Nắng Hạ Ngày Đông

23: Tạm biệt


trước sau

Vài ngày sau, Trì Lập Đông và Vương Tề gặp nhau một lần.

Vương Tề đang làm việc ở gần công ty Trì, bận đến đúng giờ cơm liền gọi cho Trì Lập Đông, hẹn hắn cùng nhau đi ăn cơm trưa. Hắn dự cảm thấy Vương Tề sẽ nói cho hắn biết là đã xảy ra chuyện gì.

Quả nhiên.

Vương Tề vừa gặp hắn đã nói: “Đầu tháng tôi sẽ ly hôn.”

Trì Lập Đông làm ra bộ dáng giật mình.

Vương Tề nói: “Buổi sáng đi tới cục quản lý bất động sản để chuyển nhượng phòng ở cho cô ấy. Nguyên nhân ly hôn là tôi, tôi đã yêu người khác.”

Trì Lập Đông kinh ngạc, cảm giác còn chân thật hơn vừa nãy, hắn không nghĩ tới Vương Tề đã ngoại tình…

Vương Tề nhìn ra suy nghĩ của hắn, vội vàng nói: “Cũng không phải chuyện cậu đang nghĩ, người ta cũng không xem trọng tôi. Tôi là muốn trở về độc thân trước thì mới có tư cách theo đuổi chứ.”

Trì Lập Đông hỗn loạn gật đầu, nói: “Cái này cũng đúng, là ai vậy? Tôi đã gặp qua chưa?”

Vương Tề mỉm cười, nói: “Đợi tôi theo đuổi được rồi sẽ nói rõ hơn.”

Trì Lập Đông cảm thấy tình trạng nói không rõ ràng lại không giống với phong cách thường ngày của hắn ta, có chút nghi ngờ đối phương là phụ nữ đã có chồng, cũng ngại hỏi cho nên chỉ nói: “Cậu chắc chắn sẽ theo đuổi được, làm gì có cô gái nào không thích cậu.”

Vương Tề không nói tiếp, khẽ nhún vai. Từ trước tới nay hắn ta rất hăng hái, rất ít khi lộ ra bộ dạng không chắc chắn như vậy.

Chắc là rất yêu vị phu nhân thần bí kia.

Trì Lập Đông khó tránh khỏi có chút chua xót, nói: “Chú và dì có biết không?”

Vương Tề nói: “Vẫn chưa, mấy ngày nay tôi đang tạm rời cương vị công tác, xong xuôi hãy nói. Tính khí của cha tôi, cậu cũng không phải không biết, có thể sẽ đánh chết tôi.”

Cha của hắn tin tưởng dưới cây gậy sẽ ra hiếu tử, con cái không đánh sẽ không nên thân.

Trì Lập Đông đã sớm thấy qua, cấp hai Vương Tề quyết định buông tha kế hoạch làm chức vụ vận động viên, giáo viên thể dục cảm thấy rất đáng tiếc, gọi điện thoại nói cho người nhà của hắn biết, cha của Vương Tề cho là con trai sợ khổ, lấy từ trong nhà một cây gậy to bằng cánh tay của trẻ em đánh tới trường học, Vương Tề nhảy qua cửa sổ để chạy, hai cha con một người chạy một người đuổi, chạy bảy tám vòng quanh thao trường, đến nay đã là một truyền thuyết trong trường cấp ba cũ.

Trì Lập Đông hỏi: “Công việc làm rất tốt, tại sao lại muốn từ chức?”

Vương Tề nói: “Tôi và vợ trước làm chung ở một hệ thống, chuyện này có sự ảnh hưởng không tốt lắm. Hơn nữa tôi đã sớm cảm thấy phiền khi ở lại trong cơ chế đó, thừa dịp bây giờ còn có chút hăng hái, muốn đi thử xem sẽ càng thú vị hơn.”

Trì Lập Đông nói: “Có quyết định gì chưa?”

Vương Tề nói: “Có một người bạn sớm đã bảo tôi qua đó giúp đỡ, tôi vẫn chưa quyết tâm từ chức cho nên chưa đồng ý.”

Trì Lập Đông nói: “Là làm cái gì?”

Vương Tề nói: “Trong tập đoàn phim ảnh.”

Trì Lập Đông cười nói: “Chắc là rất thú vị đó. Tôi sẽ không nói kêu cậu tới chỗ của tôi đâu, miếu quá nhỏ. Trước đây cậu cũng đã nói đến muốn quay phim điện ảnh, quanh đi quẩn lại, cuối cùng vẫn trở lại rồi.”

Vương Tề cũng cười, nói: “Lúc đó rất muốn làm minh tinh, sau đó đã quên rồi.”

Trì Lập Đông bưng trà, thật lòng nói: “Chúc mừng cậu, bắt đầu lại từ đầu.”

Lần trước hắn nói những lời này chính là lúc Vương Tề quyết định từ bỏ tán thủ.

Vương Tề cũng nhớ lại, cười nói: “Lần này sẽ không cạo đầu đâu.”

Hai người lấy trà thay rượu, uống một ly thật đầy.

Lúc chia tay, buổi chiều Vương Tề còn có việc, sau khi tạm biệt đã vội vàng lái xe rời đi.

Trì Lập Đông đứng yên nhìn hắn ta đi xa.

Hy vọng hắn ta có thể theo đuổi được người trong lòng, sự nghiệp mới sẽ triển khai được kế hoạch lớn, mọi việc đều thuận lợi, luôn luôn bình an.

Không cần biết, có người vĩnh viễn mong hắn ta mọi thứ đều tốt đẹp.

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây