Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương sau
Nhìn qua nhìn lại, anh cứ có cảm giác không chỉ mỗi Tôn Bách Thần đang ở trong căn biệt thự này. Hai người ăn mãi mới hết chỗ thức ăn trên bàn. Vương Phong tự hỏi nếu hôm nay anh không đến, Tôn Bách Thần làm sao xử lý hết chứ? Ngụy biện! Rõ ràng hắn đang giấu anh điều gì đó. “Để đó đi, tôi rửa cho. Xem như trả công cậu cho tôi ăn miễn phí.” Vương Phong nói. “Biết điều là tốt!” Tôn Bách Thần xem đó là điều hiển nhiên, ung dung đi lên phòng khách. Vương Phong hừ nhẹ một tiếng, đổ nước rửa bát ra, bắt đầu công việc. Anh vừa rửa bát vừa ca hát cho đỡ buồn chán. Mưa bên ngoài đã ngớt, xem chừng rửa bát xong Vương Phong sẽ bị Tôn Bách Thần tống ra khỏi biệt thự. Đôi mắt Vương Phong nhìn quanh, bất giác chạm vào thứ màu vàng bị kẹt sau cánh cửa tủ. Hắn rửa tay, úp bát lên kệ, rồi mở cánh cửa tủ gỗ ở dưới chân. Chiếc tạp dề in hình chú vịt vàng rơi ra, Vương Phong cầm lên, quan sát vết dầu dính trên đó. “Thú vị thật.” Anh đặt lại nó lại chỗ cũ, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Vương Phong đi lên phòng khách, bắt gặp Tôn Bách Thần đang ngồi xem truyền hình. “Ban nãy rửa bát không cẩn thận làm ướt áo. Này, cho tôi mượn một cái đi.” Vương Phong chỉ vào chiếc áo thun trên người mình. “Rõ phiền.” Tôn Bách Thần nhoài người, đứng dậy đi lên lầu. Lúc đi được một đoạn cầu thang, hắn quay xuống, nói: “Ngồi yên đó đợi tôi.” Trên phòng ngủ, Mạn Nghiên đang ngồi trên ghế sofa bấm điện thoại. Tôn Bách Thần đẩy nhẹ cửa đi vào, cũng đủ để cô giật thót mình. “Vương Phong, thầy ấy...!về chưa?” “Chưa.” Hắn kiệm lời. Mạn Nghiên cười đau khổ. Vương Phong còn chưa về, hắn lên đây làm gì chứ? Chỉ thấy Tôn Bách Thần mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo thun. Hắn định cầm xuống lầu, thì nghe thấy tiếng gõ cửa. “Cộc, cộc..” Tôn Bách Thần chau mày, mang vẻ bực bội hơn là sợ hãi. Hắn còn đứng yên chưa làm gì, Mạn Nghiên đã hốt hoảng trốn ra ngoài ban công. “Cạch.” Cánh cửa mở ra, Vương Phong đẩy Tôn Bách Thần sang một bên, bước vào bên trong. Hai tay chống ngang hông, anh nhìn trước ngó sau, soi xét như cảnh sát đi điều tra hiện trường. Tôn Bách Thần bực bội ném chiếc áo thun lên mặt Vương Phong, giọng hơi mất kiên nhẫn: “Thay ra đi.” “Sao lại tức giận, tôi cũng đâu có làm gì cậu?” Vương Phong cười cợt, cố ý chọc Tôn Bách Thần điên lên. Anh vào bên trong phòng tắm, đóng mạnh cửa. Tôn Bách Thần ra ngoài ban công, thấy Mạn Nghiên đang nấp sau cánh cửa, hai tay ôm lấy ngực vì lạnh. Dù mưa đã tạnh, nhưng thi thoảng vẫn có vài hạt mưa phả lất phất xuống. Tôn Bách Thần kéo cô dịch gần về phía hắn, ngón tay phủi nhẹ vài giọt nước đọng trên cổ Mạn Nghiên. “Vào đi! Đứng ngoài đây làm gì?” “Không” Mạn Nghiên nhỏ giọng. Tôn Bách Thần đến hết cách, bàn tay đang thả lỏng, đã nhanh chóng siết chặt lại. “Này, cậu đứng ngoài đó làm gì vậy?” Vương Phong không biết từ lúc nào đã đứng trước giường, nhìn ra phía ban công. Mạn Nghiên vội nấp sâu vào trong cánh cửa, tim đập bình bịch. Không biết là cô có bị anh nhìn thấy không nữa! “Hóng gió.” Hắn nói xong kéo rèm lại, đi vào bên trong. “Vừa nãy tôi thấy có thứ gì chuyển động. Là gì thế?” Vương Phong bước ra, định kéo tấm rèm cửa ra thì bị Tôn Bách Thần giữ chặt tay. “Mèo hoang.” Đùa! Ở khu này có mèo hoang sao? Tôn Bách Thần đã nói thế, Vương Phong đành chèo lái theo hắn, nói một câu liên quan: “Bể nó vào đây đi. Trời mưa vừa mới tạnh, không sợ mèo con bị cảm lạnh, hửm?” “Liên quan gì đến cậu. Ăn cũng ăn rồi, đồ cũng thay rồi, Vương thiếu gia cút về nhà được chưa?” “Sao lại đuổi nữa rồi? Còn đang định xin cậu cho tá túc một đêm.” Mạn Nghiên đứng ngoài ban công nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện giữa hai người. Mẹ kiếp, cô lạnh muốn ngất lên ngất xuống, bọn họ còn ở đó mà lằng nhằng tranh luận..
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương sau