Mưa trên thế giới này đều đổ vào tai Yến Quân Tầm, hắn lang thang chạm vào Thời Sơn Duyên, nghe ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi.
Thực mau, hắn liền dùng âm thanh tắc nghẽn trả lời Thời Sơn Duyên: “Đừng chạm vào tôi.” Hắn biểu tình rất lạnh nhạt. “Anh đã cấu kết với hệ thống nội bộ và đem áp tải xe giấu ở Khu Vực Cũ.
Nơi này không có mạng, cũng không có hệ thống giám sát.
Số 01AE86,” Yến Quân Tầm nghiêng đầu, giơ tay chống lại tay Thời Sơn Duyên, “Anh tới nơi này là vì tham gia công kích sao?” Sự mong manh của Thời Sơn Duyên đã biến mất, một lúc lâu sau, anh nói: “Chính là nó.” Màn chống muỗi bên giường biến mất, Yến Quân Tầm cho rằng là chính mình tối hôm qua kéo xuống.
Đầu hắn chắc bị nước vào, hiện tại vẫn còn hỗn loạn, nhưng khả năng nắm bắt thông tin của hắn vẫn còn mạnh mẽ: “‘Dao Phẫu Thuật’ là nội ứng của anh, anh đã tính toán thời gian và để cho ông ta thay đổi hướng đi của tôi.” Nếu Yến Quân Tầm không bị Dao Phẫu Thuật hấp dẫn, thì thời gian hắn đến bến tàu sẽ sớm hơn Lúc đó vẫn là thời gian bàn giao, hắn không thể một mình vào xe áp tải, Hắn sẽ ở phía sau Khương Liễm, nhìn Khương Liễm cùng Phó Vận đánh Thái Cực, nhưng Dao Phẫu Thuật xuất hiện quấy rầy tiết tấu Yến Quân Tầm, hắn đến muộn. “Bởi vậy có thể thấy được tính nguy hiểm nam nhân khác,” Thời Sơn Duyên ở bên người Yến Quân Tầm cuộn tròn thân thể, “Em chủ động nhận thuốc lá của ông ta, lại chủ động đuổi theo.” “Anh mang tôi đi cũng vô dụng,” Yến Quân Tầm muốn quay đầu lại để tránh tầm mắt của Thời Sơn Duyên, lại bại lộ vết hôn trên cổ của mình, “Tôi không phải trưởng quan Khu Đình Bạc.” Thời Sơn Duyên nhìn kỹ những vết hôn kia, hướng nó thổi một hơi, để Yến Quân Tầm bỗng chốc quay lại đầu. “Tôi biết,” Thời Sơn Duyên được như ý nguyện mà nhìn Yến Quân Tầm, “Tôi muốn em chạy nhanh tới nhìn tôi, nếu không tôi muốn chết.
Em hiểu không? Em không hiểu,” Giọng nói của anh rất thấp, dường như bị thương nặng, mỏi mệt đều ở trong giọng nói, “Trong đầu em đều là người khác.” Anh sẽ không xin lỗi, cũng không cần tha thứ.
Đây là rắc rối và đáng sợ nhất, anh thà trở thành kẻ ác vì sự ngọt ngào đó. “Nếu anh có thể cởi bỏ khóa khống chế cho tôi,” Yến Quân Tầm nói, “Chúng ta có thể bắt đầu từ bằng hữu.” Khuôn mặt của Thời Sơn Duyên dán vào gối, nghe vậy cười một chút, trào phúng nói: “Em chỉ muốn chạy.
”
“Chẳng lẽ anh muốn tôi ở trên giường luôn?” Yến Quân Tầm dùng sức kéo kéo khóa khống chế, “Không bằng anh trực tiếp một phát súng bắn chết tôi,” Hắn đến gần Thời Sơn Duyên, trên mặt tái nhợt không có nụ cười, “Anh cởi bỏ khóa khống chế, tôi có thể trở nên ngoan ngoãn.” “Làm gì đó để tôi tin em,” Thời Sơn Duyên nhìn hắn, “Nếu không tôi sẽ để em ở trên giường.” Yến Quân Tầm phát hiện mùi máu tanh không phải ảo giác của mình, hắn nhíu mày, nhìn bụng Thời Sơn Duyên, phản ứng rất nhanh: “Anh lấy đi chip định vị của Hắc Báo.” Thời Sơn Duyên mở cánh tay: “Em nên ôm tôi.” Cà vạt của anh xộc xệch, áo sơ mi cũng không được gài gọn gàng, khác với hình ảnh tối qua. Yến Quân Tầm giơ cánh tay lên, nói: “Tôi còn bị trói ở đây.” Thời Sơn Duyên vẫn không nhúc nhích. Yến Quân Tầm tâm tình không tốt kéo khóa khống chế, như là đang phát tiết.
