Phản Chuyển Thú Nhân

36: Khi dễ khóc thật không phải là cố ý


trước sau

“Không đi, ngươi có biết không đi đại biểu cho cái gì không?” Kim Hi dùng đống từ ngữ đả kích Hoa Lê, kỳ thật cũng ý nghĩ cũng không phải phức tạp tới vậy, nhưng Hoa Lê chỉ cần có thể nghe hiểu Kim Hi cần một Tát nhĩ như thế nào là được rồi.

“Ngươi vô luận làm cái gì với ta, ta cũng sẽ không đi.” Hoa Lê hít thật sâu một hơi, vẻ mặt kiên định, còn mơ hồ lộ vẻ khinh thường, tựa hồ cho rằng Kim Hi sẽ không làm gì y.

“Vậy Hi Tư Lạc, trói chặt hắn lại.” Kim Hi cười có chút giả tạo. Phòng ngủ của Kim Hi dựng từ bạch thạch, nhưng trên hai vách tường đều có đường lõm rất sâu, mới đầu Kim Hi còn tưởng là trang trí vách tường, đến khi hắn chính thức vào ở phòng này, Hi Tư Lạc và Tạp Tắc Nhĩ cùng treo một cây xà lên, cây xà có thể di chuyển dọc theo đường lõm, giống như đường lade chạy dọc phòng như trong phim thường diễn, chẳng qua ánh sáng này là thực thể. Kim Hi vẫn luôn không biết hai cây xà nhìn qua không phải vàng cũng chẳng phải đá này dùng để làm gì, còn tưởng là dùng để treo y phục linh tinh, nhưng mà xà phơi cũng không thể đặt trong phòng, càng không thể trượt qua lại. Sau đó bắt gặp Bạch Linh và Nhĩ Nhã, còn tưởng là Bạch Linh biến thái, thẳng đến Hi Tư Lạc đỏ mặt giải thích cho hắn, hắn mới biết cây xà ngang, là dùng để treo Thú nhân lên.

Kiến trúc này được thiết kế từ rất lâu, khi đó Bỉ Mông còn chưa thống nhất, hắc báo, liệp báo, kim tiễn báo ở các tiểu Bộ lạc còn đang chinh chiến, tranh đoạt Thần miếu bạch thạch nằm giữa các tiểu Bộ lạc. Khi đó Bộ lạc chinh chiến, Giống đực bị bắt giữ sẽ thành nô lệ, Thú nhân thì sẽ bị Giống đực thu về phòng, Thú nhân cương cường nếu không chịu khuất phục, cũng sẽ bị treo trên xà nhà, ngừa bọn họ phản kháng khi làm tình đả thương Giống đực. Sau đó Bộ lạc Bỉ Mông thống nhất, huỷ bỏ giai cấp nô lệ. Nhưng ở Bắc Man, Lạc Mông Sóc Mông còn chinh chiến, khiến cây xà này vẫn còn đất dụng võ.

Mà cho dù có danh chính ngôn thuận, Tát nhĩ đồng tộc, cây xà ngang vẫn còn hữu dụng. Nạp Lan và Tạp Tắc Nhĩ đều là Thú nhân chiến lực cường đại, ý chí cũng kiên định, thừa nhận Băng cức quả và Dung nham quả công hiệu còn nhỏ còn chịu được, cho nên không dùng được. Nếu vì gia tăng khả năng mang thai, sử dụng Điện kích quả công dụng cường liệt, Thú nhân có đôi khi khống chế không nổi khí lực của mình, Giống đực ở gần có thể bị thương, cho nên mới cần trói chặt tay bọn họ treo lên để cam đoan an toàn. Đương nhiên, kỳ thật đa phần thời gian, cây xà ngang chỉ là tăng tư thế, tăng lạc thú.

Hoa Lê nghe phải trói lại, biểu tình có hơi chút khủng hoảng, nhưng vẫn mang bộ dạng chẳng hề để ý. Thủ pháp trói của Hi Tư Lạc thực xuất sắc, y cột hai tay Hoa Lê sang hai đầu xà, không phải loại nút thòng lọng có thể di động, mà là nút chết không thể di động. Y buộc xong kéo dây thừng, Hoa Lê liền khống chế không được kiễng đầu ngón chân. Chỉ có thể miễn cưỡng nhón chân trên mặt đất, khiến Hoa Lê cơ thể buộc chặt, vô hình trung gia tăng áp lực. Hoa Lê bị treo lên, thần tình khinh thường nhìn nơi khác, không chịu xem tia cười cổ quái trên mặt Kim Hi.

