Sát Thủ Nữ Vương

85: Chán ngán


trước sau


Chương 85: Chán ngán
Chênh lệch thời gian không nhiều, người khác cũng lục tục tới phương hướng của nữ vương vây lại, trong tay mỗi người đều nắm lẻ loi mấy chuỗi thẻ thứ tự, nhìn quanh một vòng, một đóng lớn thẻ đánh số trong tay Lạc Lan nổi bật nhất
Một, hai, ba... Thêm vào một cái trên ngực Lạc Lan, tổng cộng là 11 cái
Xung quanh một tràng tiếng thổn thức, chỉ có Lạc Vũ một mình âm thầm cười lạnh, đó chính là cả mười mạng người, coi mạng người như rơm rác, hài cốt chưa lạnh, lại trở thành vốn của người khác khoe khoang
Thế giới tàn khốc này, tất cả mọi người chỉ nhìn được người thành công huy hoàng và phong thái, những xương trắng kia, cũng không người để ý tới, chỉ có thể mặc cho người đạp lên
Nhưng mà, Lạc Vũ hiểu rõ cười cười, người còn sống sót mới là người thắng, người bị chết căn bản không có tư cách oán giận, đây mới là luật rừng của tự nhiên, công bằng, không hề lòng thương hại
Lạc Vũ mất mà lại được,thẻ đánh số một lần nữa cướp giật mà được tổng cộng 9 cái, cho dù thêm vào một cái của trước ngực mình, cũng so với Lạc Lan thiếu một cái
Lạc Vũ cười khổ, thực sự là ý trời trêu người, người tính không bằng trời tính, chuyện như vậy vốn là khó có thể dự liệu
Lạc Vũ thở dài, vô lực rũ đầu, rất có vài phần dáng vẻ nhận mệnh
Người khác dồn dập tụ tập đến, ngoại trừ Lạc Lan ra, một người nhiều nhất cũng chỉ có cầm bảy cái thẻ đánh số, dù sao ở từng vòng từng vòng sàng lọc qua, cuối cùng còn dư lại chừng năm mươi người này, thực lực cũng không phải che đậy, mỗi người kéo ra ngoài, đều có thể một mình chống đỡ một phương, chấp hành các loại nhiệm vụ vướng tay chân
Khi Lạc Vũ đang chuẩn bị nộp lên bảng đánh số, tiểu Dung bị va ngất đi khoan thai đã tỉnh lại, thấy được tiểu Dung Lạc Vũ mới đột nhiên tỉnh ngộ lại, bảng đánh số trong tay vẫn không phải một mình nàng, nếu như chia sẽ cùng với tiểu Dung...ách, vậy thì ít hơn, hoàn toàn so không bằng Lạc Lan có hay không! ! !
Lạc Vũ rất táo bạo
Ngay ở lúc Lạc Vũ buồn bực, tiểu Dung đột nhiên làm một động tác, để Lạc Vũ kinh ngạc, càng là cảm động đến rơi nước mắt, còn kém đầu rạp xuống đất rồi
Tiểu Dung lại đem thẻ đánh số trước ngực mình kéo xuống, sau đó ném cho Lạc Vũ, chép miệng, đem Lạc Vũ cảm động, suýt chút nữa thì không nhịn được khóc rồi
Cái gọi là hoạn nạn thấy chân tình, đây mới là tình yêu chân thành có hay không!
Tốt xấu xem như là cùng Lạc Lan đại tiểu thư đánh một cái hoà nhau!
Tiếp đó, Lạc Vũ thì cực kỳ hả hê, hùng hục, diệu võ dương oai, ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới trước mặt nữ vương
Vẻ mặt của nữ vương cực kì nhạt, không nhìn ra vui vẻ, khi Lạc Vũ cười híp mắt đem 11 cái thẻ đánh số đưa tới trong tay nữ vương, ánh mắt của nữ vương tựa hồ lóe lên một cái, Lạc Vũ dụi dụi con mắt, chớp chớp, cũng không biết có phải mình nhìn lầm (edit: Lạc Vũ có nhìn nhằm hay không vậy mọi người?)