Hắn di chuyển thân thể, chui vào vòng tay của Thời Sơn Duyên.
Cằm của hắn bị mắc kẹt trên hõm vai của Thời Sơn Duyên, để hắn có thể thở.
Hắn đè lên cà vạt của Thời Sơn Duyên, còn có ngực Thời Sơn Duyên.
Hắn nói: “Anh muốn ở đây bao lâu?” “Bao lâu?” Yến Quân Tầm cảm giác được nụ hôn trên đỉnh đầu, chỉ là một chút, nhẹ đến như là ảo giác của hắn.
Hắn nghiêng mặt, dán lên bả vai Thời Sơn Duyên, tiếp tục nói: “Anh muốn tôi làm gì?” Bắt cóc luôn phải có mục đích, Yến Quân Tầm không tin Thời Sơn Duyên nói “yêu”.
Có lẽ số 01AE86 muốn gây hoảng loạn trong Khu Đình Bạc? Yến Quân Tầm suy đoán anh có thể là thành viên của Tổ Chức Khu Đình Trệ.
Những người này thích tạo ra các loại hoảng loạn trong Liên Minh và thường xuyên tấn công khu vực cục thanh tra. “Cần em tin tưởng tôi……” Thời Sơn Duyên ngửi thấy mùi sữa trên người Yến Quân Tầm, thăm dò nói, “Tôi là tới ——” Tiếng mưa đột nhiên dừng lại, nhưng kia không phải mưa đã tạnh, mà là yên lặng.
Chỉ có một giây đồng hồ, Thời Sơn Duyên cảm giác tim đập Yến Quân Tầm cũng yên lặng. 【Tuân thủ quy tắc.
】 Thời Sơn Duyên không thể thẳng thắn, ít nhất đến khi Yến Quân Tầm suy nghĩ ra kết qua tương đồng, thẳng thắn bị coi là gian lận.
Ngôi nhà của những quân bài do Artemis xây dựng sắp đổ, cái thế giới này tràn ngập BUG, còn mạnh mẽ tuân thủ trật tự, đây là tiêu chuẩn chuẩn hóa hành vi của hai bên, nếu không Chú Hề có thể lập tức phá vỡ sự cân bằng, đối với Yến Quân Tầm tiến hành dụ dỗ và gây hiểu lầm, điên đảo thế giới nhận thức của Yến Quân Tầm.
Ở đây, trừ bỏ Artemis, không ai có thể gian lận. Tiếng mưa đột nhiên tiếp tục, giống như được nhấn nút khôi phục, thời gian bắt đầu trôi qua bình thường. Ánh mắt Thời Sơn Duyên càng thêm cố chấp, theo bản năng mà ôm chặt Yến Quân Tầm.
Anh từ bỏ khiêu chiến trật tự của Artemis, trả lời trước khi Yến Quân Tầm mở miệng: “…… Vạch trần khu vực hắc ám.” “Cái gì?” Yến Quân Tầm cho rằng mình nghe lầm. “Tôi không muốn ở lại trong từng giây giám sát nghe theo sự an bài của Phó Thừa Huy,” Thời Sơn Duyên trong thời gian ngắn đã thay đổi lời nói, “Tôi cảm thấy mệt mỏi khi làm Lãnh Cẩu, muốn thay đổi cuộc sống.
‘Hiệp Nghị Ve Trùng’ là cơ hội, Phó Thừa Huy nếu đã đưa tôi đến đây, chứng minh em và Hắc Báo cũng có quan hệ,” anh nghiêng đầu, môi không cẩn thận cọ qua tai Yến Quân Tầm, “Tôi muốn điều tra em, tiểu hài tử.” Hắn hiểu Yến Quân Tầm, từ cách suy nghĩ của Yến Quân Tầm đến khu vực nhạy cảm của Yến Quân Tầm.
Hắn biết làm thế nào để hấp dẫn Yến Quân Tầm, cũng như hiện tại, thanh âm chính là vũ khí lợi hại nhất. “Phó Thừa Huy dùng hành động ‘Ve Trùng’ làm trao đổi, thả tôi xuống Khu Đình Bạc giám sát em, em rất đặc biệt”.
Chóp mũi Của Thời Sơn Duyên dọc theo tai Yến Quân Tầm bơi đi, “Nhưng em vẫn luôn tiếp tay cho giặc, thay Khương Liễm làm việc.” “Tôi là một người tuân theo quy củ ……” Hô hấp Yến Quân Tầm bị Thời Sơn Duyên làm rối loạn, lỗ tai hắn rất ngứa. “Tôi nghe nói cục thanh tra Khu Đình Bạc là Cẩu của Hắc Báo,” Thời Sơn Duyên dừng lại, “các ngươi lén đã làm rất nhiều giao dịch.
Còn em là gì?” thổi ra hơi nóng ẩm ướt, “Em là kẻ lừa đảo mà bọn họ nuôi dưỡng.” Thanh âm này làm cho tai Yến Quân Tầm có chút ẩm ướt, cái loại ngứa này chậm rãi tụ lại, biến thành dòng điện làm cho người ta cảm thấy tê dại.
Giọng nói của Thời Sơn Duyên rất tuyệt, anh hiển nhiên biết chuyện này.
Anh còn biết nên dừng lại ở đâu, giống như Yến Quân thật sự là một kẻ lừa đảo —hay nói là một kẻ lừa đảo tình cảm. Đừng nói nữa! Yến Quân Tầm kháng cự quay mặt đi, muốn hòa hoãn hô hấp của mình.
Hắn còn muốn chặn tai, nhưng khóa khống chế thực chuyên nghiệp, đem hắn trói rất chắc. “Chúng ta quen nhau được mấy chục tiếng đồng hồ,” Yến Quân Tầm nói, “Không có ——” Thời Sơn Duyên hôn lên lỗ tai Yến Quân Tầm, động tác này không cần âm thanh, nhưng anh làm ra âm thanh.
Âm thanh đó tan vào tiếng mưa rơi, tựa hồ cũng trở nên ẩm ướt.
Hầu kết hắn đang trượt, nuốt nước bọt là chuyện trong nháy mắt, nhưng nó lặp đi lặp lại trong đầu Yến Quân Tầm. Mẹ kiếp. Yến Quân Tầm cảm thấy không ổn. “Lời em nói tôi đều không tin, em nói em có thể trở nên ngoan ngoãn… Em có phải thường xuyên nói với mọi người vậy hay không? Em đem bọn họ chơi đến quay cuồng, sau lại vẫy đuôi vứt bỏ bọn họ,” Giọng của Thời Sơn Duyên xen lẫn một chút giọng mũi, anh có chút bất mãn, những chuyện này thật sự đã xảy ra, mà anh chính là nạn nhân, “Em chính là một con thỏ dâm đãng.” Không phải! Tai cùng gương mặt và cổ của Yến Quân Tầm đều nóng lên.
Hắn biết ham muốn là chuyện như thế nào, tối hôm qua hắn đã làm chuyện còn kích thích hơn, nhưng hắn không có biện pháp, hắn không khống chế được những cái đó ửng hồng, đây là thất bại về thể chất.
Nhân loại tốt nhất đừng mẹ nó động một cái liền mặt đỏ! “Tôi không phải,” Yến Quân Tầm bị liếm lỗ tai, điều này làm cho giọng nói của hắn run rẩy, nhưng hắn khăng khăng, “Tôi con mẹ nó không phải thỏ!” “Tôi phải nói cho em một bí mật,” Thời Sơn Duyên giơ tay cố định đầu Yến Quân Tầm, “Tôi đã sờ qua cái đuôi của em…… Đúng không Quân Tầm, tôi đã sờ qua.
Tôi xoa nó giống như cục bột, nó chỉ có một khối.
