Rối Rắm

11: Đi lữ hành


trước sau

Tử Yên không thể đến gần Tề Nhạc, anh em bọn họ như hình với bóng, trên đường đến toilet cũng nhìn thấy hai người tại đây, một người bên trong toilet, một người đứng ngoài đợi. Cái này gọi là canh giữ chặt chẽ, một hạt bụi cũng không thể lọt vào. Đừng nói là nàng, chỉ cần nàng đứng xa xa mỉm cười với Tề Nhạc, Tề Chương sẽ trở nên âm trầm, kéo tay Tề Nhạc đến gần hắn, biến mất chỗ góc khuất hành lang, làm hại nàng cảm thấy rất xấu hổ. Hình như trong mắt bọn họ, nàng giống như mãnh thú, Tề Nhạc nhìn thấy sẽ né tránh né thật kỹ.

Lúc nhìn thấy Trần Nhất Minh, Tử Yên hơi mất mát hỏi cậu, có phải Tề Nhạc không đồng ý gặp lại nàng nữa rồi? Bọn họ mới có thể như vậy? Trần Nhất Minh có chút khó trả lời, cậu biết đây không phải là vấn đề của Tề Nhạc mà vốn dĩ là từ phía Tề Chương, người này đem ca ca hắn quản lý rất chặt.

Tử Yên cũng biết nàng không có khả năng đột phá phòng tuyến mang tên Tề Chương, chỉ có thể đứng xa xa nhìn Tề Nhạc. Nhìn bọn họ dựa vào một chỗ, cười đùa. Thế giới riêng của bọn họ càng thêm gắn bó, bất luận kẻ nào cũng không thể vào được. Bọn họ cho dù tay trong tay dựa vào tường, nghe tiếng gió, nhìn nhánh cây lay động, cũng sẽ cười hiểu ý, cái loại không khí ôn hòa trong suốt này, chỉ có thể xa xa ngắm nhìn, không thể đến gần dù chỉ một chút.

Vương tử chính là Vương tử, bọn họ vốn dĩ sẽ không quan hệ với bá tánh bình dân, thế giới bọn họ rất khép kín, rất vững vàng, vốn dĩ là trong suốt nhưng thành trì bên ngoài rất dày, giống như căn phòng của người đẹp, rất đẹp, rất ấm áp, rất hấp dẫn, nhưng người ngoài không tìm thấy cánh cửa để vào, chỉ có thể ghé vào lớp vỏ thủy tinh bên ngoài mà ngắm nhìn nhung nhớ, hâm mộ, chỉ có thể đứng nhìn từ xa xa.

Cuối tuần, Tề Chương dậy sớm, hôm nay bọn họ có thể về nhà, nhưng sau khi gọi điện, cha mẹ mấy ngày nay đang ở nước ngoài sẽ không trở về. Như vậy bọn họ cũng có thể không về. Ngày hôm qua đã thương lượng thật lâu, quyết định đi đến thị trấn nho nhỏ gần biển vui chơi một lần.

Bọn họ từ lúc rất nhỏ đã đi khắp thế giới, mặc dù kỳ nghỉ hàng năm, bọn họ cũng sẽ ra nước ngoài chơi. Nhưng chính thức chỉ có hai người vui vẻ đi du lịch thật đúng là chưa từng có. Không cần phải đến nơi rất xa, chỉ cần ở một đêm, chơi đùa hai ngày, vừa vặn mới tốt.

Thu thập thật tốt hành lý xong, Tề Chương mới lôi kéo Tề Nhạc rời giường. Người này hình như rất tham ngủ, mỗi ngày ngủ như bất tỉnh nhân sự, nhưng Trần Nhất Minh nói hai ngày ở cùng cậu ta, Tề Nhạc căn bản là không có chợp mắt. Ôi, ca ca đáng yêu của hắn, như thế nào chỉ có vậy đã làm cho người ta đau lòng rồi.

Thừa dịp lúc trời vừa sáng, hai người lưng mang ba lô chạy nhanh xuống lầu. Tề Nhạc trên mặt tươi cười vui vẻ. Không trở về nhà có thể không phải nhìn khuôn mặt âm trầm của cha, cậu có thể buông lỏng toàn thân, còn có thể cùng Tề Chương tay trong tay tiêu sái đến bờ biển, cùng nhau ngắm trời chiều, cùng nhau nhặt vỏ sò, đi trên cát. Nghĩ tới thôi đã thấy rất vui vẻ, có chút nôn nóng không đợi được.

“Chậm một chút, không nên chạy trốn hướng cầu thang, ngàn vạn lần không nên té ngã”

Mấy hôm trước Tề Nhạc đụng vào cửa phòng tắm, bả vai xanh tím một mảnh, đau đến nhe răng nhếch miệng, Tề Chương cũng rất đau lòng. Tề Nhạc bị thương, Tề Chương cảm giác mình cũng bị giống như vậy.

“Xe taxi đậu ở bên ngoài rồi, không nên lãng phí thời gian”

Cãi nhau ầm ĩ chạy tới cổng trường, nhưng bọn họ không nhìn thấy xe taxi đã gọi trước, ngược lại nhìn thấy một nam một nữ, lưng mang ba lô đứng bên cạnh xe cười với bọn họ.

“Anh hẹn Trần Nhất Minh cùng Tử Yên khi nào?”

Tề Chương lửa giận bốc lên, rõ ràng đây là lần hẹn hò của riêng hai người, như thế nào lại thêm hai người nữa? Cuối tuần tốt đẹp chỉ có hai người, thế giới của bọn họ, như thế nào cho phép hai người thừa này làm hỏng bét?

“Anh nói cho Trần Nhất Minh chúng ta muốn đi du lịch, làm một chuyến lữ hành ngắn ngủi, anh cũng không biết như thế nào lại thành ra vậy?”

Tề Nhạc cũng không hiểu ra sao, Trần Nhất Minh như thế nào ở đây? Tử Yên như thế nào cũng đến?

“Chúng ta đi, không nên để ý bọn họ”

Lôi kéo Tề Nhạc xoay người đi, nhắm mắt làm ngơ, tuyệt đối không cho phép hai người kia phá hư thế giới riêng của hắn và ca ca. Tề Chương sớm đã chờ mong lần hẹn hò này, người nào cũng không thể quấy rầy, phá hỏng kế hoạch của hắn.

“Này, Tề Chương, cậu chạy cái gì, xe taxi ở nơi này đây”

Tề Chương nhìn Trần Nhất Minh cười ha ha.

“Cậu cùng vị nữ sinh kia có việc gì thì lên xe đi trước đi thôi, tôi cùng ca ca có thể đợi thêm một lát”

Trần Nhất Minh cười to lên.

“Chúng tôi đang đợi các cậu đây, vài ngày trước có nghe Tề Nhạc nói các cậu muốn đi chơi, anh em các cậu cũng quá ích kỷ rồi, đi chơi nhiều người mới vui chứ, như thế nào không nói cho tôi một biết một tiếng, may mà tôi hỏi rõ ràng các cậu đi lúc nào, Tử Yên hôm nay cũng không có việc gì, ba tên con trai lớn xác cùng một chỗ có gì vui, thêm một cô gái vậy mới vui nha, cùng đi chơi đi, vui vẻ lên xe đi”

Tề Chương nổi giận đùng đùng kéo áo Trần Nhất Minh, lôi sang một bên.

“Cậu vui vẻ một chút mang theo nữ sinh kia đi, không nên cùng chúng tôi một chỗ, đừng quấy rầy chuyến lữ hành của tôi cùng ca ca”

Trần Nhất Minh thử đẩy đẩy Tề Chương, nhưng người này đang tức giận, không chịu nói lý lẽ.

“Cùng đi chơi đi, tôi về nhà cũng rất nhàm chán, chúng ta không phải bạn bè sao? Cùng nhau đi chơi không được sao? Hơn nữa Tử Yên cũng rất yên lặng, sẽ không trêu chọc ồn ào ầm ĩ gây phiền toái, cho chúng tôi cùng đi đi. Tôi sẽ chi trả tất cả chi phí trong chuyến đi này”

“Nhà chúng tôi không có tiền sao? Cần dùng tiền của cậu sao? Mau đi, bớt xuất hiện trước mặt chúng tôi!”

Tề Chương gào to, cuộc hẹn vui vẻ của hắn, không thể bị hai kẻ khó ưa này phá hỏng.

“Cho dù cậu không cho chúng tôi đi cùng, tôi cũng sẽ tự lái xe đến, cậu không thể làm cho nơi đó không tiếp đãi du khách đi”

Tề Chương nắm chặt tay, hận không thể một quyền đánh ngất người này, thật sự hối hận khi làm quen cậu ta.

“Tử Yên, cậu hôm nay không cần về nhà sao?”

Tề Nhạc xem ra là ôn hòa nhất, cười khổ, Tề Chương lại phát hỏa, nhìn hai mắt đều phun ra lửa rồi. Trần Nhất Minh cũng thật là, tại sao muốn tiếp cận cuộc vui này, Tề Chương nhất định sẽ tức chết.

“Mẹ mấy ngày nay đến nhà dì ở nước ngoài chơi rồi, tôi ở nhà cũng không có ý nghĩa. Trần hội trưởng đưa ra đề nghị này, tôi đáp ứng, từ sau buổi hẹn lần trước chúng ta không có đi ra ngoài chơi nữa, tôi muốn cùng các cậu đi chơi”

Tử Yên nói ngượng ngùng, Tề Nhạc biết, lần nọ cậu không nên đi ra ngoài với Tử Yên. Chương sẽ tức giận, trái lại còn dính phải phiền toái rồi. Tề Chương ngày hôm qua còn nói bên tai cậu muốn ra biển kêu to hắn yêu ca ca, xem ra cũng không có khả năng làm như vậy rồi.

“Tôi rất muốn ngắm biển, chỉ là không có thời gian, tôi thật sự rất muốn đi”

Tử Yên nhìn Tề Nhạc đầy chờ mong, Tề Nhạc không dám trả lời. Cậu nếu đáp ứng, Tề Chương sẽ ăn thịt cậu. Con rồng phun lửa kia tức giận rất kinh khủng. Phải nghe theo cậu ta thôi.

Tề Chương thu lửa giận trở về, cầm lấy ba lô, ba lô của Tề Chương đưa cho Trần Nhất Minh.

“Lên xe đi, thân là khách không mời, tự biết thân biết phận của khách không mời đi, cậu phải ngoan ngoãn, còn phải trả chi phí cho chuyến đi, không được oán hận một câu nào, biết không?”

“Cái gì khách không mời? Các cậu cũng không phải tình nhân đi lữ hành, tôi với các cậu chỉ là bạn bè cùng nhau đi chơi, anh em các cậu còn có thể hẹn hò sao? Đừng làm chuyện cười chết người như vậy được không?”

Tề Nhạc thân thể cứng đờ, lời nói của Trần Nhất Minh làm cho cậu có chút run sợ trong lòng, tình cảm bọn họ ngàn vạn lần không thể bị người khác phát giác, như vậy sẽ hại chết bọn họ.

Tề Chương an ủi sờ sờ bả vai Tề Nhạc, quay đầu rống to với Trần Nhất Minh.

“Trả treo cái gì? Đáp ứng cho các cậu cùng đi đã là trời đất ban ơn rồi, còn lẩm bẩm cái gì, lầm bầm lần nữa tôi thật sự không thèm nhìn cậu nữa, có muốn cùng đi hay không hả?”

Trần Nhất Minh vội vàng câm miệng, mở ra cốp xe bỏ hành lý vào.

“Nhất Minh, cậu ta cái gì cũng không biết, chỉ có nói năng không suy nghĩ, anh đừng khẩn trương”

Tề Chương cảm giác Tề Nhạc cứng nhắc, kéo áo cậu lại gần, nói nhỏ bên tai làm cho cậu đừng lo lắng.

Lúc này là lần hẹn hò rất tốt đẹp, không cần sợ hãi.

Mở ra cửa phó lái cho Tề Nhạc ngồi, Tề Chương ích kỷ không muốn Tề Nhạc ngồi cùng Tử Yên, mới vừa rồi nhìn hai người nói chuyện với nhau, trong lòng hắn một trận chua xót, trực giác muốn cách ly Tề Nhạc cùng Tử Yên.

Tử Yên có chút mất hứng nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của Tề Chương, nàng không dám lên tiếng. Lần này có thể cùng bọn họ ra ngoài chơi đã rất không dễ dàng rồi, nàng không dám nói thêm gì nữa. Bây giờ mới phát hiện kỳ thật Tề Nhạc cùng Tề Chương bản chất khác nhau, Tề Nhạc ôn hòa, sẽ không có thần sắc nghiêm nghị. Tề Chương giống con rồng phun lửa hung bạo, chỉ cần hơi chút mất ý, hắn sẽ rống to, tính tình rất mạnh mẽ, sẽ không chịu hòa hoãn. Nói Tề Nhạc giống như một khối noãn ngọc, thì Tề Chương chính là kim cương, góc cạnh lạnh lùng, không đáng đến gần. Bọn họ tướng mạo giống nhau, nhưng có thể phát hiện bọn họ khác biệt. Có thể có anh em hoặc chị em song sinh xem ra rất hạnh phúc.

“Ca, nếu anh mệt mỏi, ngủ một chút đi”

Tề Chương lấy áo khoác của mình đưa cho Tề Nhạc, đứng dậy một chút giúp cậu khoác lên người. Hắn đứng lên làm khoảng không trong xe trở nên chật chội, Tử Yên chỉ có thể dựa vào Trần Nhất Minh, khiến Trần Nhất Minh rất không thoải mái.

Tề Nhạc cười, Tề Chương nhìn thấy nụ cười này thì tất cả những thứ không vui cũng biến mất, sờ sờ trán, nếu không phải tình huống bây giờ không cho phép, hắn thật muốn xông lên hôn nhẹ cậu.

Tề Nhạc thật đúng là mệt mỏi, nghiêng đầu tựa vào cửa xe ngủ.

Tề Chương nói nhỏ với tài xế, muốn tài xế tận lực lái xe ổn định, không rung lắc, quay đầu nhìn Trần Nhất Minh, cảnh cáo cậu ta tốt nhất không nên nói chuyện, nếu đánh thức Tề Nhạc, hắn sẽ đá Trần Nhất Minh xuống xe. Trần Nhất Minh đưa hay tay tỏ vẻ hắn sẽ không làm trái ý.

Tề Chương nghiêng đầu liếc Tử Yên một cái.

Tử Yên vội vàng tỏ vẻ thuận theo, nàng sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt uy hiếp này của Tề Chương.

“Tôi sẽ không lên tiếng”

Tề Chương gật đầu, coi như biết thức thời, nữ sinh này cho dù rất được nhưng hắn vẫn thật sự đau đầu với giọng nói ríu rít của nàng ta, giống như con chim sẻ. Nữ sinh này coi như không tệ, thôi thì ít đối đầu với nàng ta đi.

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây