Dịch: aluco Năm đạo pháp tắc đều hấp thu, tuy rằng còn không có cách nào phát huy ra uy lực hoàn toàn nhưng bất quá theo sự tăng lên của tu vi thì chỗ tốt đạt được của hắn ngày càng rõ ràng. Dễ thấy nhất, lấy ví dụ Diệp Vân chỉ cần đem thần hồn ngưng luyện cho cường đại hơn là hắn có thể đủ sức để thi triển Không Gian Pháp Tắc, bố trí không gian pháp trận cùng cao thủ Kim Đan Cảnh độc nhất vô nhị.
Mà đối với Băng cùng Hỏa hai đạo pháp tắc này hắn còn có thể lựa chọn càng nhiều hơn nữa kỹ pháp thần thông, rút cuộc không cần đem tất cả công kích đều đặt lên Lôi Vân Điện Quang Kiếm cùng Thiên Sinh Nhất Kiếm, bây giờ có rất nhiều sự lựa chọn đang chờ đợi hắn.
Lĩnh ngộ Lôi hệ pháp tắc làm cho hắn thi triển Lôi Vân Điện Quang Kiếm uy lực mạnh mẽ hơn vô số lần, có thể ngay lập tức thi triển ra thức thứ ba Diệt Thế Thần Lôi chứ không cần phải ngưng tụ kiếp vân giống như lúc trước, uy lực nếu so với trước mạnh mẽ hơn đâu chỉ gấp trăm lần.
Chỉ tiếc là thức thứ tư cùng thức thứ năm đã thất truyền, bằng không mà nói với tu vi hiện tại của Diệp Vân một khi thi triển ra thì Kim Đan Cảnh trung kỳ hoặc thậm chí là hậu kỳ cường giả cũng không dám coi thường khí thế của hắn. Cường đại nhất đương nhiên là Kiếm Ý. Kiếm chính là Bách Binh chi tổ ( ông tổ của một trăm loại binh khí ), chính là loại binh khí ra đời đầu tiên trên thế gian ngay thời điểm Thiên Địa sơ khai. Thời kỳ viễn cổ có một truyền thuyết, Thiên Địa sơ khai, một đoàn Hỗn Độn sau đó kiếm ra đời, chỉ chém khe khẽ một cái đã phân chia Hỗn Độn thành hai nửa, một nửa là Thiên, một nửa là Địa.
Bởi vậy có thể thấy nếu lĩnh ngộ được Kiếm Ý sẽ mang đến chỗ tốt như thế nào, đây quả thực là không cách nào tưởng tượng.
Diệp Vân tốn hai ngày để cũng cố vững chắc tu vi cùng cảnh giới, chân khí trong cơ thể trào lên, thần hồn cũng ngưng luyện thành công, tùy ý thúc giục.
Đỉnh núi, có mấy chục căn phòng nhỏ vừa mới được xây dựng, tân Thiên Kiếm Tông vừa mới được dựng lên.
Tân Thiên Kiếm Tông thành lập cũng không mời bất cứ thế lực nào đến dự lễ, dưới sự dẫn dắt của tông chủ Yến Trường Xuân cùng với Thất trưởng lão một đám đệ tử quỳ lạy tổ tiên, lập tâm tuyên thệ xây dựng lại Thiên Kiếm Tông. Hết thảy nghi thức đều giản lược không còn màu mè hoa lá cành nữa. Việc cấp bách trước mắt chính là ổn định nhân tâm, một lần nữa đem Thiên Kiếm Tông thành lập, sau đó lựa chọn môn nhân đệ tử, bồi dưỡng được một đám cao thủ, như vậy mới có thể tái hiện được huy hoàng của ngày xưa.
"Diệp Vân, ngươi bế quan rốt cuộc cũng đi ra." Yến Trường Xuân vẻ mặt tươi cười nhìn Diệp Vân, trong mắt hiện lên một tia kích động cùng hưng phấn.
"Tông chủ đại nhân xem ra hết thảy mọi việc đều đã đi vào quỹ đạo, ngay ngắn rõ ràng, nội tình Thiên Kiếm Tông ta vẫn còn."Diệp Vân mỉm cười gật đầu, trước đây hắn còn lo lắng khi rời khỏi Thiên Kiếm Tông tiến về Đại Tần đế quốc thì bọn người Yến Trường Xuân phải làm sao, có thể mau chóng xây dựng Thiên Kiếm Tông ổn định lại hay không, không thể tưởng được là tiến độ so với tưởng tượng của hắn nhanh hơn không ít.
"May mà đại bộ phận tài nguyên của Thiên Kiếm Tông được Hắc Bạch nhị lão mang đi ra không ít, hơn nữa bí pháp tiên kỹ trong Tàng Vũ các cũng giữ được hơn phân nửa. Đã có được những thứ tài nguyên này thì đã đủ cho đệ tử của Thiên Kiếm Tông ta tu luyện trong giai đoạn này. Hơn nữa thời điểm Vô Tình ra đi đã để lại rất nhiều tài nguyên tu luyện cùng thần thông bí kỹ, chỉ cần cho ta thời gian mười năm xác định có thể tái hiện lại vinh quang của Thiên Kiếm Tông ta." Yến Trường Xuân vừa cười vừa nói.
Diệp Vân gật gật đầu, bỗng nhiên khẽ giật mình, hiếu kỳ hỏi: "Ngài là nói Mộ Dung Vô Tình sư huynh đã ly khai? Hắn đã đi Đại Tần đế quốc? Đi lúc nào vậy?"
Mộ Dung Vô Tình lúc trước đã nói qua sẽ không tham dự vào việc xây dựng lại Thiên Kiếm Tông mà tiến về Đại Tần đế quốc, truy tìm con đường của hắn, thế giới của hắn. Không thể tưởng tượng được là hắn lại đi nhanh như vậy, cũng không chờ Diệp Vân xuất quan.
"Sau khi ngươi bế quan mười ngày thì hắn lưu lại tài nguyên cùng thần thông bí pháp, hơn nữa còn mang theo Mộ Dung Vô Ngân và Quân Nhược Lan." Yến Trường Xuân thở dài, đối với việc Mộ Dung Vô Tình không thể lưu lại cùng hắn xây dựng lại Thiên Kiếm Tông, hắn vẫn còn có chút canh cánh trong lòng.
"Mộ Dung Vô Ngân và Quân Nhược Lan cũng bị hắn mang đi? Mang đi Mộ Dung Vô Ngân thì ta còn có thể lý giải, mang đi Quân Nhược Lan là chuyện gì?" Diệp Vân khẽ giật mình, hiếu kỳ hỏi.
"Quân Nhược Lan nguyên bản không phải là người của Thiên Kiếm Tông ta, cô bé này mang nghệ theo thầy học ( thân đã có nghệ nhưng lại đi theo học người khác ), là người do Đại Tần đế quốc bên kia phái đến để thăm dò bí mật của Thiên Kiếm Tông ta, Vô Tình đã sớm biết nhưng một mực không có truy cứu. Lần này đi về Đại Tần đế quốc hắn mang theo Quân Nhược Lan để trên đường đi hỏi kỹ càng để tìm hiểu rõ về phong tục, tập quán và sự sắp xếp phân bố của các thế lực tông môn ở đó..., hơn nữa Quân Nhược Lan hình như là xuất thân từ một đại tông môn của Đại Tần đế quốc, có lẽ đối với sự sinh tồn của Vô Tình tại Đại Tần đế quốc có một chút trợ giúp." Yến Trường Xuân chậm rãi nói ra.
Diệp Vân gật gật đầu, Mộ Dung Vô Tình thoạt nhìn mặc kệ thế sự, toàn tâm tu hành. Kỳ thật tâm hắn tư tinh tế tỉ mỉ, ngoại trừ tu luyện trùng kích mới cảnh giới bên ngoài, hắn hầu như sẽ không mạo hiểm. Lần này tiến về Đại Tần đế quốc, tự nhiên là hiểu rõ càng nhiều càng tốt, biết mình biết người, mới có thể bách chiến bách thắng.
"A đúng rồi, Thẩm Mặc cũng đã đi, hắn còn mang theo tiểu gia hỏa Dư Minh Hồng kia." Yến Trường Xuân bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, há miệng nói ra.
Diệp Vân sững sờ, hỏi: "Tiểu Mặc? Hắn vì cái gì ly khai? Đã thế còn mang theo Dư sư đệ."
Yến Trường Xuân than nhỏ một tiếng, nói: "Thẩm Mặc vốn là đến từ Đại Tần đế quốc, thế lực sau lưng hình như còn lớn hơn, cũng không phải tông môn bình thường có thể so sánh được. Tựa hồ có quan hệ cùng Hoàng tộc."
Diệp Vân gật đầu nói:" Ta đây biết rõ, Tiểu Mặc cùng Mai Nghiễn Sinh trong lúc nói chuyện với nhau đã biểu lộ ra thân phận của hắn, mặc dù là tại Đại Tần đế quốc cũng cực kỳ bất đồng, hắn cho ta miếng Huyết Sâm hoàn nghe nói là vật chỉ có ở trong Hoàng tộc, Tiểu Mặc cho dù không phải là trong hoàng thất chắc hẳn cũng có ngàn vạn lần quan hệ cùng Hoàng tộc."
Yến Trường Xuân nói: "Đúng là như thế, Thẩm Mặc tiểu gia hỏa này chỉ sợ thật là đến từ Hoàng tộc, nếu không thì loại tốc độ hấp thu Linh khí của hắn mặc dù là Thiên Kiếm Tông ta nghìn năm qua, cũng là không người có thể so sánh được. Chắc hẳn chỉ có Đại Tần đế quốc Hoàng tộc mới có được thiên phú như thế, thật là khiến cho người hâm mộ."
Diệp Vân hồi tưởng lại tốc độ tu luyện của Thẩm Mặc, không khỏi cười cười, nói: "Vậy hắn tại sao phải mang đi Dư sư đệ vậy?"
Yến Trường Xuân nói: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng tiểu gia hỏa Dư Minh Hồng kia cũng là người bình thường sao?"
Diệp Vân lắc đầu, nói: "Dư sư đệ đến từ Đại Tần đế quốc ta đã sớm biết được, hơn nữa hắn hiểu rõ rất sâu sắc đối với Đại Tần đế quốc, chắc hẳn cũng không phải người bình thường, thậm chí không phải tông môn đệ tử bình thường, cũng là đến từ một đại tông môn nào đó."
Yến Trường Xuân gật đầu nói: "Có lẽ như thế, hơn nữa Thẩm Mặc cùng Dư Minh Hồng giống như có biết nhau, bọn hắn nói chuyện với nhau suốt một đêm, sau đó quyết định kết bạn đồng hành, cùng nhau quay về Đại Tần đế quốc."
Trong mắt Diệp Vân tinh mang lập loè, vẫn còn như thực chất bắn thẳng đi, vậy mà đem một cái ghế cách đó không xa kích thành phấn vụn.
"Thần hồn như đao? Thần hồn của tiểu tử ngươi đã ngưng luyện thành công, tu vi đạt đến Trúc Cơ Cảnh?" Yến Trường Xuân khẽ giật mình, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Thời điểm Diệp Vân tìm đến hắn lúc trước, chỉ biết là Diệp Vân vừa chấm dứt bế quan, cũng không có cẩn thận nhìn tu vi cùng cảnh giới của hắn. bây giờ nghĩ lại, vừa rồi tùy ý thoáng nhìn, rõ ràng không thể nhìn thấu tu vi chính thức của Diệp Vân, bất quá cũng không có để ý, dù sao có chuyện trong lòng muốn cùng Diệp Vân thương thảo.
Thế nhưng là, hiện tại hắn mới phát hiện, tu vi Diệp Vân rõ ràng đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh, trong khoảnh khắc tinh mang lóe lên vừa rồi, Yến Trường Xuân có thể rõ ràng cảm nhận được Diệp Vân tu vi đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh nhất trọng, thần hồn ngưng luyện thành công.
Yến Trường Xuân trong lòng tràn đầy khiếp sợ, sau khi hắn được Tất Hạo Kim Đan Quán Đỉnh tu vi đã đạt đến Kim Đan Cảnh trung kỳ, rõ ràng trước đó không thể nhìn thấu được tu vi của Diệp Vân, nếu không phải tên tiểu tử này trong lúc lơ đãng trong mắt hiện lên tinh mang biến thành thực chất đánh nát cái ghế thì hắn cũng chưa phát hiện ra tu vi Diệp Vân đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh.
Ba tháng, chỉ ngắn ngủi ba tháng a. Diệp Vân gia hỏa này rõ ràng đem tu vi từ Luyện Khí Cảnh tứ trọng đỉnh phong tăng lên tới Trúc Cơ Cảnh nhất trọng đỉnh phong, đây quả thực là chuyện bất khả tư nghị, từ xưa đến nay cũng không có ghi chép qua có loại tốc độ tu hành này. Có lẽ tại thời đại Viễn Cổ tiên thiên Linh khí dồi dào, mới có tốc độ tu luyện như vậy a.
Chẳng qua là, Thượng Cổ Thời Đại Nhân tộc cùng Yêu Tộc, tương truyền bởi vì nguyên do Tiên Thiên Linh khí, bọn hắn vừa ra đời lực lượng cũng đã là tương đương với Trúc Cơ Cảnh, chỉ cần thêm chút tu luyện, chỉ cần hai năm đã có thể đủ ngưng tụ thành Kim Đan.
Bất quá, Thượng Cổ dù sao cũng là thế giới mấy chục vạn năm lúc trước, cùng hiện tại đã hoàn toàn bất đồng. Tốc độ tu hành của Diệp Vân như vậy, quả thực là nghe rợn cả người, phá vỡ nhận thức của Yến Trường Xuân.
"Hai người bọn họ rõ ràng đã quen biết, thật sự là không tưởng tượng được. Ta ngược lại là muốn đi đến Đại Tần đế quốc, nếu có thể gặp được xác định là muốn hỏi một câu cho rõ ràng mọi chuyện." Trong mắt Diệp Vân chợt lóe lên tức giận, xem ra trên người Dư Minh Hồng cũng cất giấu rất nhiều bí mật.
"Ngươi cũng muốn đi tới Đại Tần đế quốc?" Yến Trường Xuân biết rõ còn cố hỏi, có chút không cam lòng.
Diệp Vân thở sâu, gật đầu nói: "Đúng vậy, chờ ta xem qua Linh Nhi, sau đó đi tới Đại Tần đế quốc, nghĩ đến chỉ có chỗ đó mới có thể tìm được thần đan diệu dược để cứu chữa Linh Nhi."
Yến Trường Xuân nhìn hắn, than nhẹ một tiếng, không nói thêm gì nữa.