Em cúi xuống trước mặt tôi, lắc cái đuôi và để lộ đôi chân xinh đẹp.” Yến Quân Tầm không nghe thấy tiếng mưa, hắn ở trong lòng Thời Sơn Duyên thường xuyên không nghe thấy tiếng mưa.
Hắn muốn trốn tránh, bởi vì Thời Sơn Duyên nói như thật, làm hắn cho rằng chính mình thật sự đã trải qua ở một thời điểm nào đó. Yến Quân Tầm khẽ động khóa khống chế, trong tiếng thì thầm của Thời Sơn Duyên cảm thấy xấu hổ công kích.
Hắn không thể tưởng tượng được hắn đã hóa trang thành cái gì, một cô gái thỏ, chiếc váy ngắn đó thật nguy hiểm, nó không ngăn được ánh mắt của Thời Sơn Duyên.
Hắn sao lại hiểu rõ Thời Sơn Duyên…… Mẹ nó, chỉ là một buổi tối, hắn sao lại hiểu rõ Thời Sơn Duyên như vậy! Yến Quân Tầm thì thầm cầu xin lòng thương xót: “Đừng nói nữa… Tôi chưa bao giờ làm thế.” “Cho tôi nói,” Thời Sơn Duyên thay đổi từ khóa, “Trưởng quan, em không thể tước đoạt quyền nói chuyện của tôi, pháp luật Liên Minh không thể ngăn cản trí tưởng tượng của tôi.
Tôi hiện tại đem chuyện cũ chia sẻ cho em,” anh dùng ngón tay vén tóc bên tai Yến Quân Tầm lên, “Bởi vì em nói chúng ta sẽ bắt đầu từ ‘ bằng hữu ’.” Giọng điệu của Thời Sơn Duyên cũng không hạ lưu, anh mặc dù cà vạt nghiêng lệch cũng có thể biểu hiện như một chính nhân quân tử, anh chỉ là ở nói chuyện, không có làm ra bất kỳ động tác trêu chọc nào, nhưng anh thống trị mảnh đất mẫn cảm bí ẩn của Yến Quân Tầm. Thời Sơn Duyên vén tóc Yến Quân Tầm lên ngón tay nắm một chút, giống như đang túm tai thỏ không tồn tại của Yến Quân Tầm: “Bí mật của tôi chính là em, cô gái thỏ.” Tên biến thái hết thuốc chữa này! Yến Quân Tầm sẽ không biến thành thỏ, hắn không có đuôi, cũng không có lỗ tai rũ xuống. “Em đã bao giờ đến Lệ Hành chưa? Đó là một địa điểm khiêu dâm liên quan đến Ve Trùng.
Xin lỗi, tôi cảm thấy em đã đi qua,” Thời Sơn Duyên có thể cười, anh trở nên có vui vẻ một chút, lại có rất nhiều mất mát không thể chiếm hữu, “Nếu em biến thành cô gái thỏ, đối với tôi muốn làm gì cũng được, túm cà vạt của tôi, cùng tôi làm tình, thậm chí giết tôi cũng được a.” Anh đem dục vọng nói rất thẳng thắn thành khẩn, đem cái chết nói cũng rất nhẹ nhàng.
Anh tựa hồ đang nói cho Yến Quân Tầm, chỉ cần Yến Quân Tầm nhếch cái đuôi lên, anh cùng cà vạt đều có thể giao cho Yến Quân Tầm làm loạn.
Anh rất thích thỏ Yến Quân Tầm này. Yến Quân Tầm chịu không nổi bị liếm láp bên tai, hắn đều sắp cứng.
Phản ứng này làm cho hắn cảm thấy thất bại, nhưng mà vô tình nhất chính là, hắn căn bản không có chỗ ẩn nấp, hắn đang trong lòng Thời Sơn Duyên. Thời Sơn Duyên sờ qua cái đuôi không tồn tại của Yến Quân Tầm, nhìn Yến Quân Tầm nói: “Em bị Khu Đình Bạc dạy hư, nhưng không sao, chúng ta có thể cùng nhau trở nên tốt hơn,” anh tạm dừng hai giây, giống như một tên bắt cóc chuẩn bị đến dụ dỗ phạm tội, “Còn có thể cùng nhau thay đổi hư hơn.” Thời hạn săn thú, Đam mỹ, Đường Tửu Khanh.