Thần Đế Trọng Sinh

697: Luyện Đan sư ngũ phẩm


trước sau

"Chắc chắn là giả! Đây tuyệt đối không phải là Độ Ách Kim đan thật sự!"

Liễu Thiên Sinh cuồng hống ở trong lòng.

Tuy nhiên, sau khi hắn rót thần niệm vào bên trong đan dược thì vẻ mặt của hắn lập tức càng ngày càng khó coi, cuối cùng, "Phù phù!" một tiếng, Liễu Thiên Sinh đặt mông ngã ngồi trên ghế, mặt mũi giống như thất hồn lạc phách, trong miệng lẩm bẩm nói:

"Không có khả năng! Điều này sao có thể! Phẩm chất đan dược vậy mà lại tinh thuần như thế, cho dù là Luyện Đan sư ngũ phẩm có thể làm tới trình độ như vậy cũng là tồn tại hiếm thấy a!"

"Chẳng lẽ đằng sau Tứ công tử lại có một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn?"

Nghe được lời này của Liễu Thiên Sinh, Trương Tề Vân ở một bên cũng đứng ngồi không yên, "Luyện Đan sư ngũ phẩm? Loại đại nhân vật đó làm sao lại xuất hiện ở một cái nơi nhỏ bé như tinh vực Thiên Huyền này? Không! Đây không có khả năng!"

Khuôn mặt của Trương Tề Vân trở nên trắng bệch, nếu như đằng sau Trương Lăng Vân thật sự có sự ủng hộ của một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm vậy hắn còn đấu thế nào?

"Tra! Lập tức đi tra cho ta! Phải tra ra thật rõ ràng những đan dược tứ phẩm thượng đẳng này của lão tứ đến cùng là xuất ra từ trong tay người nào bên hắn?"

...

Cùng lúc đó, Trương Lăng Vân ở bên này lại sớm đã nở hoa trong bụng, "Chúc mừng Tứ công tử! Chúc mừng Tứ công tử! Chỉ trong ngày hôm nay, phòng đấu giá chúng ta bên này đã có một ngàn vạn khối linh thạch vào sổ, bây giờ công trạng một ngày của chúng ta đã bỏ lại Nhị công tử ở tít đằng sau!"

"Đúng vậy! Có vị Diệp đại sư này ở, vị trí thiếu các chủ chắc chắn sẽ rơi vào trong tay của Tứ công tử!"

"Nhắc tới vị Diệp đại sư này thật đúng là lợi hại, so với Liễu đại sư ở trong phủ Nhị công tử kia quả thực cường đại nhiều lắm!"

...

Nghe được mọi người nịnh bợ thổi phồng, Trương Lăng Vân lập tức càng tỏ ra đắc ý, "Hắc hắc, thủ đoạn của vị Diệp tiên sinh này hoàn toàn chính xác nằm ngoài sự dự liệu của ta, ta ngược lại muốn nhìn xem, lần này lão nhị còn muốn đấu với ta như thế nào? Chỉ cần ta thắng hắn lần khảo nghiệm này, coi như phụ thần cùng với các vị trưởng lão cũng không thể nói gì hơn!"

Mọi người thi nhau xưng phải, duy chỉ có vị Lôi thúc kia thì trầm tư không nói, dường như không cảm thấy lạc quan chút nào.

Trương Lăng Vân dường như cũng nhìn ra điểm này, sau khi để những người khác rời đi mới hỏi:

"Lôi thúc, có phải ngươi có lời gì muốn nói với ta hay không?"

Lôi thúc gật đầu nói:

"Tứ công tử, cũng không phải là lão phu muốn giội cho ngươi một gáo nước lạnh, chư vị trưởng lão sở dĩ muốn tạo ra cái khảo nghiệm này rõ ràng là muốn để công tử biết khó mà lui, bây giờ tuy rằng công tử đang chiếm được ưu thế, chỉ sợ có một ít người đang phải ngồi không yên!"

Trương Lăng Vân nhướng mày, "Lôi thúc, ngươi nói lão giả Thọ Thiên Lộc kia sao?"

Sắc mặt Lôi thúc hơi đổi một chút, vội vàng nói:

"Tứ công tử ăn nói cẩn thận! Thọ trưởng lão chính là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các chúng ta, hơn nữa còn là đại nhân vật có cảnh giới Hóa Thần, tuy rằng lão các chủ ưu thích công tử hơn, thế nhưng lại không thể không để ý tới mặt mũi của Thọ trưởng lão! Năm đó lão Các chủ có thể leo lênh vị trí Các chủ chính là may mắn mà có người này giúp đỡ a!"

Trương Lăng Vân lập tức một mặt hoán hận nói:

"Đúng vậy! Cho nên cái lão đông này...hắn liền trăm phương ngàn kế chèn ép ta, muốn để cho cháu ngoại của hắn trở thành Các chủ đời sau! Hừ hừ!"

Hóa ra, Trương Lăng Vân và Trương Tề Vân cũng không phải là anh em một mẹ sinh ra, ông ngoại của Trương Tề Vân chính là Thọ Thiên Lộc, là Thái Thượng trưởng lão của Vạn bảo các, đồng thời cũng là chỗ dựa lớn nhất của Trương Tề Vân.

Lôi thúc thở dài một hơi nói:

"Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta cũng chỉ có thể hy vọng, Thọ trưởng lão không nên nhúng tay vào chuyện tranh đấu giữa tiểu bối mới tốt!"

...

Trong chỗ sâu nhất của Trương phủ, ở trong một cái lạc viện giống như thế ngoại tiên cảnh, đột nhiên truyền ra một tiếng rít gào, "Phế vật! Bùn nhão không dính lên tường được! Uổng công ta hao hết miệng lưỡi, bỏ đi cái mặt mo này mới có thể thuyết phục các trưởng lão thiết hạ lần khảo nghiệm này, không nghĩ tới ngươi vậy mà vô dụng như thế, thật sự là làm mất hết thể diện của ta!"

Người rít gào này là một ông lão tóc bạc trắng trên người mặc trường bào màu tím, bỗng nhiên chính là Thọ Thiên Lộc, Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các.

Mà người bị chửi như chửi chó kia không phải là ai khác chính là Nhị công tử Trương Tề Vân.

Trương Tề Vân đợi đến khi Thọ Thiên Lộc mắng chửi đã rồi mới một mặt ủy khuất nói:

"Ông ngoại, việc này thật không thể trách được ta a! Ta cũng không nghĩ tới, thủ hạ của lão tứ lại có người có thuật luyện đan còn mạnh hơn so với Liễu đại sư! Có thể là một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm!"

"Luyện Đan sư ngũ phẩm?"

Thọ Thiên Lộc nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, "Tinh vực Thiên Huyền ta từ lúc nào lòi ra một tên Luyện Đan sư ngũ phẩm? Ta làm sao chưa từng có nghe nói qua?"

Trương Tề Vân liền tranh thủ kẻ lại rõ rõ ràng ràng tình huống mà hắn nghe được.

Thọ Thiên Lộc nghe xong, lông mày lập tức càng nhíu chặt hơn, một mặt vẻ không thể tin được, "Ý của ngươi nói là, tu vi của tiểu tử đó chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế mà có thể dễ dàng đánh bại Hạ trưởng lão? Hơn nữa còn có thể luyện chế mười loại đan dược tứ phẩm thượng đẳng khác nhau? Ngươi là đang dọa ta sao!"

Trương Tề Vân lập tức tỏ ra vẻ mặt cầu xin, "Ông ngoại, ông nói cái gì vậy, ta lừa gạt ai cũng không dám lừa gạt lão nhân gia ngài a! Việc này rất nhiều người nhìn thấy tận mắt, chính xác mười phần a!"

Thọ Thiên Lộc chau mày, không nói thêm lời nào, trực tiếp thả ra một đạo thần niệm, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Vạn Bảo các rộng lớn vào trong đó.

Chẳng mấy chốc, Thọ Thiên Lộc khóa chặt vào một đạo khí tức lạ lẫm mà thần bí, muốn tra xét rõ ràng một phen:

Oanh!

Thần niệm lại bị bắn ngược trở lại!

"Ừm?"

Hai mắt Thọ Thiên Lộc bỗng nhiên đảo một cái, tự nhủ:

"Được! Không nghĩ tới dưới mí mắt của lão phu vậy mà có thể cất giấu một cao thủ như vậy, ta vậy mà không có phát giác một chút nào!"

"Chỉ có điều, lấy thực lực và thủ đoạn của người này, tại sao lại chúng tay vào việc nhà của Vạn Bảo các chúng ta, chẳng lẽ hắn muốn thông qua bồi dưỡng lão tứ để đạt tới mục đích khống chế Vạn Bảo các sao?"

Trương Tề Vân nghe được điều này lập tức không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, vội vàng nói:

"Ông ngoại anh minh! Lai lịch người này thần bí như vậy, bây giờ trốn ở trong Vạn Bảo các chúng ta chắc chắn là có mưu đồ, lão nhân gia ngài cũng không thể mặc kệ a! Dứt khoát trực tiếp ra tay gi ết chết hắn..."

"Hừ!"

Không đợi Trương Tề Vân nói nốt, Thọ Thiên Lộc lập tức hừ lạnh một tiếng cắt ngang lời nói tiếp theo của hắn, nói:

"Hồ đồ! Người này tuy rằng không rõ lai lịch, thế nhưng lại không có bất kỳ chuyện có lỗi gì đối với Vạn Bảo các, hơn nữa lại là khách khanh mà lão tứ mời tới, bản thân ta là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các, nếu tùy tiện ra tay với hắn mà để người khác biết được thì sẽ như thế nào? Ngươi không muốn mặt nhưng ta vẫn cần a!"

Trương Tề Vân lập tức chán nản một trận, "Vậy thì chuyện này nên làm thế nào cho phải a? Chẳng lẽ cứ mặc cho lão tứ phách lối tiếp như vậy hay sao, vậy những gì chúng ta cố gắng trước đó chẳng phải đều là công dã tràng rồi sao? Nếu để cho lão tứ thành người thừa kế của Vạn Bảo các, ta còn không bằng đập đầu vào bồn cầu mà tự sát đi cho rồi!"

Hai mắt Thọ Thiên Lộc trừng lên một cái, "Ngươi vội cái gì? Ta lại không có nói là để yên!"

Nói đến đây, Thọ Thiên Lộc dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Cũng coi như tiểu tử ngươi có vận khí tốt! Qua hai ngày, Bách Thảo tiên nhân của Đan vực sẽ đi tới Thiên Huyền thành chúng ta, ta lại bỏ đi cái mặt mo này mời lão nhân ra hắn ra tay giúp ngươi lần này là được rồi!"

Trương Tề Vân nghe được điều này, mặt mũi lập trức đầy vẻ mừng như điên, "Ông ngoại nói vị Bách Thảo tiên nhân kia thế nhưng là ở Đan vực có danh xưng là Dược vương sao? Nghe nói lão nhân gia ông ta ở bên trong Luyện Đan sư ngũ phẩm cũng là tồn tại cấp cao nhất a!"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 3...Kim phiếu

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây