Lâm Lam vừa đi xuống lầu liền thấy Tăng Tuyết giận sôi máu lửa, không hiểu chuyện gì “Ai bắt nạt chị Tuyết chúng ta thế này?”
“Ngoài cái tên khốn Thẩm Hoằng còn ai nữa, tám đời rồi làm việc xấu, nên bây giờ mới quen cái tên khốn nạn bỉ ổi như này.” Lâm Lam không hỏi còn ổn, vừa hỏi xong Tăng Tuyết lập tức gầm lên, dọa đến cả Vượng Tài chạy xa trốn.
“Thẩm Hoằng lại bắt nạt gì chị?” Lâm Lam không biết làm sao, cô phát hiện Thầm Hoằng bình thường làm việc rất hay trêu đùa, nhưng cũng có giới hạn, nhưng cứ đi với chị Tuyết là lại như vậy.
“Suốt ngày khiêu khích bắt nạt chị.” Tăng Tuyết nói, ném thẻ phòng cho Lâm Lam.
Lâm Lam thắc mắc nhìn, biểu tình càng trở nên xấu hổ “Anh ta hẹn chị vào phòng à?”
“Thằng khốn nạn, gặp qua nhiều kẻ khốn nạn rồi, nhưng chưa thấy ai hèn hạ bỉ ổi như vậy!” Tăng Tuyết vừa nhắc đến thở gấp mắng.
“Được rồi, chị Tuyết không tức giận nữa, lát nữa em nói đại Boss xử lý anh ta nhé?” Cho dù thế nào chị Tuyết đều là vì cô mới quen Thẩm Hoằng, vì vậy Lâm Lam cảm thấy chuyện này mình không thể đứng ngoài được.
“Không cần, chị có cách của chị.” Được Lâm Lam an ủi, cơn tức của Tăng Tuyết đã giảm đi một nửa, nhưng cô không định bỏ qua cho Thẩm Hoằng dễ dàng vậy, vào phòng à? Xem hôm nay cô thỏa mãn anh ta thế nào.
Nhìn thấy nụ cười nham hiểm của Tăng Tuyết, Lâm Lam bỗng chốc rùng mình, lặng lẽ thương xót cho Thầm Hoằng.
Tính cách này của Tăng Tuyết, không chọc giận còn được, còn chọc giận rồi, không biết ai mới là chịu thiệt.
“Đừng chơi xấu nha.” Lâm Lam nhẹ nhàng bổ sung một câu phía sau cho Tăng Tuyết.
“Chị có kích thước của anh ta rồi, cùng lắm làm anh ta liệt dương.”
“Ho ho ho...” Lâm Lam giả vờ như chưa thấy gì.
“Đừng ho nữa, lễ phục chọn xong rồi, chúng ta đi tạo hình thôi. Còn có chị tìm cho em tuyên truyền chuyên nghiệp rồi, là một học tỷ của chị, học vẽ, thẩm mỹ cực tốt, từng phụ trách cho người mỗi tiếng, tay nghề cực điêu luyện, có mai thể riêng của mình rồi, chị đang giới thiệu em cho chị ấy.” Tăng Tuyết buồn nôn Thẩm Hoằng xong, lập tức bỏ ngoài đầu, tập trung vào công việc.
“Được, chị hỏi học tỷ kia bao giờ có thời gian, chúng ta ăn cơm cùng nhau.” Lâm Lam tin rằng người chị Tuyết nhắm đến ắt hẳn không phải là người bình thường.
“Ăn cơm thôi đi, cô ấy không thích lộ mặt, chờ sau khi hoạt động này tốt, lại mời cô ấy nhé.” Mặc dù Tăng Tuyết tin vào năng lực của học tỷ kia, nhưng vẫn phải dùng thực lực thật sự nói chuyện.
“Vâng, vậy chị sắp xếp giúp em.” Lâm Lam nói cầm lấy thẻ công việc lần trước đưa cho Tăng Tuyết “Chị cầm trước cái thẻ này, mật mã là sinh nhật của em, tiền không nhiền lắm, nếu như không ký được hợp đồng, hừm hừm, vậy cùng nhau đi uống gió Tây Bắc nha.”
“Rõ ràng em có chân của đại Boss có thể dựa vào? Chị mới là uống gió Tây Bắc.” Tăng Tuyết phàn nàn, không hề từ chối Lâm Lam. Sau này còn nhiều việc phải chi tiền, cô hiểu ý của Lâm Lam.
“Cũng đúng, em có chân trong mà.” Lâm Lam vặn vẹo thắt lưng, thắt lưng có độ lõm độ lồi rất đẹp, nhưng so với sự khoa trương của Coco không giống, kiểu người như Lâm Lam rất đẹp, vừa hấp dẫn vừa mê người.
“Chị cũng phải tìm đàn ông mát xa cho chị mới được.” Tăng Tuyets nói xong kiêu ngạo vuốt vuốt mái tóc ngắn đẹp trai của mình, cúi đầu xuống bộ ngực bằng phẳng, nghiến răng nói “Tìm người đàn ông thật mạnh mẽ!”
“Ai...” Lâm Lam uống một ngụm nước,bất giác phun ra, thật không dễ dàng gì phát hiện Tăng Tuyết đang mềm mỏng, nghĩ lại lần nữa dọa chết Vượng Tài, hoảng hổn sủa hai tiếng, lại tiếp tục tìm chỗ trốn.
Lâm Lam chỉ chỉ vào Tăng Tuyết “Chị là nữ du côn!”
Tăng Tuyết cảm thấy vô tội, cô làm sao lại là lưu manh rồi?
Bữa tiệc bắt đầu vào lúc tám giờ, địa điểm là khách sạn Vương Triều.
Lâm Lam và Tăng Tuyết mỗi người lái một polo xanh và đỏ, bắt đầu đi tạo hình, không biết nhà tạo mẫu lúc trước hẹn rồi lại có cuộc hẹn mới, chỉ đành ngồi chờ.
Một tiếng sau người bên trong cuối cùng cũng đi ra, là Hàn Hinh Nhi.
Kẻ thù không hẹn mà gặp, Lâm Lam lần này tin rồi. Mà người đứng cạnh Hàn Hinh Nhi là Chu Vũ, lần trước đã thông đồng với cảnh sát lừa người quản lý.
Chỉ là lúc đó cô vẫn là người quản lý của Lâm Lam.
“Trùng hợp vậy.” Hàn Hinh Nhi trang điểm rất quyến rũ, cô để nhà tạo mẫu làm nổi bật những ưu điểm của mình, cộng thêm chiếc váy màu vàng nhạt như một vũ khí làm nổi bật cực điểm sự nữ tính quyến rũ của cô.
Là người mẫu mới ký hợp hồng với Thành Thiên, yến tiệc thời thượng tối nay đem theo Hàn Hinh Nhi làm người đồng hành, cũng không phải khó khăn gì. Còn về việc tại sao cô phải tìm nhà tạo mẫu để tạo hình, bởi vì Lâm Lam cũng tới.
Lâm Lam nhìn Hàn Hinh Nhi “Ừm, coi như chúng ta chưa gặp.”
Nói xong Lâm Lam kéo Tăng Tuyết rời đi, Tăng Tuyết đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chiến đấu, chỉ thiếu điều lên đấu trường, nhưng giữa chừng bị tắt lửa, khó hiểu nhìn Lâm Lam “Chúng ta chưa đấu mà chịu thua rồi?”
“Đấu cái gì mà đấu, mỗi ngày bị làm phiền vậy, chị không phiền bạn bè trên mạng đều phiền rồi, không chừng cảm thấy chúng ta đây là kết hợp làm phiền. Mà chị cũng không phải ngày đầu tiên biết Hàn Hinh Nhi, cô ta đều đã chuẩn bị hết rồi.” Lâm Lam giải thích cho Lâm Lam nghe xong, liền bước vào trong xe.
Tăng Tuyết không ngốc, tự bước vào xe của mình, thuận tiện nhìn Hàn Hinh Nhi hoàn toàn không có phản ứng gì, khịt khịt mũi “Coi như cô may mắn.”
“Phòng tạo hình, đội hình của Hàn Hinh Nhi đã sắp xếp xong, máy chụp hình cũng tới rồi, Lâm Lam cũng tới rồi, nhưng mọi việc không giống như trò chơi xấu của cô. Có chút mơ hồ đứng trên nền đất nhìn phía xa rõ ràng chỉ là một chiếc polo nhỏ mà lại mang dáng dấp của BMW, một bụng nén giận.
Giống như việc bạn đang nắm trên tay một nắm bông, không làm tổn thương bông, nhưng nắm chặt đến nỗi làm tổn thương bàn tay của bạn, cái gọi là tích tụ này, thực sự khó mà diễn tả bằng lời.
Chu Vũ cũng không liệu tới, cô là nghe ngóng tình hình mới biết Lâm Lam hôm nay đặt nhà tạo mẫu này, còn chưa kịp ra tay, kẻ địch đã chạy rồi?
Hai người nhìn nhau trong ba giây, liền nghe thấy Hàn Hinh Nhi khó chịu nói “Đi thôi, có vẻ như hôm nay thời gian hoạt động ngắn không bắt buộc phải đi cùng nhà tạo mẫu.”
“Vâng, Lỗ tổng đang chờ chị rồi.” Chu Vũ phối hợp trả lời, dường như chưa xảy ra chuyện gì, lập tức rời đi, nhân viên trong phòng tạo hình một mặt ù ù cạc cạc chưa hiểu chuyện gì xảy ra, lẽ nào lời hứa báo đáp ngày trước đều là vô nghĩa sao? Hai vị này có mèo bệnh à? Keo kiệt bủn xỉn còn ra vẻ xa hoa lộng lẫy!
...
Không có nhà tạo mẫu, Tăng Tuyết gọi mấy cuộc điện thoại, nhưng thời gian này đều có hẹn cả rồi, làm người ta lo lắng chết mất.
“Tiếp theo phải làm gì đây?” Tăng Tuyết đứng trước phòng nhà tạo mẫu, tậm trạng vô cùng lo lắng, đứng lên ngồi xuống bất an vô cùng.
“Không tệ như chị nghĩ đâu, vấn đề cũng chẳng có gì, chúng ta làm được.” Lâm Lam lên xe, mái tóc đen dài được búi gọn lên cao, lấy bút kẻ mày và son môi trong túi đụng mỹ phẩm, một cặp lông mày hơi cong cong, dùng một thỏi son đậm, làn da trắng bóc không cần dùng phấn, mà vẫn phát sáng.
Mà Lâm Lam cằm chì kẻ mày vẽ một đường lông mày nhạt trên khuôn mặt, làm cho khuôn mặt đơn thuần thuần khiết này thêm phần tươi vui phát sáng.
Không tới mười phút liền xong.
Tăng Tuyết sững sờ phát ngốc nhìn Lâm Lam, đến khi Lâm Lam giơ tay vẫy vẫy trước mặt Tăng Tuyết, cô mới tỉnh lại “Đời này ngoài đại Boss, chị chỉ phục em.”
Nói xong hai người nhanh chóng trở về khách sạn, thời gian cách bữa tiệc tối nay không tới mười phút nữa.
Lúc này điện thoại của Lâm Lam lại reng lên, là Diêm Quân Lệnh.
Người đàn ông này nói Lâm Lam ở ngoài khách sạn chờ anh, Lâm Lam không hiểu ý của Diêm Quân Lệnh. Hai phút sau, Diêm Quân Lệnh đưa Trình Phi tới.
“Đây...” Lâm Lam không hiểu ý của Diêm Quân Lệnh.
“Trình Phi không chỉ nhà thiết kế, cũng là một nhà tạo mẫu xuất sắc.” Diêm Quân Lệnh giải thích một câu đơn giản, ánh mắt rơi vào người phụ nữ bé nhỏ của anh, cẩn thận đánh giá, cuối cùng lại nói một câu “Nhưng hình như em không cần rồi.”
Trình Phi là sau buổi trình diễn thời trang lần trước được giám đốc của Đỉnh Thình nhìn trúng, và đã ký hợp đồng làm việc với Trình Phi. Trong thời gian này, Trình Phi được phân phố làm việc của Tấn Thị, nhưng đến tối nay nhận được điện thoại, nói cô đem theo dụng cụ hóa trang, tổng tài hẹn gặp.
Đã làm việc được hơn một tháng, nhưng chưa từng gặp qua vị đại Boss trong truyền thuyết, Trình Phi có loại xúc động không nói nên lời, không ngờ được hơn là người đại Boss đem cô đi gặp lại là Lâm Lam.
So với sự ngạc nhiên của Lâm Lam, Trình Phi càng bàng hoàng kinh ngạc hơn, làm sao có thể?