“Nếu chịu không nổi độ cao này, ngươi có thể leo lên giường.” Kim Hi quỳ gối trên giường, như vậy mới đứng đến ngực Hoa Lê. Bởi vì hai tay bị kéo, cho nên cơ ngực Hoa Lê căng thành hình thoi, toàn tâm chocolate nở ra, nụ hoa hơi hơi vểnh. Tay Kim Hi đặt ở sườn Hoa Lê, vươn hai tay, hắn dọc theo viền cơ ngực, khẽ vuốt đến hai bên cơ bụng, một đường vượt qua mảnh đất mẫn cảm, nhưng đầu ngón tay nhẹ vô cùng mang đến cảm giác ngưa ngứa, khiến cơ bụng Hoa Lê nhịn không được run rẩy co rút một chút.

“Thế nào, vóc dáng của ta rất tuyệt đi?” Hoa Lê cố ý đáng khinh mở miệng, nhưng thật ra bị Kim Hi quan sát thân thể gần như vậy, vẫn là khó tránh khỏi có điểm ngượng ngùng, muốn dời lực chú ý. “Phải, rất không tồi, cũng không biết ngươi có thể chịu được hay không.” Kim Hi dùng giọng điệu rất không tin tưởng kích bác. “Cứ việc.” Hoa Lê thổi tóc Kim Hi, “Thân thể ta lớn vô cùng, cam đoan mùi vị ngươi chưa từng hưởng qua.”

“Mỏi mắt mong chờ.” Kim Hi nhún nhún vai, lúc này Hi Tư Lạc đã trở lại, trong tay bưng một cái chậu đồng, bên trong có rất nhiều trái cây. Hoa Lê nhìn thoáng qua, trong cổ họng phát ra tiếng hừ lạnh không được tự nhiên, Mẫu mụ của y tuy đã dạy y làm thế nào giao phối với Giống đực, nhưng bởi vì Giống đực trong Bộ lạc y đều ngứa mắt, nên chưa từng tập trung nghe, vì vậy mặc dù biết có loại trái cây này, lại không biết là dùng làm gì. Huống chi có vài trái cây thực quá kích thích, nếu không phải mãi không có con, Đại Tế ti ở Thần miếu chắc sẽ không lấy nữa, phỏng chừng rất nhiều Mẫu mụ đều chưa từng thử qua.

Kim Hi lấy ra Ngư thần quả, loại trái cây này thật ra là đóa hoa hong khô thành, như là một đồng tiền trong suốt. Kim Hi dùng bao lấy nụ hoa của Hoa Lê, nụ hoa thiểm sắc lộ ra giữa đồng tiền, cả đồng tiền vừa vặn bao trùm nhũ vựng. Mặc dù có vật này bóp chặt nụ hoa khiến Hoa Lê có chút khó chịu, nhưng cũng không đặc biệt khó chịu. “Nếu ngươi không thích, ta sẽ lấy ra.” Kim Hi vẻ mặt vô tội. “Đến đi.” Hoa Lê tiếp tục thổi hơi lên Kim Hi, Kim Hi không tính gây gổ, hắn tự tay ôm lấy bờ vai dày của Hoa Lê, sau đó đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên Ngư thần quả.

“Ân!” Hoa Lê phát ra một tiếng kêu rên, lại lập tức mím môi không muốn để bản thân phát ra âm thanh. Ngư thần quả trong suốt bị đầu lưỡi Kim Hi liếm qua liền như sống dậy mạnh mẽ co rút lại, gắt gao hấp chặt nhũ vựng của Hoa Lê, khiến nhũ vựng bị hút gồ lên khỏi cơ ngực, nhưng bởi vì nụ hoa vẫn lộ ra, cho nên nơi mẫn cảm nhất không có trực tiếp kích thích, rất nhanh liền biến thành màu đỏ tươi. Cánh tay Hoa Lê nhịn không được muốn buông, thế nhưng căn bản không có khả năng, nụ hoa mẫn cảm không hề phòng bị bị Ngư thần quả gắt gao hút chặt, cố tình lại bỏ qua nơi kích thích nhất, khiến Hoa Lê khó nhịn cơ ngực run run. Kim Hi nhìn xong thực vô tội hỏi: “Chịu không nổi sao? Ngươi nếu nói không được, bên kia ta sẽ không làm, thế nào?” Hoa Lê thoáng cười xấu xa: “Sảng đến vô cùng.” Kim Hi chìa đầu lưỡi, liếm láp vòng quanh bên nụ hoa khác của Hoa Lê, Ngư thần quả bị nướt bọt kích thích liền biến hóa, bây giờ nhìn lại, Ngư thần quả gióng như mỡ cao trong suốt bảo vệ quầng vú của Hoa Lê, hoặc như là đóa hoa nở rộ, mà ở giữa nụ hoa bị đè ép như là nhụy hoa, rất nhanh trở nên đỏ tươi ướt át.

“Hắc hắc, đây chính là thứ tốt, chỉ có ‘nước’ Thú nhân khi đạt triều cường bắn ra xoa lên mới có thể làm nó rơi xuống.” Kim Hi vuốt ve cơ ngực Hoa Lê, còn một điều hắn không nói, Ngư thần quả cũng không phải đồ chơi kích thích, mà là trái cây thôi tình, có thể ở dưới tình huống Thú nhân không phát giác, đề cao độ mẫn cảm của Thú nhân. Thông thường cho dù sử dụng, cũng là khi có ít nhất hai Thú nhân cùng hầu hạ, Thú nhân trước hầu hạ đeo một đoạn thời gian ngắn, dùng tinh dịch của Thú nhân kia giải trừ, đúng là khuê phòng lạc thú. Mà nếu mãi không tháo xuống, nó sẽ thành lợi khí làm Thú nhân trở nên đói khát mà dâm đãng, hơn nữa loại kích thích này là lý tính, Thú nhân sẽ không mất lý trí như trúng xuân dược, mà vẫn luôn duy trì thanh tỉnh, lại phải thừa nhận dục vọng tra tấn, lợi khí chỉ dùng để đối phó với Thú nhân không nghe lời.

Hoa Lê đã bắt đầu cảm nhận được loại biến hóa này, từ khi Ngư thần quả hoạt động, cả cơ ngực y đều có cảm giác toan trướng, cũng không mãnh liệt, y thậm chí không nhận ra đây là hiệu quả của Ngư thần quả, thế nhưng y lại đặc biệt hi vọng Kim Hi có thể hung hăng vuốt ve ngực y, tận tình chơi đùa cơ thể chắc nịch của y. Thế nhưng Kim Hi chỉ là dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da chocolate bóng loáng, cũng không kích thích trực tiếp, khiến y càng thêm khó nhịn.

Kim Hi thổi nhẹ hơi lên Ngư thần quả, khi thì dùng đầu lưỡi liếm cạnh Ngư thần quả, khiến Ngư thần quả càng hút càng chặt, khát vọng được chạm vào từ sâu trong thân thể Hoa Lê dần dần khuếch tán, làm đầu ngón chân y di động qua lại, thân thể nhẹ nhàng run rẩy. Nhục côn cao cao nhô lên tràn ra một giọt chất lỏng trong suốt, nhục côn của Hoa Lê vừa to vừa dài, không xinh đẹp như Hi Tư Lạc, phấn nộn như Nạp Lan, hoàn mỹ như Tạp Tắc Nhĩ, hung khí của Hoa Lê tựa như chủ nhân của nó, lộ ra cỗ dã tính khó thuần, to to vểnh lên, quan câu to dài, mã nhãn không biết thẹn mở ra, trước cái nhìn chăm chú của Kim Hi phun ra một cỗ d*m thủy. Kim Hi cười cầm lấy một trái cây hình cầu, đỉnh trái cây mọc một đóa hoa như cái ô: “Thế nào? Chịu không nổi có thể tùy thời cầu xin tha thứ.” Hoa Lê hiện tại mới chịu công dụng của Ngư thần quả, thân thể yếu ớt nhưng còn không đến nỗi không thể thừa nhận, cho nên dõng dạc nói: “Lấy tiếp đến đây, ta còn chưa thích đủ đâu.”