Nhưng mà trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của nữ vương lại khôi phục thành vẻ mặt bình thản không gợn sóng, sau đó bình tĩnh như lúc ban đầu tuyên bố danh sách ứng cử viên kế thừa cuối cùng
Tin tức tốt là, Lạc Vũ trúng tuyển, mặc dù là người ứng cử, cách người thừa kế chính quy cuối cùng còn có mười vạn tám ngàn dặm, nhưng mà vạn lý trường chinh cuối cùng cũng coi như hoàn thành một nửa
Tin tức xấu chính là, Lạc Lan cũng trúng tuyển, đương nhiên cái này cũng là chuyện trong dự liệu của Lạc Vũ. Sau này phải tiếp tục phòng Lạc Lan đại tỷ trăm phương ngàn kế nghĩ vạn kế ám hại chính mình
Aiz, Lạc Vũ than nhẹ, cuộc sống sau này càng hung tàn có hay không, không chỉ là Lạc Lan, ba người ứng cử viên khác cũng sẽ lo lắng ra sức suy nghĩ hại chết chính mình. Dù sao hại chết một đối thủ cạnh tranh, cơ hội chính mình leo lên bảo tọa sẽ lớn một chút
Vui sướng của trúng cử trong nháy mắt bị hòa tan rất nhiều, con đường bụi gai sau này mọc rồi, hơi bất cẩn một chút, thì bị người đánh lén vấp một cước, đẩy xuống vách núi, rơi tơi bời, cả mảnh xương vụn cũng không tìm được
"Thu thập chỉnh đốn hành lý, sáng sớm ngày mai trở về tổng bộ Lạc gia" Khi nữ vương nói lời này, người đã ở hơn ba mét, chỉ còn lại một bóng lưng cao ngạo lạnh lùng cho mọi người
Lạc Vũ si ngốc nhìn bóng người ngạo nghễ như cây lạnh kia, lại trong khoảng thời gian ngắn quên đi hô hấp, tại sao chỉ là một bóng lưng dứt khoác, đều sẽ khiến người ta say mê lạc lối? Lành lạnh như rượu nguyên chất, lạnh lùng nghiêm nghị như lưỡi kiếm, ngạo nghễ như chim ưng, khiến người ta sợ hãi, không dám tới gần, rồi lại mâu thuẫn muốn cùng bà ấy gần hơn một chút, nương tựa ở bên cạnh bà...
Lạc Vũ hoảng hoảng hốt hốt phục hồi tinh thần lại, lại phát hiện Lạc Lan cũng sững sờ nhìn chằm chằm bóng lưng của nữ vương càng đi càng xa, thất thần chán nản, hồn vía lên mây, ánh mắt kia rõ ràng không phải cảm tình của một đứa con gái đối với mẫu thân, trái lại khá giống là... Người yêu
Qua một hồi lâu, Lạc Lan mới chậm rãi hoàn hồn, khác ngày thường không có phản ứng giễu cợt Lạc Vũ, trực tiếp rời đi, đến để Lạc Vũ bị mất mặt
"Đi thôi, ngây ngốc làm cái gì?" Tiểu Dung đi tới vỗ vỗ vai của Lạc Vũ
Lạc Vũ liếc nhìn sắc mặt của Tiểu Dung, nhìn cô ấy vẻ mặt vẫn tính sung sướng, ấp úng nửa ngày, cuối cùng mới nói ra miệng, "Cái kia, vốn là, nên chia đều" Nhưng mà thẻ đánh số chia đều đi kết quả chính là, hai người cũng không thể trúng cử
Tiểu Dung không để ý cười cười, nhún nhún vai, "Bản thân tôi có bao nhiêu cân lượng tự tôi rõ ràng nhất, nếu như không có cô, đừng nói cướp của người khác, ngay cả cái của mình đều giữ không nổi"
"Càng huống hồ" Tiểu Dung nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, nói đùa, "Tôi đã tỉnh ngộ, nữ vương rất cao quý, chỉ có thể phóng tầm mắt nhìn không thể khinh nhờn trêu chọc, làm con gái nuôi cái gì vẫn là để cho cô làm tốt hơn"
Lạc Vũ sợ đến một cái mạnh mẽ cắn đầu lưỡi của mình, đau đến nhe răng trợn mắt, lông mày co giật, khinh nhờn, trêu chọc! ! ! Tiểu Dung, cô không muốn sống nữa đúng hay không? Chuyện như vậy ngay cả chính mình cũng không dám nói ra khỏi miệng! Nhưng mà ngẫm lại, tựa hồ cũng không tệ lắm. Lại nói làm sao cách khinh nhờn trêu chọc đây...
Tiểu Dung quay đầu qua, phát hiện Lạc Vũ cười đến rất quỷ dị, rất không hiểu ra sao, rất không biết nói tới
Buổi tối hôm đó, Lạc Vũ thì làm theo thực hành mới là nguyên tắc căn bản của đạo lí quyết định, bò tường leo cửa sổ, bò đến giường của nữ vương đại nhân
Mấy tháng huấn luyện ma quỷ cuối cùng thấy hiệu quả, nhảy lên một cái, nhảy cửa sổ mà vào, hoàn toàn không áp lực có hay không! ! !
Lạc Vũ dương dương tự đắc cho rằng lừa qua con mắt của tất cả mọi người, không có phát động cảnh báo, cũng không có đưa tới một đống lớn thủ vệ vây quét, chân tướng lại là Lạc Nhất thấy được Lạc Vũ lén lén lút lút như kẻ trộm, lại mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ coi như cái gì cũng không thấy
Thời điểm nữ vương thấy được Lạc Vũ, cũng không có quá mức quá mức kinh ngạc, chỉ là ngẩng đầu nhẹ nhàng liếc nhìn một chút, liền dời tầm mắt, tiếp tục nằm ở trên giường đọc sách
Trăng sáng sao thưa ngoài cửa sổ, bóng cây chập chờn, gió biển hơi dập dờn, đây là ở ngày cuối cùng trên hòn đảo nhỏ, bất tri bất giác nửa năm cứ như vậy trôi qua
Lạc Vũ cởi giày, bò lên giường, đầu nhỏ hướng về trong lòng ngực của nữ vương dùng sức chui vào
Lạc Hàn không có làm sao phản ứng nàng, sự chú ý vẫn cứ dừng lại ở trên sách trong tay, chỉ là nhàn nhạt hỏi một tiếng, "Đã trễ thế này, không ngủ chạy tới làm gì?"
Lạc Vũ treo con mắt, mân mê miệng nhỏ, nức nở ôm oán nói, "Người hoàn toàn cũng không quan tâm con, con đều hủy dung rồi"
Thấy nữ vương còn chưa để ý đến nàng, Lạc Vũ trực tiếp đem quyển sách trên tay của nữ vương đoạt tới, vứt đến rất xa, ngôn từ chính nghĩa chỉ trích nói, "Sách này nơi nào có dễ nhìn bằng con!"
Tầm mắt của nữ vương cuối cùng dừng lại ở trên mặt của Lạc Vũ, sau đó nhẹ nhàng nói câu, "Ngươi đều hủy dung rồi còn có cái gì nhìn"
Lạc Vũ suýt chút nữa một ngụm máu phun ra ngoài, quay đầu lau nước mắt, xem đi, quả nhiên bị ghét bỏ rồi....
Nữ vương khi nào trở nên hư rồi, quá ác miệng rồi! lời nói rốt cuộc ai khinh nhờn trêu chọc ai a!
Lạc Vũ ai thán, chính mình dứt khoác tìm cọng tóc treo cổ được rồi
"Lạc Lan tên khốn ngàn đao vạn quả kia!" Lạc Vũ nóng nảy, bình tĩnh cái gì đều là mây trôi
Nữ vương cười cười, xoa xoa đầu nhỏ của Lạc Vũ, đứng dậy nhận lấy chậu nước, khăn mặt màu trắng tinh ngâm vào trong nước, sau đó lau sạch nhè nhẹ ở vết thương trên mặt của Lạc Vũ
Lạc Vũ hơi rũ con mắt, lông mi dài vụt sáng, ngón tay thon dài màu trắng óng ánh của nữ vương vuốt ve khuôn mặt của chính mình, đầu ngón tay lưu lại mùi thơm thoang thoảng
"Có thể lưu lại sẹo hay không?" Cái này rất then chốt có hay không, vóc dáng vốn thì không tính quốc sắc thiên hương, nhiều hơn một vết sẹo như con rết nữa, thì càng xấu
"Sẽ không!" Ngón tay của nữ vương rất linh hoạt, dường như nhảy lên trên phím đàn đen trắng của nốt nhạc, tấu ra chương nhạc hoa lệ nhất, sau mấy lần vết thương do dao chém trên mặt Lạc Vũ liền xử lý tốt
"Người là đang nói cho có lệ với con, vết thương dài như vậy sâu như vậy, làm sao có khả năng không để lại dấu vết! Ít gạt người đi!" Lạc Vũ rất táo bạo, mắt to đen bóng trong tối đều sắp muốn phun lửa
Nữ vương chẳng muốn lý luận với Lạc Vũ, trực tiếp thuận theo lời của nàng, thuận miệng qua loa nói, "Có lẽ sẽ có"
Lần này Lạc Vũ càng táo bạo, ríu rít làm nũng trêu chọc, "dỗ dành lừa con gạt con cũng được, làm sao có thể thật sự ăn ngay nói thật! Người đáng ghét nhất! Thật là hư chết rồi!" Đầu nhỏ trái phải lắc lư, giống như trống lắc
Lúc này đến phiên nữ vương nóng nảy, nữ vương táo bạo kết quả thường thường rất nghiêm trọng
Lạc Hàn cực lực nhịn xuống kích động đánh người, thuận cũng không được, nghịch cũng không được, nha đầu này thích đòi đánh! Muốn bị đánh thì nói thẳng! Nữ vương cảm thán, bây giờ đứa nhỏ thực sự là càng ngày càng khó hầu hạ!
Đêm, mặt trăng che lại một tấm lụa mỏng, ánh sao thưa thớt
Trong phòng đen kịt một mảnh, Lạc Vũ ôm lấy nữ vương, mặt mày hớn hở, khua tay múa chân miêu tả tình cảnh của ba ngày nay
"Rừng đầm lầy này quá hung tàn, mãng xà cơ hồ cao có ba tầng lầu, eo thô như thùng đựng nước, con mắt so với chuông đồng còn lớn hơn, trong nháy mắt bụi đất mù mịt, che kín bầu trời, quạt lên một cơn lốc, nếu như không phải con ôm chặt lấy đại thụ, nhất định sẽ bị hất bay!" Lạc Vũ nói tới nước bọt tung tóe, thổi đến mức ba hoa thiên địa
"Ngươi thì khoe khoang với ta à" Nữ vương khẽ cười thành tiếng, trong bóng tối Lạc Vũ không nhìn thấy vẻ mặt của nữ vương, nhưng có thể từ trong tiếng cười cảm giác được tâm tình của nữ vương không tệ, "Ngươi cho rằng ta không nhìn thấy, cự mãng này nhiều nhất chỉ có đùi thô"
Lúc này đến phiên Lạc Vũ kinh ngạc, trợn tròn cặp mắt, tròng mắt trong đêm tối càng sáng sủa, "Kể chuyện người là làm sao nhìn thấy?"
Nữ vương thất thanh, sửng sốt nửa ngày nói không ra lời, thật giống nói lỡ miệng, nhưng nữ vương là tuyệt đối không thể thừa nhận ròng rã ba ngày này, cô đều lén lút đi theo phía sau người nào đó, để ngừa phát sinh cái gì bất trắc ngoài ý muốn
"Lẽ nào ba ngày nay người đều đang nhìn trộm con?" Lạc Vũ nhất thời bị chấn kinh đến kinh ngạc
Được rồi, Lạc tiểu thụ ngươi biết chân tướng rồi. Nhưng mà. Ngươi lại không cởi quần áo tắm rửa, đây tính là nhìn trộm không? Huống chi vẫn bị nữ vương nhìn trộm, ngươi thì lăn tới một bên vui vẻ đi!
"Mẹ tốt nhất rồi, tiểu Vũ thích mẹ nhất rồi" Lạc Vũ một cái cắn tới mặt của nữ vương, giống như một loại thú con nào đó, lăn lộn cuồn cuộn, ở trên người nữ vương chán ngán một hồi lâu
Thì ra nữ vương cũng sẽ lo lắng cho nàng. Thì ra ba ngày qua bà ấy đều một mực trong bóng tối bảo vệ mình. Thật tốt, thật tốt... Xem đi, Lạc Lan đại tiểu thư cũng không có đãi ngộ này
Lạc Hàn lần nữa im lặng, xem đi, đứa trẻ nhỏ quả nhiên khó nuôi, mới vừa rồi còn trừng mi dựng mắt quát mắng cô hư nhất rồi, đáng ghét nhất rồi, không qua bao lâu, thì bắt đầu các loại làm nũng lấy lòng, 360 độ đại chuyển biến, lập tức thăng cấp làm người tốt nhất thích nhất
Nhưng mà, Lạc Hàn không thể không thừa nhận, cảm giác nuôi con vẫn là thật không tệ
Tướng ngủ của Lạc Vũ không dám khen tặng, không phải dùng cánh tay đè ở hai đỉnh núi của nữ vương, chính là dùng đùi bắt ngang trên eo của nữ vương, cuối cùng dứt khoác đem toàn bộ thân thể đặt ở trên người của nữ vương, đồng thời còn không ngừng mà tung chăn ra, nóng đến đầy người mồ hôi nóng
Lạc Tiểu Vũ tuyệt đối là áp đảo nữ vương khô nóng rồi...
Một đêm không mộng, có mộng cũng tuyệt đối là xuân mộng....
Dù sao đêm đó Lạc Vũ ngủ rất ngon, chắc là nguyên nhân tư thế ngủ, còn có so với tư thế đem nữ vương đặt ở dưới thân tốt hơn sao....
Trong năm mươi mấy người, chỉ có người ứng cử thừa kế cùng nữ vương trở về tổng bộ Lạc gia, những người còn lại phái đi các chi nhánh lớn của Lạc gia, dù sao xem như là nữ vương đại nhân tự tay dạy dỗ ra, tiền đồ xán lạn, các lão đại của chi nhánh tuyệt không dám thất lễ
Lạc Vũ xin với nữ vương đem tiểu Dung giữ ở bên người, nữ vương đại nhân cũng không hỏi nhiều gì, lúc này liền gật đầu phê chuẩn
Lạc Vũ phát hiện, gần đây tâm tình nữ vương cực kỳ tốt, cực kỳ dễ nói chuyện, càng ngày càng ít bày sắc mặt cho nàng, chớ nói chi là cây mây roi mây, mấy trăm năm cũng không gặp những món kia rồi
Được rồi, thuộc tính của Lạc Vũ là nhớ ăn không nhớ đánh
Vừa mới về nhà, Lạc Tiểu Trư liền hùng hục, nhảy nhót tưng bừng chạy đến cạnh cửa đón tiếp chủ nhân, bốn cái chân ngắn chạy nhảy một cái, đặc biệt khôi hài
Lạc Vũ mới vừa mở hai tay ra, thoải mái ôm ấp, liền cực kỳ phiền muộn phát hiện Lạc Tiểu Trư lại trực tiếp không thèm đếm xỉa đến nàng rồi, trực tiếp chui vào trong lòng của nữ vương, cao hứng gâu gâu gâu kêu không ngừng
Lạc Tiểu Trư, ta mới là chủ nhân chính hiệu của ngươi có hay không! Vừa thấy được nữ vương thì mê gái cho ta, mất mặt mũi chỉ biết được bán manh chán ngán, ngươi có còn tiền đồ hay không!
"Mau xuống cho ta" Lạc Vũ trực tiếp kéo lấy đuôi nhỏ của Lạc Tiểu Trư, đem tiểu cẩu ném tới trên đất. Lạc Tiểu Trư nhe răng trợn mắt gâu gâu gâu dữ tợn vài tiếng với Lạc Vũ
Lại nói, mị lực của nữ vương có lớn như vậy sao, đem tiểu cẩu nhà mình đều say mê đo ván rồi. Hoàn toàn một bộ tư thế vứt bỏ chủ nhân nhờ vả nữ vương ôm ấp
Không muốn a, nữ vương là của ta, ai cũng không cho phép cướp với ta, cho dù ngươi là tiểu cẩu cũng không được!
Hết chương 85
Tác giả có lời muốn nói: Nếu như nữ vương đại nhân và Lạc Vũ chung một chỗ, chẳng phải là lại phải chuẩn bị sính lễ lại phải trù bị đồ cưới? ? ? Nữ vương đại nhân vừa là cưới vợ, vừa là gả con gái, khụ khụ khụ
Huấn luyện ma quỷ kết thúc, tiếp theo Tịch Thất đại nhân ra trận, Vũ thú tự cầu phúc đi
Edit: hết giai đoạn huấn luyện ma quỷ là chuyển qua giai đoạn mới rồi nhá mn


trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây