn đàn không hạ nổi, hiện giờ vai chính đã xuất hiện, làm diễn đàn chủ Adam tự nhiên phải hướng bọn họ nghe ngóng một chút. "Chu, nghe Ian nói chuyện cầu hôn từ đầu tới cuối Thẩm đều giấu cậu, cậu lúc ấy liền một chút manh mối cũng không nhìn ra sao?". Adam là người Anh, ngày thường công tác bận rộn, chưa từng liên hệ lại với Thẩm Hi hay Chu Ngôn Dụ, hơn nữa sau khi tốt nghiệp tin tức của hai người là ít nhất.
Chính là nhiều năm sau gặp lại, vậy mà một chút đều không cảm thấy xa lạ, quen thuộc đến nổi gương mặt băng sơn ngàn năm của Chu Ngôn Dụ cậu chàng cũng có thể làm như không thấy, không thể không nói công lực cũng là rất thâm hậu.
Chu Ngôn Dụ lắc đầu, anh không nhìn Thẩm Hi nhưng lại biết Thẩm Hi đang chống cằm nghiêng đầu nhìn chính mình, anh dường như có thể cảm nhận được ánh mắt nóng cháy của hắn, đúng là anh chịu không nổi loại nhiệt độ này.
Ngón tay Chu Ngôn Dụ vuốt ve thành ly lạnh băng, ý đồ làm chính mình bình tĩnh lại, ánh mắt Thẩm Hi từ trước tới giờ không có cho anh cảm giác như vậy.
Này chỉ có thể cho thấy Thẩm Hi đã từng có bao nhiêu khắc chế, rốt cuộc anh đã biết Thẩm Hi yêu anh nhiều năm, mà không phải hiện tại mới yêu.
Huống chi, Thẩm Hi cầu hôn anh căn bản cũng không phải từ đầu tới cuối đều giấu anh, mà là từ đầu đến cuối Thẩm Hi liền không làm anh phát hiện thì ra hắn có ý nghĩ muốn cùng anh yêu đương.
Nghĩ đến đây, anh liền không nhịn được nhìn Thẩm Hi, giờ phút này trong ánh mắt Thẩm Hi tất cả đều là ý cười, Chu Ngôn Dụ lại một lần nữa cảm thấy lòng hơi hơi đau một chút. "Sau này đều không cần giấu em". Chu Ngôn Dụ mở miệng đối Thẩm Hi nói. "Được". Ý cười trên môi Thẩm Hi có thêm vài phần nghiêm túc, hắn nâng tay nhẹ nhàng phủ lên bàn tay đang đặt ở thành ly của Chu Ngôn Dụ.
Hai bàn tay đều là khớp xương rõ ràng giống nhau, thon dài tuyệt đẹp, ngón tay Thẩm Hi xuyên qua khe hở ngón tay Chu Ngôn Dụ, hai bàn tay tự nhiên mà giao triền cùng nhau.
Bốn người ngồi ở một bên xem đến đều có chút ê răng, Christy liền trừng Adam. "Bọn họ chính là tân hôn, cho dù vấn đề gì đều có thể phát chúng ta no một miệng cơm chó, cậu đã hiểu chưa?". "Đó là bởi vì cậu vẫn còn là một con cẩu độc thân, chúng ta không giống nhau". Adam vô cùng không khách khí mà cãi lại.
Trong số những người ở đây đúng thật cũng chỉ có Christy là vừa chia tay, Alice cùng Adam vừa mới có bạn trai cùng bạn gái, cho nên những lời này vừa vặn vô tình mà chỉ ra sự thật, làm Christy rất là nhụt chí.
Hắn ta tự xưng là cao thủ tình trường, hiện giờ mới phát hiện thì ra cho tới nay chính mình giống như đều không có được đến một đoạn chân tình.
Bỗng nhiên, hắn ta liền nhớ tới ngày cầu hôn Thẩm Hi cùng hắn ta nói toạc ra người kia, cái người vẫn luôn không tiếng động làm bạn ở bên cạnh hắn ta.
Ngày đó hắn ta nói với Thẩm Hi người phương Tây cùng người phương Đông không giống nhau, nhưng trên thực tế hắn ta vẫn chưa tùy tiện đánh vỡ mối quan hệ giữa hai người, này đại khái là xuất phát từ việc không xác định được bản thân mình muốn gì, cũng không muốn phá hủy tình bạn nhiều năm. "Tình yêu thật là phức tạp". Christy cảm thán nói. "Tình yêu phức tạp là bởi vì tự bản thân mình nghĩ quá mức phức tạp, thậm chí ở một thời điểm nào đó nhiều nhất chỉ là hormone bùng nổ, căn bản không phải tình yêu chân chính.
Hơn nữa tình yêu thật dễ dàng che lại hai mắt của mọi người, tăng thêm sự tưởng tượng không thực tế, ở thời điểm mọi người tự cho là yêu liền chỉ muốn sa vào trong đó, cũng sẽ không nguyện bình tĩnh suy nghĩ lại một chút". Alice nói. "Nói đến cùng có đôi khi thích cũng chỉ là một loại cảm giác, không thích chính là không có cảm giác, quay đầu nhìn lại sẽ có lúc cảm thấy chính mình lúc trước không hiểu như thế nào có thể thích cái loại người này". Adam làm ra bộ dáng người từng trải nói. "Ian kết hôn sớm nhất, rốt cuộc là nguyên nhân gì làm cậu nhận định chính là cô ấy?". Kỳ thật Alice cũng không hướng tới cuộc sống kết hôn sinh con, cứ việc có bạn trai, nhưng kỳ thật chính cô cũng không xác định được có nên kết hôn hay không.
Ian cẩn thận nghĩ nghĩ trả lời. "Tôi cảm thấy đầu tiên vẫn là thuận mắt, đối phương lớn lên vừa khéo hợp với thẩm mỹ của chính mình, sau đó chính là ở chung, thời gian càng lâu, hai người sẽ càng hiểu nhau.
Lấy hiểu biết lẫn nhau làm cơ sở suy xét, hẳn là cũng không khó phán đoán xem chính mình có nghĩ hoặc là có thể hay không cùng cô ấy cùng nhau sinh hoạt.
Bất quá nhiều năm như vậy, chúng tôi cũng từng có rất nhiều mâu thuẫn cùng cãi vả, đặc biệt là thời gian vừa mới có con, trong nhà quả thật là gà bay chó sủa, nhưng chỉ cần hai người đều nghĩ cho nhau, liền sẽ không xuất hiện nguy cơ rạn nứt hôn nhân.
Tôi vẫn luôn cảm thấy thay lòng đổi dạ là một chuyện không nên tồn tại, người muốn trốn tránh hiện thực dễ dàng thay lòng đổi dạ nhất, loại người này rất đáng khinh thường, cảm giác thật mềm yếu, không có năng lực đảm đương, quyết định bất cứ việc gì cũng dễ dàng hối hận.
Hơn nữa điều này cũng thể hiện những quyết định mà hắn đưa ra đều không suy nghĩ cặn kẽ, kết hôn là chuyện đại sự liên quan cả đời, hắn đều có thể phản bội, bởi vậy người như vậy là không đáng tin nhất". "Đàn ông tốt". Alice không tiếc lời khen. "Trên đời này đàn ông giống cậu quá ít, như thế nào bên người tôi đều là hoa hoa công tử". Ánh mắt cô còn ẩn ý đảo qua Christy cùng Adam. "Cậu chẳng phải còn chưa có kết hôn sao, đừng bắt bẻ như vậy, nói không chừng chính là bởi vì cậu quá kén chọn, yêu cầu quá cao, mới có thể làm đàn ông chúng tôi chỉ nghĩ muốn yêu đương chứ không dám kết hôn". Adam nói. "Không phải chỉ nghĩ yêu đương mà là chỉ nghĩ làm tình". Alice cười nhạo nói.
Đàn ông, tình yêu cùng hôn nhân, đây vĩnh viễn là đề tài bất biến, Thẩm Hi ngẫu nhiên không nhịn được nói mấy câu, nhưng nói không nhiều lắm.
Chủ yếu là một khi hắn mở miệng, mọi người liền thích đem đề tài chuyển đến trên người hắn cùng Chu Ngôn Dụ, đặc biệt là Chu Ngôn Dụ.
Chẳng hạn bọn họ tò mò Chu Ngôn Dụ như thế nào đáp ứng cùng Lâm Đạt kết giao, lúc ấy Chu Ngôn Dụ thích Lâm Đạt đến mức độ nào, bọn họ còn vô cùng tò mò quá trình Chu Ngôn Dụ bị Thẩm Hi bẻ cong, ý đồ muốn phân tích tình cảm trong lòng Chu Ngôn Dụ.
Bọn họ đều cảm thấy Chu Ngôn Dụ là loại người ở chuyện tình cảm luôn tương đối bị động, Lâm Đạt cùng Thẩm Hi nếu không áp dụng thế chủ động tấn công, như vậy Chu Ngôn Dụ không thể nào đáp ứng cùng bất cứ một người nào ở bên nhau.
Chu Ngôn Dụ bị tra khảo đến trầm tư, Thẩm Hi liền giúp anh che chắn, cười nói. "Trừ bỏ Ian, ba người các cậu còn có thể nhớ rõ ràng cảm giác chính mình đối với mối tình đầu như thế nào sao?". Lúc Thẩm Hi nói như vậy trong lòng vẫn là không khỏi hơi hơi lên men, hắn có chút hâm mộ Ian, vợ Ian là mối tình đầu của cậu ta, Chu Ngôn Dụ là mối tình đầu của chính mình, đáng tiếc chính mình lại không thể tính là mối tình đầu của Chu Ngôn Dụ.
