Tiếng còi vừa dứt thì những ngọn lửa xung quanh khán đài phực cháy lên.
Làm cho không khí nóng lên hừng hực.
_ Lần này khác với những lần tranh đấu khác là do Tiêu Nhã kỳ yêu cầu ông Hiệu Trưởng Trần làm.
Trên trần nhà của sân đấu võ sẽ thả 2 cọng dây xích dài xuống song song với nhau.
Tuốt trên sợi dây xích dài 10 m có treo 1 cây cờ nhỏ.
Trận so đấu này là Tiêu Nhã kỳ và Kiss sẽ phải làm sao dành được cây cờ thì người đó thắng.
_ " Daaaaaa.....".
2 người Tiêu Nhã kỳ và Kiss cũng hét lên 1 câu rồi lao vào nhau.
_ Tiêu Nhã kỳ tuy 1 tay bị thương chưa khỏi hẳn nhưng vẫn xuất ta từng quyền mạnh mẽ về phía kiss.
Lần này là trận chiến danh dự nên Tiêu Nhã kỳ dốc toàn lực mà đánh.
Phải nói không giữ lại chút nào vì đối thủ của cô lại là 1 sát thủ giỏi nữa.
Tiêu Nhã kỳ bị thương thì Phương Mỹ Lệ cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu thân xác của cố chủ gặp chân thương do lần trước bị Lý Minh Triết đánh chưa khỏi và thân thể của Phương Mỹ Lệ cũng không bằng 70% của Kiss trước kia.
Kiss thấy Tiêu Nhã kỳ ra quyền cực mạnh thì cô cũng xuất toàn lực đánh trả.
Càng đánh 2 người càng hăng.
Phải nói là kỳ phùng địch thủ nên đánh cực đã tay vì hiếm khi phải đối thủ khó chơi như vậy.
_ 2 thân ảnh đều mặc áo 3 lỗ đen đánh qua đánh lại cực nhanh và mạnh đến mức mọi người trên khán đài đều nhìn không rõ.
Không biết ai là Tiêu Nhã kỳ và ai là Phương Mỹ Lệ.
2 người rất nhanh đánh loạn thành 1 đoàn.
Từng quyền đánh về nơi yếu hại của đôi phương.
Chỉ có khác 1 chút là Tiêu Nhã kỳ còn nương tay nhưng Kiss ra tay đến chỗ nào cũng có thể 1 kích lấy đi mạng người.
Đó giống như là quy tắc ăn vào trong máu của sát thủ rồi.
Không ra tay thì thôi đã ra tay là phải chết.
Đây là quy luật của 1 sát thủ chân chính không cần bàn cãi.
_ " Daaaa......!".
1 đấm toàn lực của Kiss đấm về Tiêu Nhã kỳ nhưng được Tiêu Nhã kỳ khéo léo hóa giải.
Kiss đấm lệch tay cô va phải thanh thép nhỏ chắn an toàn của sân võ.
Lập tức thanh thép nhỏ bị móp vào thấy rõ.
_ Tiêu Nhã kỳ cũng chẳng phải vừa.
Cô né được cú đấm hiểm hóc của Kiss thì cô cũng trả đòn bằng 1 đá toàn lực.
Kiss nhanh chóng lộn 1 vòng né đi thì cú đá đó lực xuất ra mạnh đến mức gãy thanh thép nhỏ.
_ " Răng rắc.....!".
Tiếng thanh thép gãy vang lên.
Cả khán đài đều ồ lên.
Tiếng bàn tán rầm rộ nhanh chóng vang lên.
_" Ôi mẹ ơi...!.
Đây mới chính cống là võ thuật.
Lần đầu tiên thấy con gái đánh nhau cũng hấp dẫn chết người như vậy.
2 người này mạnh thật....!".
1 chàng trai lên tiếng ánh mắt không rời 2 thân ảnh kia.
Nếu là anh không biết anh chịu được bao nhiêu cước của 2 người đây.
Cũng may trước giờ anh không có đắt tội với 2 nhân vật nguy hiểm này nếu có chắc phải sau hôm nay phải xin chuyển trường liền.
_ " Woa....!Giáo sư Tiêu mạnh thật.
Mà Phương Mỹ Lệ sao tự nhiên trở nên lợi hại như vậy.
Lần trước đấu với Vương Tâm Lan không phải cô ấy đánh võ như mèo cào sao....!xem ra tin đồn cô ta thay đổi là thật ".
1 nam sinh khác cũng lên tiếng.
_" Giáo sư Tiêu mạnh thật....!cố lên Giáo sư Tiêu....!".
Rất nhiều hò hét thật to cổ vũ cho Tiêu Nhã kỳ.
Nhìn trận đấu của 2 người phụ nữ mà tim ai cũng đập thật mạnh.
Ai cũng hồi hộp không biết ai thắng so với trận đấu với nhóm Triệu Tử Long thì trận đấu này hay hơn rất nhiều.
Theo họ 1 trong 2 người ai thắng cũng đều xứng đáng.
_ Triệu Tử Long, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết và Cả Hàn Thần trong 1 góc khất cũng đều nhìn nhau.
Trong nhau ai cũng được sự nghi hoặc thật lớn dành cho Phương Mỹ Lệ.
Chỉ không bao lâu đâu mà Phương Mỹ Lệ như lột xác thành người khác vậy.
Nếu không phải vẫn khuôn mặt đó thì bọn anh còn nghĩ là Phương Mỹ Lệ bị ai đánh trao vậy.
_" Chậc...!Chậc....!gặp tôi không biết đánh với Phương Mỹ Lệ tôi cầm cự được bao lâu nữa....!".
Vương An Nguyên lên tiếng.
_" Vậy là lần trước đấu với Vương Tâm Lan.
Phương Mỹ Lệ còn dấu nghề sao hay còn nguyên nhân nào khác đây ".
Triệu Tử Long nhíu mày nói.
_" Phải đó...!Chúng ta còn xem thường cô ta ".
Lý Minh Triết nói.
_" Cũng may Nhã kỳ không có khinh địch nhưng nhìn chiêu thức như muốn lấy mạng người của Phương Mỹ Lệ mấy cậu có thấy giống sát thủ không ".
Bạch Thiên Tuyệt lên tiếng.
Ánh mắt quan sát thật kỹ từng chiêu thức khát máu của Phương Mỹ Lệ.
_" Cậu nói đúng đó...!Rất khác máu.
Muốn luyện được chuẩn xác các điểm chết người như vậy phải là người luyện từ nhỏ.
Không thì phải giết bao nhiêu mạng người mới luyện được như vậy ".
Lý Minh Triết quan sát nói.
_" Xem ra Phương Mỹ Lệ này không đơn giản như chúng ta nghĩ ".
Triệu Tử Long nói.
Anh nhìn mấy thanh thép chắn trên võ đài bị 2 người con gái mạnh mẽ lớp đánh gãy, lớp bị đánh móp tùm lum thì mày nhíu thật chặc.
_" Á.......!".
Tiếng của Kiss và Tiêu Nhã kỳ đồng loạt vang lên.
Mấy người Triệu Tử Long còn muốn bàn tán tiếp thì thấy trên võ đài chân của Tiêu Nhã kỳ quấn lấy sởi đây xích.
Cả người của cô nhảy lên mượn lực nhảy lên sút 1 đạp thật mạnh vào bụng của Kiss 1 cái.
Tiện tay cô đấm vào mặt của Kiss thêm 1 đấm.
Kiss ôm bụng lui lại 3 bước khóe miệng chảy ra 1 dòng máu nhỏ.
_" Tiêu Nhã kỳ....!Cô mạnh hơn những gì tôi nghĩ.
1 đối thủ như cô thật khó gặp.
Đánh tiếp đi....!Hôm nay không phân ra thắng bại tôi sẽ không tha cho cô đâu ".
Kiss lau vết máu trên miệng, bụng truyền đến cảm giác thật đau nhưng cô nhịn đau nói.
Nếu để ý kỹ tay cô khẽ rung lên vì đau.
Đã bao lâu rồi cô không bị người khác cho ăn đấm rồi.
Máu chiến trong người cô lúc này càng được đẩy lên cao nhất.
_Tiêu Nhã kỳ cũng không khá hơn.
Cô cũng ăn lại 1 đấm thật mạnh vào tay trúng ngay vết thương bị đạn bắn trên tay chưa khỏi.
Nó nhanh chóng chảy ra 1 dòng máu đỏ chói mắt làm cô nhíu mày.
Tay cô khẽ rung lên vì đau.
Máu vẫn từ vết thương chảy dài trên tay thật chói mắt.
_" Hahaha....!Thoải mái đánh đi.
Tiêu Nhã kỳ tôi chiều cô đến cùng.
Hôm nay không phân thắng bại không ngừng đánh ".
Tiêu Nhã kỳ cười lớp nói.
Vết thương có đau 1 chút nhưng không vì vậy làm giảm đi ý chiến của cô.
_" Nhã Kỳ....!".
Triệu Tử Long, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Hàn Thần thấy cô bị chảy máu thì đều đứng dậy đồng thanh kêu lên.
Ánh mắt nhìn về Tiêu Nhã kỳ đầy lo lắng.
_ Thấy có máu cả sân đấu võ đều đứng lên xem tình hình.
Tiếng vỗ tay vang lên không ngừng cho màng song đấu.
_" Hahaha....!Tới đi ".
Kiss cười sảng khoái nói rồi 2 người lại bay vào nhau đấm đá.
Chẳng ai chịu nhường ai.
Với Tiêu Nhã kỳ và Kiss đều là trận chiến vì danh dự.
_ 1 tiếng đồng hồ trôi qua.
_ 2 tiếng đồng hồ trôi qua.
_ 3 tiếng đồng hồ trôi qua.
Trên khán đài vẫn không ai bỏ về mà càng lúc càng có xu hướng tăng cao.
Ai cũng muốn biết trong 2 người con gái vẫn chưa phân ra thắng bại kia ai sẽ là người thắng sau cùng.
Máu của 2 người nhỏ giọt khắp sân đấu võ.
Thanh chắn bằng thép nhỏ gãy hết 1 nữa.
Ông Hiểu Trưởng Trần thấy vậy cũng chỉ biết lấy khăn lau mồ hôi.
Cũng may ông chưa có đắc tội với 2 người kia a....
_ Thể lực của Tiêu Nhã kỳ và Kiss cũng đang dần cạn kiệt.
Tiêu Nhã kỳ và Kiss cũng leo lên sợi dây xích gần đến cây cờ nhỏ rồi.
Chỉ thiếu 1 chút nữa sẽ phân ra thắng bại thôi.
2 người vẫn kịch liệt tranh nhau từng chút 1.
Kiss đưa tay muốn bắt lấy cây cờ thì nhanh chóng bị 1 đấm của Tiêu Nhã kỳ mà né đi mà tuột tay.
Tiêu Nhã kỳ tranh thủ cơ hội 1 tay chụp lấy cây cờ.
Vừa chụp được cây cờ thì bị 1 đạp của Kiss đánh tới cô né đi thì mất thăng bằng rơi từ độ cao 10m xuống.
_ " Á......".
Cô hét lên.
_" Nhã Kỳ...!cẩn thận ".
3 thân ảnh hét lên như bay lên sân đấu võ làm đệm thịt cho Tiêu Nhã kỳ.
Hàn Thần do khoảng cách khá xa nên chậm 1 bước.
Anh chạy lại được nửa thì Tiêu Nhã kỳ đã được nhóm người Triệu Tử Long đỡ được cô rồi.
Thấy vậy anh dừng lại trong lòng khó chịu, không vui nhiều hơn là ganh tị và hâm mộ.
Thấy cô không sao anh mới thở phào nhẹ nhõm.
_" Nhã Kỳ....!Tôi biết cô làm được mà.
Nhã Kỳ...!Tôi phải đi đây.
Có lẽ sẽ không quay về đây nữa.
Tôi còn ở đây thì tôi sẽ mãi mãi không thể nào ngừng yêu, ngừng nhớ về cô được.