Kim Hi nhìn trái cây trong tay, tiếp tục ngẩng đầu xem Hoa Lê biểu cảm khinh thường ngạo khí, cảm thấy Hoa Lê đáng thương lại có một loại khoái cảm ngược đãi mơ hồ. Ngữ khí của hắn cực kỳ ôn nhu: “Đây là do ngươi nói nha.” Nói xong liền đỉnh tiểu hoa vào mã nhãn của Hoa Lê, đụng phải dâm dịch trong suốt tràn ra từ mã nhãn, giữa tiểu hoa dài ra một sợi nhụy hoa dài nhỏ màu đỏ, chen vào mã nhãn của Hoa Lê. “Ngao!” Vừa rồi còn cười nói, Hoa Lê lập tực miệng há lớn gian nan thở, hai đầu gối vô lực gấp khúc muốn kẹp chặt hai chân, bằng lực hông của y hoàn toàn có thể gấp đầu gối thu lên ngực trong tình cảnh hai tay bị treo, hiện tại lại như không còn khí lực mà vô lực lắc lư vài cái, tùy ý để nhụy hoa xâm nhập thân thể y. Trái cây vốn tròn vo tách khỏi tiểu hoa, đỉnh nhục côn tử hồng ‘nở ra’ một đóa tiểu hoa màu đỏ, dâm mỹ mà gợi cảm.

Kim Hi đương nhiên không đành lòng thương tổn Hoa Lê, kỳ thực Long lưỡi quả này chính là trái cây thần khí trong Thần miếu, số lượng mỗi năm cực thấp, chỉ có Giống đực lập nhiều chiến công mới có thể cầu được. Ngày đó ở nơi sâu nhất trong Thần miếu Kim Hi đã thử qua, loại nhụy hoa này chiều dài có thể duỗi thẳng đến ba mươi centimet, một khi chui vào mã nhãn, liền tham nhập vào sâu bên trong, tự động phân tách sinh trưởng, phong bế thông đạo xuất tinh của Thú nhân lại không gây thương tổn đến thân thể họ. Như vậy tự nhiên sẽ gia tăng khoái cảm triều cường của Thú nhân nhưng không cách nào xuất tinh. Mà chỉ có Thú nhân thời điểm cao trào, mới có thể thụ thai, đây cũng là lý do Thú nhân và Giống đực cần cùng đạt tới triều cường. Nếu như Thú nhân triều cường là bia ngắm, Giống đực triều cường là súng, bình thường chỉ có thể nắm chắc thời gian bắn một thương, hiện tại bia ngắm luôn giương lên, muốn bắn bao nhiêu thì bắn, tự nhiên tỷ lệ trúng mục tiêu sẽ khác hẳn. Có điều mặt trái của nó là, trái cây này mang đến khoái cảm quá mạnh mẽ, sở dĩ có thể cản xuất tinh, một mặt là ngăn chặn trước thông đạo, một mặt là hấp thụ tinh dịch hình thành của Thú nhân, chỉ có chờ đến khi hấp thu trọn vẹn chất dinh dưỡng, tiểu hoa trên mã nhãn tự nhiên bóc ra, tham tiến vào căn tu rồi hoà tan, Thú nhân mới có thể thống thống khoái khoái bắn một hồi.

Trên có Ngư thần quả gia tăng độ mẫn cảm, dưới có Long lưỡi quả ngăn chặn nguồn gốc khoái cảm phóng thích, Hoa Lê toàn thân khoái cảm đều bị khóa trong thân thể, phóng thích không được. Y muốn ngậm miệng, không phát ra tiếng thở trầm trọng không chịu nổi như vậy, thế nhưng y căn bản khắc chế không được, hai tay cũng bị cột lấy, cố gắng kìm nén vẻ mặt mình đều khó có khả năng.

“Thực vất vả, mặt đỏ rần, rất khó chịu đi.” Kim Hi cố ý đáng thương vuốt mặt Hoa Lê, bởi vì hiệu quả Ngư thần quả nổi lên, ngay cả cổ và hai má bị chạm đều mang theo khoái cảm. Hoa Lê đã cười không nổi, y cắn răng: “Mới không có việc gì.”

