(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://.wattpad.com/user/Linh0068) Ngày hôm sau, Bệnh viện Thụy Tế, phòng đơn.
Giang Cảnh Vinh đang kiểm tra cho Tạ Tụng Vân.
Giang Kính Thu luống cuống đứng ở một bên, vết thương trên vai cậu đã băng bó xong.
Người của Tạ gia cũng bồi thường cho cậu.
May mắn Tạ Tụng Vân còn có một chút lý trí, không có cắn ở tuyến thể.
Giang Cảnh Vinh nhìn Giang Kính Thu đang đứng ở một bên trên mặt tái nhợt, lại nhìn Tạ Tụng Vân trên giường bệnh còn đang hôn mê, yên lặng vạch ra một hạng kiểm tra.
Giang Cảnh Vinh lại cùng chú Vương ở một bên dặn dò vài câu, liền cùng các bác sĩ y tá khác đi ra.
Ngoài cửa, Giang Cảnh Vinh sau khi dặn dò bác sĩ và y tá xong, nói với Giang Kính Thu: "Đi theo cha.
" Hai người đồng loạt đi tới phòng làm việc của Giang Cảnh Vinh.
Giang Cảnh Vinh: "Con thế nào rồi? " "Hả? "Giang Kính Thu có chút mờ mịt.
Nhìn Giang Kính Thu, Giang Cảnh Vinh hòa hoãn sắc mặt, "Ý cha là con có cảm thấy không thoải mái hay không? " "Không.
"Giang Kính Thu lại suy nghĩ một chút, "Nhưng mà, hình như con có thể ngửi được mùi tin tức tố của Tạ Tụng Vân.
" "Gỗ đàn hương?" Giang Cảnh Vinh hỏi.
"Đúng vậy." Giang Kính Thu gật gật đầu.
"Con có thể ngửi thấy tin tức tố của cha?" Giang Kính Thu cẩn thận ngửi ngửi, lắc đầu nói: "Không thể.
" "Còn bây giờ thì sao?" Giang Cảnh Vinh lại hỏi.
Giang Kính Thu lại ngửi thấy mùi, một lát sau, nói: "Huowg cỏ xanh? " Giang Cảnh Vinh đột nhiên nghiêm túc, gật đầu.
"Đúng vậy.
" Giang Cảnh Vinh đặt tay lên bàn, một lát sau, lại hỏi: "Con có ngửi thấy mùi pheromone Alpha và Omega khác không?" Giang Kính Thu suy tư một phen: "Có.
" "Thỉnh thoảng hay thường xuyên? " " Ngoại trừ pheromone của Tạ Tụng Vân, cậu có ngửi thấy mùi pheromone Alpha khác.
Nhưng chỉ có một lần đó, sau khi gặp mặt lần nữa cũng không ngửi thấy.
" "Nhưng mỗi lần gặp Tạ Tụg Vân, đều có thể ngửi thấy tin tức của cậu ấy." Giang Kính Thu lại bổ sung.
Giang Cảnh Vinh lại bắt đầu lặp lại động tác suy tư của ông.
Một lúc lâu sau, Giang Cảnh Vinh lại hỏi: "Tạ Tụng Vân có nói gì đặc biệt với cậu không? Hoặc một hành động đặc biệt? " "Hmm......!Có vẻ như, cậu ấy nói,con rất thơm?" Giang Kính Thu chần chờ nói.
Giang Cảnh Vinh nhíu mày, đứng dậy, "Cha dẫn con xuống kiểm tra thêm.
" Giang Kính Thu đi theo.
......!
Sau khi kiểm tra xong, Giang Cảnh Vinh cầm một bình xịt nói với Giang Kính Thu: "Buổi chiều con còn phải đi học, bình xịt này có thể che giấu pheromone.
Mặc dù không bị đánh dấu, pheromone vào cơ thể vẫn cần thời gian để chuyển hóa và không phải lo lắng về sự phụ thuộc vào Alpha.
Yên tâm, pheromone sẽ biến mất vào ngày mai.
" "Ồ.
"Giang Kính Thu nhận bình xịt.
"Cha đã sắp xếp cho con một tài xế, buổi tối đi đón con tan học.
Anh ta sẽ chịu trách nhiệm đưa đón con sau này.
Cha sẽ gửi số điện thoại di động của anh ta cho con chiều nay." Giang Cảnh Vinh thêm vào.
"Ồ, được rồi.
" Sau khi từ bệnh viện đi ra, Giang Kính Thu phun thuốc xong, về nhà thu dọn hành lý, sau đó đi học.
—————— Tạ gia.
"Cô nhìn vào những chuyện cô đã làm đi! Thời kỳ mẫn cảm của Tụng Vân còn chưa qua, cô liền dẫn nó đi ra ngoài, nửa đường lại cùng người tình chạy đi, cô còn xứng làm mẹ sao?" Cha Tạ nổi trận lôi đình.
"Tôi thừa nhận, tôi không xứng, vậy anh thì xứng? Tụng Vân từ nhỏ đến lớn anh đã quan tâm cái gìêu, ngoại trừ những vật chất kia, anh lại cho Tụng Vân cái gì! Tụng Vân hiện tại còn đang ở phòng bệnh, mà anh đi công tác trở về, việc đầu tiên không phải là đi bệnh viện, mà là ở đây phê bình tôi? Anh giả vờ làm gì nữa! Thừa nhận đi, anh là một Alpha tự cho mình là đúng.
Lúc trước nếu không phải anh không khống chế được chính mình, tôi có thể ở cùng một chỗ với anh? "Tạ phu nhân cũng không cam lòng yếu thế.
