Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương sau
Nhưng chẳng hiểu kiểu gì, chỉ mấy giây sau Mạn Nghiên đã cúi xuống nhặt đống đồ ăn kia lên. Thùng rác nhỏ ở dưới chân bàn học, cô chỉ vứt vài ba mảnh giấy linh tinh hay vụn bút chì, nhìn chung khá sạch sẽ. Có bài xích với Tôn Bách Thần đến mấy, Mạn Nghiên không thể lãng phí đồ ăn được. Cô tiếc tiền! Nhiều người còn không có gì để ăn, cô sao nỡ phụ lại công sức mấy người làm ra mấy thứ này chứ! Nghĩ vậy, Mạn Nghiên bóc bánh ra ăn, rồi mấy cục kẹo nhỏ, dần dần chui hết vào chiếc bụng nhỏ. Xem như cũng có thứ lót dạ! Cả buổi sáng của Mạn Nghiên vùi mông vào chiếc ghế trên giảng đường quen thuộc. Buổi trưa, cô cùng Khắc Dương đi ăn cơm chung, vừa lúc gặp thêm Nhã Yến Kỳ. Cậu ga lăng đi xếp hàng mua cơm giúp hai cô gái. Mạn Nghiên một suất cơm đùi gà, Nhã Yến Kỳ một tô mì bò, còn Khắc Dương là một dĩa cơm sườn. Một mình anh bê không xuể, Mạn Nghiên thấy vậy mới đi đến giúp cậu. “Mạn Nghiên, Yến Kỳ, học xong hai tiết chiều nay, chúng ta đi xem phim đi.” Khắc Dương đề nghị, cậu lấy vé xem phim mình đã mua sẵn ở trong ba lô, chìa ra trước mặt hai cô gái. Cậu muốn có nhiều thời gian tiếp xúc với Mạn Nghiên, để dễ dàng có cơ hội phát sinh tình cảm. Sợ cô ngại, cậu rủ cả Nhã Yến Kỳ cùng đi. “Xin lỗi Khắc Dương, buổi chiều nay tớ lỡ hứa tập bóng với thầy Phong rồi. Thật ngại quá!” Cậu hơi thất vọng, nhưng cố tỏ ra không sao. Khắc Dương mỉm cười, đặt mấy tấm vé xuống bàn. “Tiếc thật! Tôi cũng lỡ mua vé rồi.” “Hai chúng ta đi cũng được mà. Dù sao bỏ phí một vé còn đỡ hơn bỏ cả ba.” Nhã Yến Kỳ đề nghị. Từ chối một cô gái có thể gây mất thiện cảm, huống hồ đó còn là bạn thân của Mạn Nghiên, Khắc Dương chần chừ một lúc, rồi đồng ý. Ba người tiếp tục ăn cơm trưa. Trong lúc ăn, tóc của Mạn Nghiên vô tình rủ xuống phía trước, Khắc Dương thấy vậy thì giúp cô vén lên. Hành động quan tâm của cậu dành cho Mạn Nghiên, khiến Nhã Yến Kỳ cảm thấy ghen tị. Cô ấy thích Khắc Dương, nhưng biết cậu thích Mạn Nghiên, trong lòng càng thêm đố kỵ. Với Nhã Yến Kỳ, Mạn Nghiên chính là người hủy hoại cuộc đời của mình. Lúc kích động, cô đã vung đổ bát canh nóng trên bàn vào người cô. “Á...!nóng quá!” Mạn Nghiên hơi giãy lên vì nóng. “Mạn Nghiên, cậu không sao chứ?” Khắc Dương vội vàng rút khăn giấy trên bàn định lau cho cô, nhưng Nhã Yến Kỳ mau chóng giành lại, lau cho Mạn Nghiên. “Mạn Nghiên, tớ...!tớ xin lỗi. Tớ định lấy lọ tương ớt thôi.” “Không sao đâu Yến Kỳ. Để tớ đi thay quần áo là được, vừa hay có mang theo đồ tập bóng chuyền.” Nhã Yến Kỳ tình nguyện đi cùng với Mạn Nghiên. Khắc Dương tạm biệt hai cô gái, còn hẹn với Nhã Yến Kỳ hết tiết gặp nhau ở cổng chính, cậu sẽ chở cô đi bằng xe mô tô của mình. Mạn Nghiên vào trong nhà vệ sinh thay đồ, Nhã Yến Kỳ đứng ngoài bồn rửa mặt đợi. Lúc chuẩn bị lên lớp, cô nhận được cuộc gọi từ Vương Phong. Anh có một cuộc họp quan trọng, nên chiều nay không thể tập luyện cùng cô. Mạn Nghiên có giữ chìa khóa nhà đa năng, cô tự mình tập luyện cũng không sao. Nhã Yến Kỳ biết được thông tin này, liền nghĩ ra một âm mưu đen tối. Trong sân bóng rộng lớn, một mình Mạn Nghiên tập chuyền bóng qua lưới. Rảnh rỗi, cô còn đem cả bóng rổ ra chơi. “Phù, mệt chết mất.” Mạn Nghiên ngồi xoải ra nền xi măng, uống ừng ực một hơi nước. Lúc chơi thì vui, đến khi nhìn lại đống bóng nằm lăn lóc khắp nơi, cô mới thấy lười biếng. Phải cất hết số bóng này mới được về! Mạn Nghiên nhìn đồng hồ đã không còn sớm, cô nhanh chóng di chuyển số bóng vào kho dụng cụ. “Sầm” Một tiếng động lớn đầy dứt khoát vang lên. Mạn Nghiên khẽ giật mình, quay người lại phía sau. Cánh cửa sắt phòng dụng cụ bị đóng cứng lại, cô chạy đến, có kéo thế nào cũng không mở ra được. “Có ai ở ngoài đó không?” Cô hét lớn, giọng run run mang chút tuyệt vọng.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương sau