“Không có việc gì mới tốt, bởi vì thứ tốt còn chưa chuẩn bị đủ đâu.” Kim Hi cực nhanh tiếp lời. Tiểu lão hổ hoàn toàn không biết, trong ánh mắt mình đã mang theo một tia cầu xin cùng đáng thương, còn cố tình kiên cường ngẩng đầu lên. Kim Hi lại cố ý cầm lên trái cây kế tiếp, loại trái cây này hình trứng Kim Hi gọi nó là Khiêu đản quả, tiểu khiêu đản danh xứng với thực, ở trong tay Kim Hi ong ong điên cuồng chấn động. Loại trái cây này không đặc, mà như quả cầu đàn hồi, có thể hung hăng vặn bẹp, mà lực vặn càng lớn, chấn động đàn hồi lại càng lớn. Kim Hi đặt Khiêu đản quả lên yết hầu của Hoa Lê, “Ngô, ách” Hoa Lê không ngừng nuốt, để hầu kết né tránh Khiêu đản quả, phát ra rên rỉ dâm mỹ. “Kêu thật dễ nghe.” Kim Hi nói xong, Hoa Lê đã muốn thu liễm, nhưng Kim Hi cố tình di chuyển Khiêu đản quả xuống dưới, lăn qua cơ ngực săn chắc, lăn lộn theo khe sâu giữa cơ bụng, Hoa Lê lớn tiếng rên rỉ, mà Khiêu đản quả dừng lại ở cái rốn sâu gợi cảm của Hoa Lê, cơ bụng xinh đẹp như bánh bao của y kịch liệt phập phồng, nhịn không được lui thân về sau né tránh, Kim Hi cũng không đuổi theo, chỉ nhíu mày nhìn y: “Cái này không được? Ngươi không phải nói cái gì đều chịu được sao, ta còn chưa chơi đủ đâu.”

“Ai không được?” Hoa Lê tuy rằng cãi bướng, nhưng khiếp sợ và nhục nhã trong mắt đã bán rẻ y, y động động chân trước trở về vị trí, hít một hơi thật sâu, cuối cùng áp cơ bụng bên trái vào Khiêu đản quả. Kim Hi cũng không chịu buông tha điểm mẫn cảm của Hoa Lê, lăn Khiêu đản quả vòng quanh rốn của Hoa Lê. “A!” Hoa Lê thở dốc còn mang theo âm rung, thậm chí có tiếng hút không khí, hiển nhiên là đã khó chịu nổi. Kim Hi chạm lên đường tuyến giữa cơ bụng và bụng dưới của Hoa Lê, ngậm Khiêu đản quả không ngừng chấn động, hấp duẫn rốn Hoa Lê. Hoa Lê chợt gồng tay, hai chân vô lực cuộn trên mặt đất, lại bởi vì thân thể bị Kim Hi ôm lấy căn bản trốn không thoát, tiếng thở gấp ồ ồ rên rỉ vang vọng khắp phòng. Kim Hi thối lui nhả Khiêu đản quả ra nhìn Hoa Lê, trán Hoa Lê gối lên cánh tay mình, mồ hôi từ cằm y nhỏ giọt, trên đồi ngực cùng cơ bụng đều là mồ hôi tinh mịn, cả người như bị thần linh cầm tù, lộ ra sự nhu nhược y chưa từng lộ ra.

Ngư thần quả tổ hợp với Long lưỡi quả đã thực hung tàn, nhưng hiển nhiên Kim Hi còn không định buông tha dã thú khó thuần này. Hắn hung hăng bóp Khiêu đản quả tăng cường chấn động, sau đó lần Khiêu đản quả tới quy đầu tử sắc của Hoa Lê. “A a a!” Hoa Lê mạnh kêu to, thắt lưng dùng lực, hai chân nhịn không được kẹp lại, nhưng Kim Hi vừa vặn ngồi giữa hai chân y, còn cố ý dùng cánh tay chặn chân Hoa Lê. “Như thế nào, không được?” Kim Hi cố ý hỏi. Hoa Lê rất muốn phản bác hắn, nhưng miệng đóng mở, suyễn khí thở hổn hển, có lẽ y cũng không muốn suyễn khí, thật sự kích thích Kim Hi tiến thêm một bước công kích, “Đến, trái cây để đây, tự mình tới đụng vào a.” Kim Hi búng búng quy đầu của Hoa Lê, khiến vật thô cứng kia mạnh đong đưa, Hoa Lê đã không thể ngậm được miệng mình, y phải há miệng lớn mới có thể chịu được thân thể dục vọng ngày càng mãnh liệt, y cho là mình ‘đói khát’ như bây giờ là vì bị Khiêu đản quả kích thích, nhưng thật ra là do Ngư thần quả thôi tình. Y xấu hổ ý thức được thân thể mình đang điên cuồng khát vọng Kim Hi âu yếm cùng đùa bỡn, chỉ có thể dùng ý chí chống lại thân thể khát vọng.

Y đong đưa thắt lưng, làm cho đỉnh quy đầu của mình đụng tới Khiêu đản quả, chấn động thoáng hoà dịu đói khát, lại như uống rượu độc giải khát, chỉ khiến y ngày càng khó chịu. “Dâm đãng như vậy a, tự mình nâng cao đại nhục côn cho ta chơi? Ngươi có phải thực thích bị ta chơi không? Ân?” Kim Hi ác ý hỏi, chính là một khi bắt đầu, Hoa Lê liền không dừng lại được, y mù quáng mà nâng cao eo, muốn đụng vào tay Kim Hi. Tựa như Kim Hi không thể dùng Ngả Lộ Ni lực công kích thích khách, nhưng một khi tiếp xúc tới đao và làn da vẫn có thể công kích, làn da là phương tiện truyền Ngả Lộ Ni lực, mà tay Kim Hi tuy không chạm tới hạ thân Hoa Lê, không có Ngả Lộ Ni lực kích thích, tai và đuôi của Hoa Lê cũng không được giải phóng. Kim Hi đặt Khiêu đản quả lên hạ thân Hoa Lê, sườn quy đầu mẫn cảm nhất, lấy ra một loại trái cây cứng rắn bình thường không có gì lạ, bóp nát cho chất lỏng bên trong chảy ra, nhục côn thô dài của Hoa Lê ước chừng dùng năm quả trái cây mới hoàn toàn bao lấy, cả căn thịt tử sắc bị bọc một tầng chất lỏng. Tay Kim Hi cầm nhục côn của Hoa Lê, chất lỏng này hiệu quả ngăn cách Ngả Lộ Ni lực cũng phi thường tốt. Ngón tay Kim Hi linh hoạt triệt qua mỗi vị trí trên nhục côn của Hoa Lê, chất lỏng hoàn toàn thay đổi hình dạng. Nhục côn của Hoa Lê tựa như bọc một tầng trân châu thật nhỏ tạo thành áo mưa, loại tiểu châu này có thể tự do lăn lộn, nhưng sẽ không rơi xuống, cho nên ngay cả Khiêu đản quả bị bao bên trong cũng không rơi được.

Vậy còn chưa xong, Kim Hi kéo hai chân Hoa Lê lên giường, đặt hai bên thân mình, cao hoàn của Hoa Lê bởi vậy mà bại lộ trước mặt Kim Hi, Kim Hi vòng qua cao hoàn, ngón tay vuốt ve hậu đình của Hoa Lê. Hoa Lê chân run rẩy giãy dụa, nhưng căn bản trốn không thoát ngón tay Kim Hi, Kim Hi nghiền ngẫm cười: “Đã ướt thành dạng này, thực dâm đãng a, đều chảy nước.” Hoa Lê nan kham nhắm mắt lại, y chính vì biết hậu đình đã sớm dâm đãng không ra hình, mới không muốn để Kim Hi nhìn thấy. Lúc này một thứ trái cây u lam sắc bị Kim Hi lặng lẽ nhét vào hậu huyệt của Hoa Lê. “Ân?”Hoa Lê ngốc lăng một chút, sau đó thân thể đột nhiên kịch liệt giãy dụa vài cái, sau đó mới chậm rãi đình chỉ. Điện kích quả u lam sắc, điện giật nhè nhẹ tê dại, có thể kích thích Thú nhân đạt tới triều cường khó tưởng, mà điện giật kích thích, lại dành cho Thú nhân tính dục cường đại. Hoa Lê vốn bị Ngư thần quả biến thành cả người thoát lực, bị Điện kích quả kích thích, thân thể cực kỳ mỏi mệt lại có một loại khát vọng muốn thứ thô dài gì đó hung hăng trừu sáp mình, tra tấn như vậy khiến y càng khó chịu nổi.

Cơ bụng Hoa Lê cấp tốc phập phồng, cơ đùi thỉnh thoảng run rẩy, nhục côn dâng cao cách vài giây lại nhảy bật lên, sau đó lại thoáng hạ xuống, nhếch lên độ cao vẫn thực kinh người. “A, a.” Y phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, khóe miệng chảy ra một chút chất lỏng ngân lượng, thích đến ngậm miệng không được, nước miếng chảy ra. Bị treo lên mấy loại trái cây thượng hạng, Hoa Lê đã chịu không nổi. Kim Hi vừa cởi bỏ dây thừng. Hoa Lê lập tức tê liệt ngã xuống giường, mông y thỉnh thoảng bởi vì Điện kích quả kích thích co rút nhanh, làm đùi cũng không ngừng kéo căng thẳng, hai tay y cầm lấy côn th*t thô dài của mình, nhịn không được tự an ủi, nhưng căn bản đụng không đến da mình, lại làm Khiêu đản quả dưới lớp trân châu không ngừng di động, mang đến kích thích liên tục. Y nâng cánh tay ngăn trở mặt mình, thấp giọng nói: “Cầu ngươi.”

“Ngươi nói cái gì? Ta nghe không rõ.” Kim Hi không chút khách khí nói.

“Cầu ngươi.” Hoa Lê tăng lớn thanh âm, cực độ nhục nhã rống to. “Ta nhìn không thấy vẻ mặt ngươi.” Kim Hi cúi người hai tay chống hai bên người y, không buông tha nhìn Hoa Lê.

Cánh tay Hoa Lê bị hắn cường ngạnh tách ra, khóe mắt phiếm hồng, chóp mũi đều hơi hơi đỏ lên, miệng thở hổn hển, lộ ra tiểu hổ nha đáng yêu, y rốt cục nhịn không được chảy nước mắt, mang theo âm khóc nức nở rống to: “Ta xin ngươi, để cho ta bắn, ta chịu không nổi.”

Kim Hi lãnh khốc mệnh lệnh: “Nâng chân lên.” Hoa Lê bị Ngư thần quả kích thích thân thể trở nên càng thêm mềm dẻo, đầu gối y dán lên ngực, vểnh cao mông, lộ ra hậu huyệt đỏ tươi. “Như thế nào mới có thể làm ngươi bắn a? Là thế này phải không?” Tay Kim Hi nắm thành vòng, đặt trên quy đầu của Hoa Lê, dùng sức triệt hạ, dồn trân châu xuống dưới, mà kiểu cầm thật chặt làm nhục côn của Hoa Lê nhận lấy kích thích cường liệt nhất, bị bàn tay ép quy đầu từ trong trân châu chui ra, quan câu trướng đỏ như mào gà.

Hoa Lê cuồng loạn lắc đầu: “Là mặt sau.” “Mặt sau, mặt sau của ai, cho ta xem xem.” Kim Hi bình thản hỏi. Hoa Lê đã biết ý nghĩ của Kim Hi, y khóc hừ một tiếng, vươn ngón tay tách cái mông mình ra, lộ ra tiểu huyệt đã bắt đầu co rút. “Đây là chỗ nào a? Thế nào lại có thể động động a.” Vấn đề của Kim Hi thật vô sỉ, Hoa Lê đáng thương môi run run nói: “Là dâm huyệt của ta.” “Ta phải làm thế nào a?” Kim Hi cố ý tò mò hỏi. “Cắm, ta xin ngươi, cắm vào.” Hoa Lê hai tay ôm chặt đầu gối mình, hiện tại nhục nhã đến cực điểm bưng kín mặt mình. “Nhìn ta, nhìn ta nói.” Kim Hi tới gần mặt Hoa Lê, rõ ràng mệnh lệnh. Hoa Lê chậm rãi bỏ tay mình ra, khóe mắt chảy giọt lệ tình dục khó nhịn, mũi đỏ hơn, tiểu hổ nha cắn môi như tiểu hài tử bị khi dễ, y khóc nức nở một tiếng: “Ta xin ngươi, cắm vào hậu huyệt ta đi, ta chịu không nổi.” Kim Hi vẫn chưa vừa lòng, hắn cúi đầu chìa đầu lưỡi liếm lấy một bên nụ hoa của Hoa Lê: “Sau này có nghe lời ta không?” “Nghe lời ngươi, ta tất cả nghe theo ngươi!” Vấn đề này so với trước càng khiến Hoa Lê khó chịu nổi, thế nhưng tình cảnh này, y đã quản không nổi miệng mình nữa rồi. “Ngươi có phải tiểu đãng hóa, thích bị ta vậy hung hăng đùa bỡn không.” Kim Hi buộc Hoa Lê hạ đến độ nhục nhã nhất. “Ta là đãng hóa, ta thích bị ngươi chơi.” Hoa Lê ô ô thấp giọng khóc thút thít, Kim Hi một bên dùng đầu lưỡi kích thích nụ hoa rốt cục nhận được âu yếm, một bên dùng ngón tay đâm vào mặt sau của y, có không bằng khi chưa nhận kích thích, khi y mỗi lần do dự liền đánh nát tâm phòng cùng tự tôn của y. Hai chân y quấn qua eo Kim Hi, vắt lên lưng Kim Hi, hai tay ôm cổ Kim Hi: “Ngươi là Na nhĩ của ta, cả đời ta tất cả nghe theo ngươi, ngươi muốn chơi ta thế nào thì chơi ta thế ấy, ta sai lầm rồi.”

Đã nhẫn nại lâu như vậy, Kim Hi cũng có chút chịu không nổi, hai tay hắn chống lên cơ ngực Hoa Lê, chậm rãi tiến nhập thân thể Hoa Lê. Thân thể đã bị tra tấn lâu như vậy, cắn chặt nhục côn của Kim Hi, Kim Hi trừu sáp cũng không kịch liệt, nhưng tần suất trừu sáp ổn định, đem khoái cảm Hoa Lê tích luỹ đẩy lên đỉnh cao, y phóng đãng rên rỉ, thậm chí không phải rên rỉ, là gọi to, y thậm chí không biết mình đang kêu cái gì, cuối cùng biến thành gọi to mang theo tiếng nức nở, nồng đậm âm mũi đáng thương làm Kim Hi đẩy nhanh tần suất, hậu huyệt căng chặt siết lấy nhục côn của Kim Hi, Điện kích quả làm lực bền của Kim Hi trở nên càng mạnh, Hoa Lê bị thao kêu ai ai, tiếng kêu vừa thích vừa đáng thương, thích đến chảy nước mắt nước miếng, mồ hôi trắng mịn đầy người, Long lưỡi quả đã bắt đầu tróc ra ngăn không được d*m thủy y phun tung toé, cả người đều bị Kim Hi trầm trọng va chạm ép ra chất lỏng ướt sũng. Vào khắc cuối Hoa Lê cao giọng kêu gào, Kim Hi đem hạt giống của mình tưới thật sâu vào trong cơ thể Hoa Lê.

Hoa Lê xụi lơ trên giường, Long lưỡi quả cùng Khiêu đản quả đều rơi trên mặt đất, Điện kích quả đã tự hoà tan, Kim Hi chấm tinh dịch của y gỡ Ngư thần quả xuống. Thân thể Hoa Lê không ngừng run run lên, Kim Hi vẫn vuốt ve thân thể ướt sũng của y để y hưởng thụ dư âm triều cường. Hai mắt mê mang mở to của Hoa Lê dần dần khôi phục trong sáng, nhục nhã nhắm hai mắt lại, hai chân không tự giác kẹp chặt, cố gắng ngăn trở thân thể mình. Kim Hi khẽ hừ một tiếng: “Thế nào, đã quên mới vừa nói cái gì? Mở to mắt nhìn ta.” Hoa Lê bị hắn buộc ngửa đầu nhìn hắn, Kim Hi hỏi: “Sướng hay không??” “Thực thích.” Hoa Lê nhục nhã trả lời. Kim Hi hiển nhiên không hài lòng với đáp án đơn giản như vậy, cắn tai hổ tròn tròn Hoa Lê còn chưa thu về, vỗ về chơi đùa cái đuôi hổ của Hoa Lê, khiến Hoa Lê trong dư âm triều cường thân thể từng đợt run rẩy: “Là thích làm sao, thích thế nào? Nói nói.” Hoa Lê bị buộc mở to mắt nhìn Kim Hi nói: “đầu v* bị hút thật thích, phía dưới bắn cũng rất thích, bị, bị cắm vào là thích nhất.”

Kim Hi vừa lòng sờ sờ tóc Hoa Lê, thấy Hoa Lê đã mỏi mệt tới cực điểm, hôn hôn trấn an y một chút: “Lúc này mới ngoan, nghỉ ngơi thật tốt đi.” Hoa Lê rốt cục có thể đào thoát khỏi tra tấn của ác ma Kim Hi, y quả thật cực kỳ mệt mỏi kéo lấy chăn che thân thể mướt mồ hôi của mình, mang khuôn mặt đỏ ửng mà ngủ. Kim Hi biết y phải ngủ một thời gian, có điều đã bức y đến điểm mấu chốt tự tôn, dây xấu hổ sắp đứt đoạn, vì thế bỏ qua cho y. Hi Tư Lạc nghiêm chỉnh ở bên cạnh thưởng thức, phía dưới đã sớm cao cao nhếch lên, Hi Tư Lạc cắn môi nói: “Ngươi nhất định mệt chết đi.”

“Còn có thể.” Kim Hi nâng mi nhìn y. Hi Tư Lạc cầm lấy một trái cây còn lại trong chậu: “Còn có một trái. Không cần lãng phí đi?” Kim Hi cười tà: “Vậy phải xem ngươi muốn dùng như thế nào.”

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây