Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

26: Qua đêm trong biệt thự


trước sau

Hai người Hạ Tử Trọng ở trong khu vực này diện tích cũng không nhỏ, vậy mà trời mới sáng bọn họ liền tiến thẳng vào trong đây?

“Biệt thự ở khu này đều dùng kính chống đạn.” Thấy Phương Hách kinh ngạc Hạ Tử Trọng cười cười, nắm tay cậu đi xuống lầu một: “Ngày hôm qua anh xem thông tin của khu này thì chỗ này nhà trống còn nhiều lắm.”

Người rút lui tới lần này đều là nhân viên chính phủ quan trọng, phú hào trong thành phố cũng không ít, thậm chí có mấy người còn có bất động sản ở chỗ này, đương nhiên phải ưu tiên dọn dẹp sạch sẽ.

Ngày hôm qua Hạ Tử Trọng sở dĩ chọn biệt thự gần cửa này cũng là do lắn biết, gian nhà nằm sâu trong khu biệt thự đều là của các ông lớn.

Khu biệt thự cũng bị chia thành khu trong và khu ngoài, khu bên trong là dành cho người nhà ở, hoặc là nơi các ông lớn mở tiệc, làm việc – khu biệt thự vốn dĩ có kiến trúc bể bơi, nơi vui chơi tương lai đều bị sửa lại thành nơi làm việc.

Ở khu ngoài đa phần là các chủ hộ, phú thương hoặc một vài cá nhân có chút của cải.

Sau một khoảng thời gian, ngoại trừ khu bên ngoài, còn những căn nhà ở khu trong thì cho dù bản thân là chủ lộ, mỗi tháng cũng phải nộp tiền thuế mới có thể đảm bảo nhà cửa thông bị nhà nước trưng dụng. Đương nhiên, phòng ở khu biệt thự này bọn họ cũng không dám cưỡng ép trưng dụng, nói cách khác, khóa an toàn rất nhiều. Một khi cưỡng ép phá cửa vào, cũng chỉ có thể đổi thành khóa cửa thông thường, vấn đề an ninh cũng bị giảm đáng kể.

Quả nhiên như Hạ Tử Trọng sở liệu, trong chốc lát đã có binh lính đến nhà kiểm tra.

Nghe tiếng gõ cửa, Hạ Tử Trọng cẩn thận đi qua mở cửa, xác nhận bên ngoài đều là binh lính mới mở hẳn ra.

Đã nắm được thông tin dữ liệu của khu nhà, mấy vị binh lính xác nhận thông tin chủ hộ của Hạ Tử Trọng, lần lượt kiểm tra từng gian phòng – Hạ Tử Trọng trước khi họ đến đã đóng hết tất cả các thiết bị theo dõi, trực tiếp đưa vào không gian. Sau khi xác nhận trong phòng không có tang thi, phần lớn binh lính đều lui ra ngoài chỉ còn lại hai binh lính phụ trách đăng ký.

“Vị này là?” Đăng ký xong xuôi tin tức cá nhân của Hạ Tử Trọng, một vị lính nhìn về phía Phương Hách

“Người yêu của tôi.”

“……”

Trong phòng một trận yên tĩnh, vị lính đăng ký có chút há hốc mồm, hắn cũng đã gặp qua đồng tính luyến ái, nhưng lại chưa từng thấy người nào thản nhiên như thế, như thể cây ngay không sợ chết đứng!

Tầm mắt đảo qua chiếc nhẫn giống hệt nhau trên tay hai người, vị lính phụ trách đăng ký thấp giọng cầu viện binh với người lớn tuổi hơn một chút: “Này, tình huống này phải viết như thế nào?” Quả nhiên là khu nhà giàu, cùng người bình thường không giống nhau.

“Thì viết là bạn đời.” Một người khác bình tĩnh hơn nhiều, bên ngoài bây giờ đã biến thành như vậy, đồng tính luyến ái lại không phạm pháp, bọn họ còn phải quản cái này sao? Dựa theo tình hình thực tế mà viết thôi.

Điền xong tư liệu cá nhân, mới hỏi tiếp: “Hai người vẫn luôn ở chỗ này sao? Lúc trước có đi ra ngoài không?”