Nghe được loại bí mật hào môn này, người giúp việc ở một bên ngay cả thở cũng không dám thở, chỉ hận không thể không có lỗ tai.
"Tôi không so đo với Omega, " Tạ Tần nói một hơi, "chút nữa cô cùngà tôi đến bệnh viện." "Hừ.
"Tạ phu nhân Trương Hữu Nghi có chút khinh thường.
......! Bệnh viện, Tạ Tụng Vân đã tỉnh.
"Cậu Tạ không có gì đáng ngại, từ kết quả kiểm tra, thời kỳ thành thục của cậu ấy đã kết thúc, hiện tại đang ở giai đoạn mẫn cảm đầu tiên, chờ thời kỳ mẫn cảm này chấm dứt, sẽ bình thường, chăm sóc thật tốt là được." Giang Cảnh Vinh nói với vợ chồng trước mặt.
Ở trước mặt người ngoài, Tạ Tần và Trương Hữu Nghi giống như một đôi vợ chồng bình thường hạnh phúc.
"Thật là phiền phức cho bác sĩ.
"Cha Tạ khách sáo.
Giang Cảnh Vinh gật đầu, đối với tiết mục tình thân phía sau cũng không có hứng thú, liền trở về văn phòng.
Giang Cảnh Vinh vừa trở lại phòng làm việc, liền nhìn thấy báo cáo kiểm tra trên bàn thuộc về Giang Kính Thu.
[Mức độ phát triển tuyến: 2%, hướng phát triển: Omega] Giang Cảnh Vinh gửi cho Giang Kính Thu tên và thông tin liên lạc của tài xế, sau đó gửi một tin nhắn khác.
Giang Cảnh Vinh: Ngày mai xin nghỉ một ngày, lại đến bệnh viện.
Giang Kính Thu: Được.
Giang Kính Thu trả lời rất nhanh.
Bên kia, trường trung học tư thục Thuận Anh, vừa tan học.
"Được rồi, Giang Kính Thu, top 5.
"Phương Hạ cũng vì Giang Kính Thu cao hứng.
Có thể nhìn thấy Beta trong lớp top 5 cũng không dễ dàng, chủ yếu là Phương Hạ thật sự rất thích thẹn thùng nói: "Cảm ơn." Phương Hạ: "Nhưng Tạ Tụng Vân vẫn là hạng nhất, ôi, Alpha chính là Alpha.
" Nói đến Tạ Tụng Vân, cũng không biết cậu ấy thế nào.
Giang Kính Thu có chút xuất thần.
Vào ban đêm, tầng trên cùng của bệnh viện bị xáo trộn.
Chờ Giang Cảnh Vinh chạy tới, y tá Beta phụ trách Tạ Tụng Vân đã đầu đầy mồ hôi, sắp ngất xỉu.
" Giám đốc Giang, bệnh nhân luôn nghĩ rằng chúng tôi đã cướp Omega của cậu ấy, bây giờ đang phóng thích tin tức tố, ngay cả Beta cũng bị áp đến nỗi không thể vào được.
" "Đưa thuốc an thần cho tôi.
"Giang Cảnh Vinh đưa tay cầm lấy thuốc an thần, ôngta và Tạ Tụng Vân đều là Alpha đỉnh cấp, chỉ có Alpha cao cấp mới có thể chống đỡ được alpha cao cấp áp chế.
Chờ Tạ Tụụng Vân ngủ đã là một lúc sau đó.
Chú Vương cuối cùng cũng có cơ hội nghỉ ngơi một lát.
"Cậu chủ cho rằng Omega hẳn là thiếu niên hôm nay đúng không? "Tuy rằng không rõ thiếu niên kia hẳn là một beta, cậu chủ vì sao gọi cậu ấy là Omega, nhưng việc cấp bách trước mắt là giải quyết tốt thời kỳ mẫn cảm của thiếu gia.
"Cậu Tạ không có hành vi đánh dấu nó, hiện tại loại tình huống này đều là ảo giác của cậu Tạ.
"Bác sĩ phụ trách Tạ Tụng Vân ở một bên nói.
"Mặc dù là nói như vậy, nhưng vẫn là phòng ngừa tương đối tốt.
Chính là xem đứa nhỏ kia có tiện tới đây một chuyến hay không.
"Chú Vương nhìn về phía Giang Cảnh Vinh.
Giang Kính Thu lúc ấy đi theo Giang Cảnh Vinh ra ngoài, sau đó liền rời đi, để cho Chú Vương cũng không có cơ hội làm quen cảm một chút.
"Cái này..." Bác sĩ có chút không biết nói cái gì, nhìn về phía Giang Cảnh Vinh.
Thiếu niên tới hai lần, tuy rằng thiếu niên không giống Giang chủ nhiệm lắm, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra quan hệ của hai người.
Nhất là hôm nay trợ ý Giang chủ nhiệm đã hỏi qua, đúng là con trai Giang chủ nhiệm, trong nhóm đều tám chuyện đến điên rồi.
Tuy rằng không biết nhiều năm như vậy, vì sao Giang chủ nhiệm chưa từng đề cập tới.
Nhiều năm như vậy, ngoại trừ chiếc nhẫn trên tay, Giang chủ nhiệm không có dấu vết kết hôn.
"Tôi đã liên lạc với cậu ta, ngày mai cậu ta sẽ đến đây một chuyến.
"Giang Cảnh Vinh xoa xoa mi tâm, chịu đựng phiền não nói.