Nghê Thiên Ngữ là y tá ở bệnh viện danh tiếng, sau khi làm được một năm được xếp sang phòng bệnh cao cấp này. Nói là phòng bệnh cao cấp, cũng không phải tất cả đều là con cái cán bộ, bình thường ở đây có ba loại người, một loại là người giàu có, một loại là người lãnh đạo cao, và còn có một loại là họ hàng với người lãnh đạo bệnh viện. Mạnh Diên Châu thuộc về loại thứ hai, lúc đấy anh bị tai nạn xe cộ phải vào bệnh viện, vừa vặn đúng lúc Nghê Thiên Ngữ phụ trách mấy phòng bệnh này, vì thế biết. Hiện tại Nghê Thiên Ngữ vẫn còn nhớ, mình trước kia cũng bị Mạnh Diên Châu nói lời ác độc. Sau đó cô mới biết, anh nằm viên, là do chia tay với bạn gái của mình Hàn Tiệp, trong lúc tức giận uống đến say mèm, lái xe không chú ý, liền đụng vào một chiếc xe khác, bị thương không nghiêm trọng, nhưng vẫn phải khâu mấy mũi. Mạnh Diên Châu sau khi phẫu thuật xong, tâm tình đặc biệt kém, vì vậy tất cả công kích sang tiểu ý tá vô tội là cô đây. Về phần sau tốt như vậy, chính cô cũng cảm thấy rất thần kì. Ban đêm cô đi kiểm tra phòng, vừa vặn thấy anh đang gọi điện thoại, có vẻ rất kích động, nói một câu “Mẹ kiếp, cô cho rằng cả đời tôi chỉ thích cô sao?”. Liền ném điện thoại lên trên giường. Cô đứng ở cửa phòng, sợ hết hồn. Phản ứng của Mạnh Diên Châu khiến cô cảm thấy kỳ quái, anh nhìn chằm chằm vào cô, lâu mới nói ra mấy chữ, “1 vạn tệ, bán không?” Bày tỏ trần trụi, cô nhìn anh, đột nhiên cười. --------------------- Nghê Thiên Ngữ với một buổi tối kinh nghiệm như vậy hết sức không thoải mái, lúc cô gật đầu thì thấy rõ ràng trên mặt anh có vẻ khinh bỉ. Vẻ mặt của anh hết sức lộ liễu, hoàn toàn không nghĩ xem cô nhìn thấy sẽ có cảm tưởng gì, cũng đúng, cô gật đầu, chẳng lẽ còn muốn người ta khen cô, cô đây là đang làm chuyện tốt để thỏa mãn yêu cầu người khác sao? Giường bệnh cao cấp với giường bệnh thường không khác biệt lắm, đồ dùng hằng ngày cũng đầy đủ mọi thứ, chỉ là hơi nhỏ một chút, phương diện khác cũng không tệ. Mạnh Diên Châu thương tổn cũng không khác biệt lắm, cô đóng cửa lại thì sau đó liền nhanh chóng tóm lấy ngực của cô. Trước cô tới cho anh đổi thuốc, cô cong người xuống thì đường cong hiện rõ trên bộ đồng phục y tá, nút áo ở giữa nổi lên, có thể nhìn thấy áo ngực màu sắc của cô, còn thấy được rãnh giữa hai vú. Bộ ngực của cô kèm theo hô hấp nhẹ liền phập phồng, từng phát từng phát, giống như là đang dẫn dụ.
Anh không hề cảm giác được hành động của mình là liêm sỉ, anh chỉ không mang bất cứ sắc thái nào ---- chỉ thưởng thức. Mà lúc sau, khi anh chuẩn bị tiến thêm một bước nữa thì màn kia thoáng xuất hiện lên trong đầu, vốn không mang chút cảm tình nào nhưng lúc này biến thành chất xúc tác tốt nhất, anh muốn biết thân thể bên trong y phục này rốt cuộc là như thế nào. Từ lúc học cấp 3, chuyện tình cảm nam nữ bắt đầu tò mò, nhất là trong giờ dạy sinh học, ông thầy giảng giải mờ mịt. Sau lại gặp qua không ít hình ảnh cùng truyện tranh và người thật biểu hiện, phần tò mò này hơi thấp xuống. Sau này có bạn gái, vẫn muốn niếm thử, chỉ là Hàn Tiệp vẫn không chịu. Mỗi lần tình cảm quá tha thiết, Hàn Tiệp trong một khắc kia luôn có thể tỉnh táo lại, để cho anh chớ có ý nghĩ xấu xa. Lần đầu tiên của cô, nhất định là phải đợi đến khi bọn họ cưới nhau rồi mới được. Mạnh Diên Châu với suy nghĩ của Hàn Tiệp thì coi thường, nhưng không dám phản bác ở ngoài, chỉ là một ngày nào đó sẽ đạt được ước muốn, thậm chí anh mơ hồ đang mong đợi, cô sẽ giống như những nữ sinh khác đối xử với bạn trai mình như vậy, đem thứ quý giá nhất của mình làm quà tặng vào ngày sinh nhật. Chỉ là Hàn Tiệp chính xác không phải là một loại nữ sinh. Lúc cô bắt đầu đọc sách, thành tích ưu tú, cho dù là trường chuyên cấp 3 cạnh tranh kịch liệt, tên của cô vĩnh viễn vẫn luôn ở trong top 10. Trên lớp không ít người cũng nhớ tới tên Hàn Tiệp, từ thành tích của cô đến diện mạo, thậm chí cô còn trở thành hoa khôi của trường không chút tranh cãi nào. Khi nào Mạnh Diên Châu cũng chỉ là một thiếu niên, giống như đa số nam sinh, thích mỹ nữ, vì vậy theo đuổi Hàn Tiệp, khiến Hàn Tiệp trở thành bạn gái mình. Sau khi gặp gỡ, Mạnh Diên Châu phát hiện, cô nữ sinh không chỉ có bề ngoài vượt trội. mà cũng có tâm hồn sâu sắc, khiến anh càng thích hơn, thậm chí cố gắng để cùng học đại học với cô, Hàn Tiệp vừa có thời gian liền vì anh học thêm. Tình cảm hai người càng ngày càng tốt, cho dù cô vẫn như cũ cự tuyết hành động thân mật hơn với anh, anh nguyện ý tôn trọng cô, cũng coi cô như là người duy nhất anh có thể lấy làm vợ. Nhưng cũng là người phụ nữ này, cô ta dĩ nhiên tiến tới lừa mình. Nghĩ đến chỗ này, Mạnh Diên Châu càng tức giận. Anh nghĩ tới lúc Hàn Tiệp nói trong điện thoại: Đúng, lúc đầu em lừa anh, nhưng em thật sự rất thích anh, anh cũng nói anh yêu em, rất thích em, tại sao không chịu tha thứ cho em? Tình yêu phải là lá chắn cứng nhất trên thế giới, cái gì cũng không thể đánh bại, anh như vậy với em, hay anh đối với em còn chưa phải là tình yêu? Anh trầm mặc. Hàn Tiệp tiếp tục: Em biết rõ, bây giờ anh chỉ là rất khó chịu, tin em, em tuyệt đối sẽ không làm chuyện khiến anh khó chịu nữa, em bảo đảm, lúc em đi công tác về sẽ đi tìm anh. Mạnh Diên Châu nắm điện thoại: Có phải em chắc chằn rằng anh sẽ tha thứ cho em phải không?
Hàn Tiệp ngẩn người: Em chỉ tin tưởng, tình cảm của chúng ta mấy năm nay không phải là số 0….. Cuối cùng anh cười, quăng điện thoại di động đi. Người phụ nữ không phải đã cho rằng anh nhất định sẽ chờ cô ta sao, cô ta tính sẵn rồi, người vợ trong lòng anh là cô ta, cho nên không có sợ hãi như vậy. Mạnh Diên Châu đột nhiên chán ghét chính mình thế này, sống trong nhận định của người khác, giống như nhất định sẽ theo người khác suy nghĩ làm việc vậy. Cho nên, lúc nhìn thấy Nghê Thiên Ngữ, anh cơ hồ không suy nghĩ, vô tư, nhẹ dạ, không thận trọng, khinh suất, không chín chắn, không cẩn thận, không ân cần, hỏi cô: Bán không? Anh nói ra những lời này, ngay cả chính mình cũng thấy kinh ngạc, anh mơ hồ có chút mong đợi, lại lo lắng mình không cách nào khống chế chuyện này phát triển. Nhưng cô lại gật đầu. Anh có hơi thất vọng, đây chính là đàn bà? Nhưng mà anh cũng không đổi ý, tuy rằng anh đối với người phụ nữ trước mắt này không có tình cảm, nhưng dáng dấp cô không tệ, có lẽ cũng không thể nói là tuyệt mỹ. Nhưng cô cũng có điểm đặc biệt, cho dù là mặc đồng phục y tá, cũng không thể quên được gương mặt cô ấy, quyến rũ, nhưng cũng không quyết đoán, mang theo vẻ đẹp tiềm ẩn, ngược lại khơi lên giác quan con người. Đầu tiên anh sờ lên ngực cô, cùng tưởng tượng giống nhau đều mềm mại. Giờ phút này, anh quên mình vừa chia tay bạn gái, chỉ muốn chìm đắm vào mùi hương dịu dàng bên trong này, trong đầu hiện lên những hình ảnh phim người lớn mình đã từng xem. Anh xé rách y phục của cô, muốn lột áo ngoài của cô ra, nghiêm túc nhìn thực chất thân thể này. Sự kích động không nói ra được, nhất là đôi mắt cô nhìn chính mình, rất có sự dụ hoặc. Anh không phải người thèm muốn quá, không có cởi áo lót của cô ra. Nhưng cô lại kéo tay anh, hướng dẫn anh cởi áo ngực của cô ra, thậm chí còn ghé vào lỗ tai anh giọng nho nhỏ trêu đùa, “Chưa từng làm hay là quên cách làm rồi?” Cô ghé vào lỗ tai anh bật hơi, khiến lòng anh càng thêm ngứa ngáy. Anh không có cái gì là kinh nghiệm thực chiến( thực tế chiến đấu), rồi lại không muốn lộ ra ngoài cho cô thấy, rõ ràng tay chân luống cuống, nhưng lại làm bộ như rất bình tĩnh. Dựa vào cảm xúc dâng trào vừa xem qua bộ phim hành động vậy. Chỉ là lần đầu tiên của anh còn rất rối rắm, Nghê Thiên Ngữ đại khái cũng thấy anh khẩn trương, cố ý dẫn dắt cô. Kích tình của anh tới rất nhanh, dạo đầu chưa đủ, trực tiếp liền tiến vào trong cô, đau đến mức cô cau mày.
Mạnh Diên Châu cũng thấy mình không để cho cô thoải mái, nhưng lúc đó cũng không lo toan nhiều, máu trong cơ thể cũng sôi trào lên, không quản được người khác, cũng không quan tâm cô chịu được hay không, cứ ở chỗ đó mạnh mẽ đâm tới. Nghê Thiên Ngữ mặt mũi trắng bệch, toát ra mồ hôi lạnh trên trán, nhưng giờ phút cô ở trên người đàn ông này lại tìm được niềm vui mới, động tác càng kịch liệt. Qua hồi lâu, đau đớn trong thân thể mới đỡ, cô cũng bắt đầu từ từ thích ứng. Mạnh Diên Châu chưa bao giờ làm chuyện như vậy, dù là trước kia cũng tự mình động thủ một lần, nhưng đối mặt với thân thể phái nữ như vậy, anh có vẻ cực kỳ hưng phấn, cảm giác hưng phấn này khiến anh tạm thời người phụ nữ ở dưới thân mình không phải bạn gái anh, anh cũng lấy được khoái cảm từ trên một người phụ nữ xa lạ. Chân của cô thon dài, lúc quấn vào eo anh, rất sung sướng. Vẫn có chút xa lạ, cho nên anh cũng không hôn cô. Đôi tay nắm trước ngực cô, bóp chà xát không ngừng, cho nên khi nơi kia hoàn toàn biến thành hai luồng đỏ thẫm, nổi bật chỗ da xung quanh, càng lộ vẻ mê người. Anh không nhịn được cúi đầu ngậm lấy đỉnh đầu, nhẹ nhàng cắn. Nhưng thân thể cũng không quên hung hăng vận động….. Tình triều xa lạ như mở ra một cánh cửa mới cho thân thể anh, để cho anh tiếp xúc với việc chưa bao giờ tiếp xúc qua. Lúc học đại học, những thứ kia mà bạn cùng phòng khoác lác vô sỉ giảng giải cảm thụ như vậy, hôm nay chính anh cũng cảm nhận được… Một phút kia tươi đẹp, chỉ có lúc ở trong thân mới hiểu được. Lúc kích tình đi qua, Mạnh Diên Châu tự nhiên có vẻ ảo não, anh lại làm chuyện chưa bao giờ nghĩ rằng chính mình sẽ làm. Định muốn cùng Hàn Tiệp đi tới tương lai đẹp đẽ, có chút thống hận bản thân. Nhưng anh lại hỏi mình, tính định tha thứ Hàn Tiệp rồi sao? Anh lắc đầu với mình một cái, anh sẽ không tha thứ, chỉ là không muốn thừa nhận mình chia tay trong thời gian ngắn như vậy liền cùng một người phụ nữ khác xảy ra quan hệ. Để cho anh càng không thoải mái, giờ phút này anh mới phát hiện, người phụ nữ mình động vào, cô ta cũng không phải là xử nữ. Nghĩ đến lúc trước cô hướng dẫn, lúc đó nên biết cô không phải là người phụ nữ thuần khiết gì đó. Rõ ràng đó hẳn là chuyện tốt, người phụ nữ như vậy mới có khả năng, mới không khóc lên đòi anh phụ trách. Nhưng thật kì lạ là anh có chút không thoải mái, anh nghĩ, đại khái đây cũng là lần đầu tiên của mình. Sau đó, anh nói cho chính mình, cho Nghê Thiên Ngữ 1 vạn.
------- Mạnh Diên Châu cũng không nghĩ tới sẽ cùng Nghê Thiên Ngữ quan hệ, chỉ là vừa tiếp xúc tình triều, có chuyện gì liền nhớ tới đêm hôm đó, còn có cảm giác không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung ra được. Thỉnh thoảng nhớ tới thì anh chạy vào toilet, trong đầu nghĩ tới lúc Nghê Thiên Ngữ cởi quần áo, thật là thân thể đầy thánh khiết sáng rỡ, mà vừa nghĩ tới lại khiến anh tràn đầy kích tình. Thời gian đó cảm xúc của anh cũng đặc biệt kém, bạn bè cũng khuyên anh cùng Hàn Tiệp hợp lại, dù sao cũng quen nhau lâu như vậy, nhưng anh lại muốn mình tức giận, chứng minh nhất định không phải Hàn Tiệp cũng được. Bạn bè anh ấn tượng với Hàn Tiệp cũng không phải là rất được, dẫn anh đi hộp đêm, bên trong có không ít nữ sinh xinh đẹp, hơn nữa đều có khả năng. Trước anh không muốn Hàn Tiệp hiểu lầm, ít khi xuất hiện ở đây, càng sẽ không cùng nữ sinh khác có quan hệ gì. Nhưng bây giờ, anh có vẻ không sao. Nữ sinh kia có mùi nước hoa rất nồng, ngồi ở bên cạnh anh. Anh có chút không thoải mái. Nữ sinh thấy anh không có ghét, ra hiệu với bạn Mạnh Diên Châu, lấy tay vuốt cổ anh, thậm chí chậm rãi âm thầm chui vào quần áo của anh, ý vị trêu đùa rất đậm. Mạnh Diên Châu đột nhiên bắt lấy tay nữ sinh đó, cười cười, “Tay của em rất đẹp mắt”. Chỉ là không phải loại anh thích. Anh đứng lên, nói với bạn có chuyện cần rời đi trước. Ra khỏi hộp đêm, anh lại gọi cho Nghê Thiên Ngữ, “Tối nay có rảnh không?” Nữ sinh kia âm thầm lấy tay vào trong quần áo anh thì anh phát hiện ra mình hơi nhớ cảm giác tay Nghê Thiên Ngữ ôm lấy cổ mình, còn có cảm giác lúc hai người kích động ôm thật chặt lẫn nhau. Anh không thể không thừa nhận, tư vị thiên đường lúc đó, anh vẫn rất nhớ nhung.