Hắn thu lại cảm xúc, đem phô mai, gan ngỗng*, atisô** cùng một ít cá hồi bỏ vào chén Chu Ngôn Dụ, lại đem những món chiên dầu mỡ đều đẩy qua một bên, nhỏ giọng ở bên tai Chu Ngôn Dụ nói. Gan ngỗng là một sản phẩm thực phẩm đặc sản được làm từ gan của vịt hoặc ngỗng.
Theo luật pháp của Pháp, gan ngỗng được định nghĩa là gan của một con vịt hoặc ngỗng được vỗ béo bằng cách gavage.
Gan ngỗng là một món ngon phổ biến và nổi tiếng trong ẩm thực Pháp) Cây Atiso là một loại thảo dược có nguồn gốc từ Địa Trung Hải, xuất hiện tại Việt Nam khi người Pháp đem loại cây này đến Việt Nam trồng.
Là một loại cây thân thảo, khi trưởng thành có chiều cao khoảng 1- 2m, thân và lá có lông trắng, lá mọc so le như bông cúc, phiến khía sâu, có hoa màu tím nhạt, lá to dài.
Loài bông này được trồng nhiều ở những vùng núi có khí hậu mát lạnh như Sapa, Đà Lạt và Tam Đảo.
Cây Atiso có nhiều công dụng nhưng thường được dùng để ngăn ngừa các bệnh về tim mạch, làm giảm cholesterol trong máu và cung cấp vitamin cho cơ thể) "Ăn món này đi, đồ chiên dầu mỡ cố gắng chạm càng ít càng tốt, atisô hương vị thật không tồi, em nếm thử xem". Chu Ngôn Dụ có chút thất thần, cũng không chú ý đang ăn món gì, nghe thấy Thẩm Hi nói, anh "Ừ" một tiếng, sau đó nhịn không được nhìn Thẩm Hi, thấy thần sắc hắn vẫn như thường, liền đem lời muốn nói ra nuốt trở vào.
Sự tình đã phát sinh qua chính là phát sinh qua, điểm này anh không có cách nào phủ nhận.
Chính là lúc trước không cùng Thẩm Hi da thịt thân cận, anh cảm thấy mình đối với Lâm Đạt cũng là đã từng thích qua, nhưng mà giờ này khắc này, anh mới phát hiện phần yêu thích chính mình đối với Lâm Đạt thì ra chỉ là nông cạn.
Rốt cuộc lúc ấy anh đều liên tiếp tránh đi nụ hôn theo bản năng, này liền thể hiện anh căn bản là không có chuẩn bị tốt muốn cùng Lâm Đạt tiến thêm một bước tiếp xúc, như vậy lúc ấy anh lại là xuất phát từ nguyên nhân gì mà đáp ứng cùng Lâm Đạt kết giao? Bọn Christy đưa ra vấn đề làm anh hoang mang, làm anh nghĩ lại, cũng làm anh ý thức được Thẩm Hi đối với Lâm Đạt tất nhiên là để ý.
Mấy ngày trước ở lúc Lâm Đạt hôn chính mình hắn liền thể hiện sự ghen tuông rõ ràng như vậy, chính là hiện tại lại bất động thanh sắc giúp anh che chắn.
Chu Ngôn Dụ nhìn Thẩm Hi không ngừng bỏ thức ăn vào chén mình, một mặt chuyện trò vui vẻ, liền nhớ tới nhiều năm qua Thẩm Hi vẫn luôn chính là như vậy.
Cõi lòng hắn rõ ràng đầy lưu luyến si mê, lại phải nghẹn mà áp xuống, rõ ràng muốn ôm chính mình, lại luôn phải giữ khoảng cách thích hợp, làm chính mình chưa từng phát hiện, giống như giờ phút này. "Không thể xem Lâm Đạt là mối tình đầu của em". Chu Ngôn Dụ bỗng nhiên tiến sát vào Thẩm Hi, ở bên tai hắn dùng thanh âm chỉ có hắn nghe thấy nói. "Như vậy đối với Lâm Đạt là không công bằng, em đã để tay lên ngực tự hỏi một chút, phát hiện lúc ấy sở dĩ lựa chọn Lâm Đạt, là bởi vì cô ấy cho em cảm giác thật độc lập.
Em cảm thấy chỉ có nữ nhân như vậy mới sẽ không luôn muốn em cận kề bên cạnh, bởi vì em chỉ nghĩ muốn luôn cận kề bên cạnh một người, từ đầu đến cuối cũng chỉ có anh mà thôi". Thẩm Hi nghe vậy hơi giật mình, nhất thời nhìn về phía Chu Ngôn Dụ, rồi sau đó nhìn thật sâu vào đôi mắt sâu không thấy đáy sau mắt kính của Chu Ngôn Dụ..