Lục lọi một hồi làm Tịnh Nhi có chút mệt mỏi, cô thở mạnh một hơi, đưa tay quẹt ngang trán lau đi một lượt mồ hôi. Hừ, có mỗi cái ví rỗng mà giấu kĩ gớm..
Bĩu môi một cái, chậm chạp lôi đám giấy tờ tùy thân phía trong ra ngoài, chứng minh thư cũ nát đề tên: Vi Ái Nhi, 24 tuổi. Ai cha, cùng tên cùng họ với mình, khác mỗi phát đệm! Khéo ghê cơ!!
Cô nàng này đã hai mươi bốn, già hơn mình những 9 tuổi.. Hai mươi bốn mà còn không có ma nào rước chứng tỏ vừa nghèo vừa xấu! Nhưng nhìn coi cái ảnh thẻ trên chứng minh thư đâu đến nỗi nào đâu?? Xem kìa, mắt mũi cũng không tệ.. Có điều sao phải lấy tóc che mặt ta?? Kiểu chụp ảnh thẻ mới đấy à? Hay định tạo ấn tượng khác lạ cho người xem??
Quái quỷ thật.. Hay bà Vi Ái Nhi gì đó này có vấn đề về đầu óc?
Dễ thế lắm..
Ôi, thế này thanh danh Vi Tịnh Nhi cô sẽ bị vấy bẩn mất!!
KHÔNG!!!! À mà thôi.. Dù sao giờ này hét cũng chẳng có ma nào nghe. Khéo khi hàng xóm thấy động còn kéo sang đánh cho cô một trận vì tội phá rối không gian đêm khuya yên tĩnh ấy chứ.
Tịnh Nhi ném chứng minh thư lên bàn, nhìn lại thân thể đầy mồ hôi của mình một lượt sau đó chán nản đi tới cái tủ nhỏ xập xệ gần giường. Phía trong gần như chẳng có mấy đồ, thứ to lớn nhất có lẽ cũng chỉ có mỗi cái chăn bông mà thôi. Bên cạnh đặt vài bộ quần áo đơn bạc, có phần hơi cũ. Tịnh Nhi nhìn thấy một vài cái đã hơi ngả màu so với nguyên gốc. Cô không có lựa chọn, đành phải lấy đại một bộ đồ dễ nhìn nhất mà đi về phía phòng tắm.
Cũng may nơi này tuy nghèo không ngăn nổi phòng ngủ với phòng bếp nhưng lại có một nhà tắm và vệ sinh riêng biệt. Mặc dù nó nhỏ xíu nhưng cũng tốt hơn việc vừa tắm vừa canh cả triệu lần. Khác hẳn với trần nhà đầy nhện, khắp nơi trong nhà, kể cả nhà tắm này lại vô cùng sạch sẽ. Đồ đạc được sắp xếp một cách gọn gàng, theo thứ tự rõ ràng dễ thấy.
Tịnh Nhi âm thầm gật đầu tán dương trong lòng, dù sao cô cũng không muốn vừa mở cửa nhà tắm, mùi hương quyến rũ từ nhà vệ sinh lâu ngày không cọ đã đập ngay vào mũi! Thế này mới chuẩn chứ, thế này mới đúng phong cách của một cô gái 24 tuổi chứ!!
Vi Ái Nhi, cô đủ tiêu chuẩn lấy chồng rồi đó!
Tịnh Nhi vui vẻ bước vào phía trong, bỏ ra sau đầu suy nghĩ cô chuẩn bị phải kì cọ cho thân thể một cô gái khác.. Phải, thân thể này không phải của cô!!
*
Tịnh Nhi vừa huýt sáo vừa đạp cửa vui vẻ bước vào. Vắt quần áo lên móc để đồ đã rỉ sét bên cạnh, cô đưa tay muốn lột sạch vì nóng như thế này thì làm sao phải mặc..
Đối diện Tịnh Nhi có một chiếc gương nhỏ, nhưng soi vào đó tuyệt nhiên chẳng nhìn thấy gì hết. Phòng tắm sạch sẽ không một li bụi lại tồn tại một chiếc gương cáu bẩn, bụi két vào thành từng mảng như thể tố cáo chủ nhân của nó vô cùng lười soi gương. Cô bĩu môi, thầm rút lại câu kết luận Vi Ái Nhi có thể lấy chồng khi nãy, sau đó nhanh chóng lao vào làn nước mát như thiên đường.
Ai da, ngực như màn hình LCD này, mông lép này, eo nhỏ xíu này.. Thật sự không quen mà! Tịnh Nhi đây đách thích người gầy như vậy đâu! Béo mới đẹp có ai hay không?? Cô muốn béo!! Thật béo!!!
Ngày mai nhất định phải quay về thân thể xinh đẹp của mình. Hoặc rủi mà không về được thì phải lấy tiền nuôi thân thể này cho nó béo mầm lên!!
Giữ suy nghĩ tích cực đó, Tịnh Nhi nhanh chóng hoàn thành màn kì cọ thân thể người khác. Cô mặc đồ, lưu luyến rời khỏi thiên đường duy nhất trong ngồi nhà tồi tàn xập xệ này. Đưa khăn lau lau mái tóc ngắn một mẩu, Tịnh Nhi thật sự nghi ngờ có phải hay không bạn Ái Nhi sợ tốn kém tiền mua dầu gội nên tóc cũng cắt ngắn cũn cỡn, đã vậy còn nham nhở thế này nữa chứ.. Đảm bảo là dùng thợ nghiệp dư rồi!
Chậc.. Cũng không thể trách, dù sao cô ấy cũng thuộc giai cấp vô sản. Sau này cô sẽ bù đắp cho Ái Nhi này vậy, cô sẽ liên lạc với mấy nhà xuất bản, yêu cầu phát hành sách của mình chắc vẫn còn hiệu lực .. Đến lúc đó tiền nhuận bút các kiểu sẽ đưa cho bạn Ái Nhi hết! Cho bạn ấy hưởng thụ sung sướng được làm người bình thường!!
Với lấy điện thoại cùi trên bàn, Tịnh Nhi mặc kệ tóc chưa kịp khô mà ném khăn lên thành ghế. Dẹp gọn toàn bộ giấy tờ tùy thân của Vi Ái Nhi qua một góc, cô thỏa mãn ngã người trên đệm cứng ngắc. Mẹ nó! Xương sườn với thanh giường va vào nhau chan chát, tí nữa thì gãy lưng mềm của cô rồi!
Vi đại tiểu thư nào đó thầm chửi thề trong miệng, cứ oanh liệt tưởng rằng mình vẫn còn là con nhà đại gia nào đó..
.
Mạng điện thoại ở đây thật kém, cũng không có wifi mà bắt nữa! Tịnh Nhi nghiến răng nghiến lợi chờ đợi trang trình duyệt xoay xoay xoay.. Xoay nhiều đến mức cô cảm giác như hai tròng mắt của mình cũng vòng vòng luôn rồi!
Trời ơi, độc giả của mị, hôm nay không khéo phải phụ công chờ đợi của các bạn rồi!! Load còn không nổi, nói gì đến đăng nhập web viết truyện!!!
Đã thế cái chỗ chết tiệt này còn nóng đến mức không thể tưởng tượng, cô vốn đã tắm rửa thơm tho sạch sẽ rồi mà nằm có tý mồ hôi đã vã ra. Quạt ơi là quạt, mày làm ơn chạy nhanh lên một chút có được hay không??
Giời ơi là giời!!
Sao số tôi lại khổ thế này???
Sau nửa tiếng vật vã, mái tóc ngắn ngủn cũng đã khô cong, Tịnh Nhi chính thức bỏ cuộc! Cô đầu hàng rồi, cô biết bản thân mình nhỏ bé không thể địch nổi yêu quái mạng đáng sợ, cũng không thể nào động viên thúc đít bạn quạt cũ nát bên cạnh quay nhanh hơn..
Cuộc sống cmn đách giống cuộc đời!
Mới có hơn 9h tối một chút, giờ này mà ngủ được thì đúng là thánh. Tịnh Nhi quyết định khám phá điện thoại của người này, xem xem cô nàng có lưu trữ cái gì mờ ám hay không. Hihi~ gái hai mươi mấy dễ có các thứ các thứ trên 18 ở đây lắm nha~~
Vui vẻ đợi con máy cùi load ổ ảnh, Tịnh Nhi nhíu mày nhìn màn hình đen xì xì trước mắt. Khuôn mặt nhỏ của thân thể Vi Ái Nhi nhanh chóng hiển hiện trước mắt cô.
Trong một giây phút ngỡ ngàng, Tịnh Nhi đã vỡ ra lí do tại sao bạn Vi Ái Nhi này chụp ảnh chứng minh thư lại phải che nửa khuôn mặt..