“Chúng tôi lúc trước công tác ở F thị, ngày đầu tiên liền cảm thấy nơi đó không an toàn cho nên chạy về, buổi sáng ngày thứ ba mới về tới nơi.” Thiết bị theo dõi bọn họ đều xử lý cả rồi, nhưng thiết bị theo dõi đường đi bộ bên ngoài lại không cách nào xử lý được, có trời mới biết có thể lộ ra hay không?

“Sau đó có đi ra nữa không?”

“Sáng ngày hôm qua có đi ra ngoài một lần.” Hạ Tử Trọng buông tay, “Dù sao trong nhà cũng không có cái gì để ăn.”

Sau khi hai tên lính hỏi có bị thương hay không, và thời gian trở lại có vượt quá 24 giờ hay không, liền không hỏi thêm gì nữa. Dù sao những ngày tháng này trật tự bên ngoài đã sớm rối loạn, ra ngoài tìm thức ăn cũng không có ai nói gì, có gan ra cửa, dù sao cũng tốt hơn ở trong nhà chờ chết.

Cấp cho hai người thẻ thân phận lâm thời, dặn dò: “Hai ngày nay hai người không nên ra khỏi cửa, chờ chúng tôi thanh lý triệt để xong vùng phụ cận thì lại ra ngoài hành động. Có tình huống thế nào chúng tôi sẽ thông báo.”

Hai người tiễn bọn họ tới cửa, Phương Hách thuận miệng hỏi: “Quân đội định đóng quân ở chỗ này sao? Dù sao có quân đội ở đây, có thể làm người dân an tâm.”

“Nếu như không có gì ngoài ý muốn.” Binh lính khẳng định gật đầu, không thấy các ông lớn bà to bọn họ che chở còn đang chờ ở trường học sao? Không có gì bất ngờ xảy ra, trụ sở tạm thời khẳng định sẽ xây ở chỗ này, sau đó sẽ chậm rãi lấy lại những vùng đã mất.

Quân đội đánh chủ ý rất tốt, nơi này cách trung tâm thành phố nhân khẩu dày đặc cần phải đi qua một con sông lớn, chỉ cần trông coi từ cửa sông đến cửa thành ra vào, cầu lớn, tường thành sẽ được xây ở những phương hướng khác có thể làm thành trụ sở tạm thời, cộng thêm bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng tiến quân vào nội thành thu phục những vùng bị mất.

Đương nhiên, đây là trong tình huống những con tang thi trong nội thành đều có trình độ giống như vậy, dù sao, hiện tại không ai cho rằng những con quái vật kia cũng có thể tiến hóa.

Người của quân đội vừa mới đi, Hạ Tử Trọng liền đem thiết bị theo dõi ở tầng hầm khôi phục lại như cũ, Phương Hách hí ha hí hửng bắt đầu thu thập gian phòng – cho dù chỉ là làm dáng một chút, nơi này nói thế nào cũng là ‘nhà’ mà bọn hắn tuyên bố ra ngoài, tình trạng vệ sinh không làm tốt, thực sự sẽ khiến nhân sĩ phụ trách việc nhà ‘chủ nội’ như cậu thật mất thể diện!

“Hệ thống cấp nước tốt nhất không nên dùng.” Thấy Phương Hách đang thu thập gian phòng, Hạ Tử Trọng đương nhiên không có ý kiến gì, nơi này vốn là phòng mẫu, đồ vật bên trong ai biết đã có người nào chạm qua chưa? Vẫn là dọn dẹp một chút dùng mới yên tâm. Còn nước… Tuy rằng đời trước không thấy qua ai uống nước trong hệ thống cấp nước sẽ biến thành tang thi, nhưng lời đồn cũng chưa từng đứt đoạn, căn cứ cũng yêu cầu tất cả mọi người trước khi uống nước phải trải qua nhiều lần tiêu độc, bọn họ bây giờ có điều kiện, cũng không cần phải dùng nước bên ngoài.

“Vâng, em biết rồi.” Phương Hách thấy Hạ Tử Trọng đem một thùng nước trong không gian ra, liền vội vàng hỏi: “Đây là nước gì?”

“Nước trong thác.” Nước trong thác rất sạch sẽ, đời trước Hạ Tử Trọng vẫn luôn uống nước trong thác, không có bất cứ vấn đề gì. Lúc này nơi nuôi cá cũng chỉ là bờ nước phía dưới, và dòng suối, càng không có ảnh hưởng gì đến nguồn nước từ thác. Cho nên, dùng chúng nó vệ sinh căn phòng cũng không có áp lực gì.

Ngay cả khi ở trong không gian, Phương Hách lau bàn hay rửa chén đều là dùng nước này.

Hai người không vội vã tiến vào không gian, ngày hôm nay bên trong khu nhà người đến người đi tương đối rối loạn, nhằm đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, tốt nhất vẫn là ở ngoài phòng.

Người sống ở khu biệt thự này cũng không nhiều, thời điểm tận thế xảy ra, phàm là người có chút bản lĩnh đều sẽ theo cảnh sát chạy đi. Khiến bọn họ cảm thấy bất đắc dĩ nhất chính là những người kia vào lúc này có thể đã cùng quân đội quay trở lại rồi.

Sau khi binh lính tiến vào khu biệt thự, đem hết thảy chìa khóa những căn phòng có thể dọn dẹp đều lấy ra một bên, ngay cả căn nhà có hai con tang thi cũng được thanh lý. Trước sau không quá hai tiếng đồng hồ, nơi này liền được thu dọn, tiêu độc sạch sẽ.

Lại qua khoảng chừng một giờ nữa, một ít xe bọc thép hộ tống đoàn xe hơi xa hoa lái vào khu nhà.

Những người lúc trước ở chỗ này ai về nhà nấy, còn dư lại lãnh đạo, binh lính có chìa khóa, và cán bộ tiến cử những cái chưa bán ra, có thể tìm tới chìa khóa biệt thự ở đây. Bộ phận phú thương, người đi đường, cũng chia nhau một ít phòng ở, mà ngay cả như vậy, gian phòng trống trong khu biệt thự còn không ít.

Cùng lúc đó, công tác thanh lý trong khu nhà cao tầng bên cạnh cũng đang từng bước tiến hành.

Vô luận trong nhà có người ở hay không, đều sẽ bị các binh sĩ cưỡng ép vào hàng thanh lý, tòa nhà cao tầng đó cùng khu biệt thự khác nhau, không cần khóa vân tay và mật mã, nhưng bởi vì các gian phòng đều sát nhau, nên các hộ gia đình rất đông đảo, tương đối khó thanh lý.

“Bọn họ cả ngày hôm nay có thể nào làm không xong không?” Phương Hách nhìn quanh ngoài cửa sổ, hôm nay bên trong khu nhà rốt cục có thể nhìn thấy người sống, tuy rằng đại đa số người đều ở trong nhà không dám đi ra, bên trong tiểu khu người đi lại cơ bản đều là lính quân đội, trong biệt thự lúc này có thể nhìn thấy được bóng dáng người đi qua đi lại, nhìn thấy nhiều người sống sót như vậy, khiến hai người vẫn luôn trong trạng thái thoát thân sinh ra cảm giác an tâm.

“Khẳng định sẽ thanh lý không xong, diện tích khu nhà ở còn rất nhiều, cách đó không xa còn có một bệnh viện đa khoa cỡ lớn, bên cạnh bệnh Viện đa khoa còn có bệnh Viện phụ sản, bệnh viện nhi đồng.” Hạ Tử Trọng nhún nhún vai: “Anh vốn còn muốn thừa dịp khi bọn họ thanh trừ tang thi, đi dạo mấy cửa hàng ngọc, bảo thạch một chút.”

Phương Hách nở nụ cười: “Không vội, chúng ta từ từ đi… Đúng rồi, không bằng chúng ta đem nguyên liệu làm cơm lấy ra một ít, em ở trong nhà bếp từ từ làm được không? Dù sao cũng đang nhàn rỗi.”

Hạ Tử Trọng bất đắc dĩ than thở một tiếng, trong lòng không muốn để cho cậu khổ cực, chương trình TV lúc này cũng không thể xem – trong căn phòng này TV chính là để làm kiểu, căn bản không có nối cáp!

Hai người chạy vào nhà bếp, Phương Hách quyết định làm một chút cơm cuộn rong biển (kimbap), dùng lời của cậu mà nói: “Bắt tay vào làm bớt việc, ăn cũng bớt việc.”

Ngược lại Hạ Tử Trọng vào lúc này cũng không có chuyện gì làm, liền giúp cậu xử lý nguyên liệu, như là xắt dưa chuột, cà rốt, vân vân…..

Hai người một hơi làm ra một đống lớn, bởi vì không có hoạt động giải trí gì cho nên vừa làm vừa nếm thử món mới, cơm trưa của hai người đều là vừa làm vừa ăn. Kết quả bọn họ dĩ nhiên làm ra hai nồi cơm tẻ lớn! Dùng một đống lớn dưa chuột, cà rốt trong không gian.

“Đêm nay làm sao bây giờ? Chúng ta ngủ bên trong hay bên ngoài?”

Phương Hách tựa vào trong lồng ngực Hạ Tử Trọng, hai người đang dựa vào nhau trên giường lớn trong phòng ngủ chính ở lầu hai, cái giường này so với cái giường trong không gian thì lớn hơn nhiều, cũng rất thoải mái.

“Đêm nay tạm thời ở ngoài đi, chờ tình huống bên ngoài ổn định lại, buổi tối lại về không gian.” Hạ Tử Trọng suy nghĩ một chút quyết định nói.

Cả một ngày, bên ngoài tiếng súng chưa từng đứt đoạn, mãi đến tận lúc này, còn có thể nghe thấy động tĩnh từ nơi xa truyền đến.

Hai người lại giống như những đôi yêu nhau mới vừa phá vỡ cấm kỵ, vốn dĩ sợ ngày kế tiếp sẽ có tình huống đột ngột gì phát sinh, nên không nghĩ đến mấy chuyện ‘vận động’ buổi tối. Chỉ là khi tắt đèn rồi nằm cùng với nhau, liền không nhịn được tới gần, thân mật, thân mật, sau đó không thể ngăn nổi mà lăn cùng một chỗ.

Hai người phấn đấu nửa ngày, Hạ Tử Trọng dùng hành động thực tế biểu hiện một mặt của bản thân, đem ‘thịt’ ghi nợ hai đời ăn đến sảng khoái, Phương Hách mềm nhũn nằm trong lòng hắn, ngay cả ngón tay cũng không nhấc nổi.

“Tử Trọng…” Trong thanh âm của Phương Hách lộ ra một loại lười biếng, làm Hạ Tử Trọng nghe mà tâm khẽ run, không được, nếu tiếp tục nữa, ngày mai đừng nghĩ sẽ ra khỏi giường!

Hôn hôn môi người trong lòng đã không còn khí lực, Hạ Tử Trọng ôm chặt lấy cậu “Ngủ đi!” Hắn không biết giọng của mình vào trong tai Phương Hách cũng có thể tạo được hiệu quả đồng dạng, Hạ Tử Trọng nhắm mắt lại, cảm giác được người trong lòng ngẩng đầu lên, hôn lên cằm mình một cái, đến cùng cũng không dám cúi đầu đón nhận môi cậu – hắn sợ sẽ mất khống chế lần thứ hai.

Không vào không gian ngủ là lựa chọn sáng suốt, sáng sớm ngày hôm sau quân đội liền phái người đến tận nhà thông báo – các nơi phụ cận đại đa số đã được dọn dẹp, chỉ có các bệnh viện bên cạnh vẫn còn là khu vực có độ nguy hiểm cao, những khu vực khác có thể tự do hoạt động, nhưng nhất định phải chú ý an toàn, tốt nhất không nên ra ngoài hành động một mình, nếu không sẽ bị cưỡng chế.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, ba ngày sau sẽ chính thức tiến hành kiểm kê nhân khẩu lần thứ hai.

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây