Buổi sáng khi Giang Kính Thu đến, cặp sách đã thu dọn xong, để ở trên xe, cho nên tài xế trực tiếp đưa cậu đến trường.
Trên đường đến lớp học, có không ít người Giang Kính Thu không quen biết nhìn cậu, thỉnh thoảng thì thầm bàn tán. Giang Kính Thu không hiểu cũng không quá để ý.
Cho đến khi cậu bước vào lớp học, đám Alpha và Omega trong lớp đột nhiên đồng loạt nhìn về phía cậu.
Cậu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Những người nhìn ậu trên đường đến cũng có đặc điểm của Alpha hoặc Omega.
Cậu cùng Tạ Tụng Vân đang ở kỳ mẫn cảm ở chung một phòng lâu như vậy, tất nhiên nhiễm phải tin tin tức tố, chứ đừng nói là bọn họ còn ôm.
Nhưng cậu quên phun thuốc che dấu! Buổi sáng cậu căn bản không nghĩ tới sẽ cùng Tạ Tụng Vân gặp mặt, thậm chí ôm, lúc đi cũng không nhớ tới chuyện này! Vẫn không thích ứng với thế giới này, Giang Kính Thu nghĩ thầm.
"Cuối cùng cậu đã trở lại!" "Phương Hạ không chú ý không khí trong lớp, càng không ngửi thấy tin tức trên người Giang Kính Thu, cao hứng phấn chấn hướng Giang Kính Thu cười ngây ngô.
Giang Kính Thu đi đến chỗ ngồi.
"Ừ.
" Hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, phỏng chừng qua một hồi nữa toàn trường đều biết.
"Cậukhông sao chứ? Buổi sáng nghe bạn học nói rằng cậu xin nghỉ ốm, cha đây rất lo lắng." Phương Hạ thần kinh thô hỏi, cậu vẫn không chú ý tới ánh mắt mập mờ của Alpha và Omega.
"Không sao đâu.
"Giang Kính Thu nhìn ánh mắt của những bạn học tự cho là đang che giấu rất tốt.
"Tôi nghe nói Tạ Tụng Vân bởi vì thời kỳ mẫn cảm mà nằm viện, gần đây các Omega trong trường đều đang nghị luận, ăn mặc rực rỡ, chỉ chờ cùng Tạ Tụng Vân kết hợp.
" Giang Kính Thu nhìn Phương Hạ tùy tiện tự nói chuyện liền thay cậu ta sốt ruột, rất rõ ràng nghe được tên Tạ Tụng Vân, người nhìn tới càng rõ ràng hơn, Giang Kính Thu đã chú ý tới có hai Omega đang trừng mắt nhìn bọn họ.
Kiến thức của Giang Kính Thu về phương diện này vẫn còn một chút ấn tượng, Omega phần lớn ở trường trung học cơ sở kết thúc giai đoạn trưởng thành nhạy cảm, Alpha phần lớn ở trường trung học kết thúc giai đoạn trưởng thành mẫn cảm.
Sau giai đoạn này, pheromone Alpha và Omega sẽ trưởng thành và ổn định, tại thời điểm này tỷ lệ khớp pheromone là chính xác.
Những Omega này đều chờ Tạ Tụng Vân tốt lên, chờ cục tin tức tố truyền đến số liệu về độ xứng đôi, sau đó cùng Tạ Tụng Vân triển khai một đoạn tình duyên, tốt nhất là cuối cùng gả vào Tạ gia.
Dù sao Tạ Tụng Vân lớn lên tốt, học tập tốt, phẩm cách tốt, gia thế cũng tốt, ai mà không muốn ở cùng một chỗ với một người như vậy cậu muốn chờ Tạ Tụng Vân dịch cảm kỳ chấm dứt, di chứng biến mất, cậu cùng Tạ Tụng Vân cũng sẽ không có liên hệ gì.
Nhưng nhìn ánh mắt của người xung quanh, Giang Kính Thu nghĩ sợ là không thể dựa theo suy nghĩ của cậu.
"Lộc cộc.
" Giáo viên ngữ văn bước vào, là một nữ Bea trẻ tuổi, lớp 5 còn rất thích cô.
Bắt đầu đi học, Giang Kính Thu lấy sách ra, vứt bỏ tạp niệm.
......! "Reng-" Tan học.
Phương Hạ lấy điện thoại di động ra bắt đầu nghịch, liền nhìn thấy trong diễn đàn toàn bộ nói Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân, cậu lướt lên trên.
Phương Hạ mở to hai mắt, mạnh mẽ dựa vào trên người Giang Kính Thu ngửi tới ngửi lui, "Không ngửi được sao?" Phương Hạ nghi hoặc, "Cậu thật sự cùng Tạ Tụng Vân ở cùng một chỗ? " "Hả? Không, không.
"Giang Kính Thu có chút nghi hoặc, "Cậu lấy tin tức từ đâu ra? " "Trong diễn đàn đó..
Trong diễn đàn đều thảo luận điên rồi, đều nói cậu một thân toàn tin tức tố của Tạ Tụng Vân, đàn mộc hương, tôi ngửi không được.
"Phương Hạ lại bắt đầu ngửi, "Ôi, cậu đừng ra ngoài, trong diễn đàn một đống người muốn chặn cậu.
Tôi sẽ ra ngoài và chờ tôi rồi mới gọi ra đó.
" Vừa dứt lời, liền có người hô: "Giang Kính Thu, có người tìm cậu.
" "Mẹ kiếp, nhanh như vậy sao?" Phương Hạ rất kinh ngạc.
Giang Kính Thu đứng dậy, Phương Hạ vội vàng đè cậu lại: "Cậu làm gì vậy.
Cậu định ra ngoài thật à.
Tuy rằng đối phương có thể là Omega, nhưng nhiều người, thân thể nhỏ bé của cậu cũng không chịu nổi đâu.
"
Giang Kính Thu: "Cũng không phải thật sự có quan hệ, giải thích rõ ràng là được rồi.
" "Nếu cậu thực sự muốn đi, tôi đi cùng.
" Giang Kính Thu nhìn ánh mắt Phương Hạ đột nhiên sáng lên, liền biết người này muốn góp vui.
Giang Kính Thu đi ra ngoài, không nghĩ tới tới tới trước mặ cậu không phải là Omega kia, mà là Hạ Ngữ Từ.
Hạ Ngữ Từ chủ yếu đến vì mấy ngày nay Giang Kính Thu vẫn không trả lời tin nhắn của cô, cộng thêm việc biết Giang Kính Thu vừa từ bệnh viện trở về, cho nên mang chút lễ vật đến thăm cậu.
Dù sao theo đuổi người mà, luôn phải bày ra thái độ.
Hạ Ngữ Từ không thích xem tin tức trong diễn đàn, còn không biết chuyện của Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân.
Nhưng khi nhìn thấy Giang Kính Thu đến gần, Hạ Ngữ Từ lập tức ngửi được tin tức đàn hương đáng ghét kia.
Vừa rồi giữa một đống tin nhắn Alpha và Omega, Hạ Ngữ Từ còn chưa chú ý tới, hiện tại Giang Kính Thu đi tới, hương vị này liền có vẻ đặc biệt nổi bật.
Vốn là muốn bày ra một mặt ôn nhu, nhưng ngửi được tin tức đáng ghét này, Hạ Ngữ Từ theo bản năng nhíu mày, nói một câu: "Cậu và Tạ Tụng Vân có quan hệ gì? " "Hả? "Giang Kính Thu cũng không nghĩ tới Hạ Ngữ Từ tới hỏi chuyện này, "Không có quan hệ gì, gặp ở bệnh viện mà thôi.
" "..." Hạ Ngữ Từ nhìn Giang Kính Thu một cái, rõ ràng không tin lời cậu.
Loại trình độ tin tức tố này, đối với Tạ Tụng Vân loại người này đã xem như rất thân mật.
Tạ Tụng Vân xem như thái tử gia thành phố A, đầu năm nay ai mà không muốn có quan hệ với Tạ gia, vì thế Hạ Ngữ Từ lớn hơn một tuổi khi còn bé bị Hạ gia cưỡng chế cho học lùi, gửi gắm hy vọng cô có thể cùng Tạ Tụng Vân tạo quan hệ.
Nhưng Tiểu Hạ Ngữ Từ bị ép tách ra khỏi đồng bọn cũng sẽ không lý giải suy nghĩ của người lớn, cô chỉ biết là Tạ Tụng Vân hại cô cùng bạn tách ra, đương nhiên không có khả năng cùng Tạ Tụng Vân có quan hệ tốt.
Cho dù đến bây giờ, đã không nhớ rõ đồng bọn thời thơ ức, nhưng Hạ Ngữ Từ vẫn chán ghét Tạ Tụng Vân.
Hạ gia sau đó ngược lại hiểu được suy nghĩ của Hạ Ngữ Từ, nhưng đã muộn, chỉ cầu cô đừng cùng Tạ Tụng Vân đối nghịch là được.
Hạ Ngữ Từ trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn đi, lễ vật cũng không có đưa ra ngoài.
Giang Kính Thu nhìn Hạ Ngữ Từ rời đi, quay đầu lại tìm Phương Hạ, liền nhìn thấy Phương Hạ lén ngồi xổm ở góc đó.
Giang Kính Thu đi tới.
"Nói xong rồi à? Vì sao Hạ Ngữ Từ lại tìm cậu? Cô ta cũng thích Tạ Tụng Vân?! "Phương Hạ bị suy nghĩ của mình làm kinh hãi.
"Cậu đang nghĩ gì vậy? "Giang Kính Thu giống như nhìn kẻ ngốc nhìn Phương Hạ.
"Má, cô ấy sẽ không đuổi theo cậu chứ? Tôi đã nói với cậu, đừng có quan hệ với cô ấy." Phương Hạ đột nhiên nhớ tới chuyện ngày đó.
.
Chuyên ????????ang đọc ????????uyện _ ???? ????ù????????????uyện.????n _ "Đừng lo lắng, tôi có chừng mực.
"Nhìn bộ dáng Hạ Ngữ Từ vừa rồi, hẳn là sẽ từ bỏ, Giang Kính Thu nghĩ thầm.
Những ngày kế tiếp ngược lại rất bình thường, cho dù có người muốn chặn Giang Kính Thu hỏi một câu rồi lại đánh một phen, nhưng cũng phải lo lắng đến Giang gia cùng Nguyễn gia.
Cho dù là Beta, nhưng Giang Kính Thu cũng là mầm mống độc nhất của Giang gia và Nguyễn gia, cũng không thể trở mặt.
Dù sao Alpha và Omega nếu mắc bệnh pheromone thì cho dù không đến bệnh viện Giang gia, các bệnh viện khác nổi tiếng vì pheromone cũng phần lớn có quan hệ với Giang gia.
Không ai muốn xúc phạm các bác sĩ tương lai.
Càng đừng nói đến những người làm luật sư của Nguyễn gia cũng nổi danh không dễ chọc.
Trong lúc nhất thời không ai dám làm chim đầu đàn, vì thế những ngày như vậy kéo dài đến khi kỳ mẫn cảm của Tạ Tụng Vân chấm dứt, trở lại trường học.