Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

254: Em Gái Của Anh Không Phải Em Gái Thật Sự Của Anh


trước sau

Cao Phàm Nghĩa ngủ tới tới thì tỉnh lại, vừa tỉnh giấc liền phát giác trong lòng có một thân thể ấm áp dán sát.

Cảm giác này, Cao Phàm Nghĩa không thể nào quen thuộc hơn.

Đột nhiên nghĩ tới chuyện lúc trưa, Cao Phàm Nghĩa kinh hoảng, vừa mở mắt ra liền phát hiện Cao Khiết không một mảnh vải rúc vào trong lòng anh, mà anh cũng tương tự.

Cao Phàm Nghĩa sững sờ, anh thật sự không hiểu vì sao vừa mở mắt ra, thế giới lại long trời lở đất như vậy chứ? Anh cư nhiên lên giường với em gái mình?!!!

Trời ạ!!!!

Mồ hôi lạnh túa ra, cả người Cao Phàm Nghĩa cứng ngắc, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ, sao lại như vậy? Anh say rượu tới mất lý trí sao? Mất lý trí cũng không tới mức ra tay với em gái mình đi? Anh cũng đâu phải kẻ biến thái!

Lúc Cao Phàm Nghĩa đang hốt hoảng sợ hãi, Cao Khiết tỉnh lại, cô có chút mờ mịt ngồi dậy gãi gãi đầu, đảo mắt nhìn thấy Cao Phàm Nghĩa ngồi ở bên cạnh thì giật mình vội vàng túm lấy tấm chăn bọc lấy người mình, vẻ mặt nghi hoặc, dần dần giống như nhớ ra gì đó, tròng mắt bắt đầu ầng ật nước: "Anh, đây là chuyện gì vậy?"

Cao Phàm Nghĩa cũng cảm thấy thực đau đầu, anh không ngờ mình cư nhiên uống rượu say rồi lăn giường với em gái mình. Cao Khiết là em gái anh, tuy không phải ruột thịt nhưng nhiều năm như vậy anh đã xem cô bé như em gái ruột. Bây giờ thành như vậy, Cao Phàm Nghĩa vừa xấu hổ lại hối hận, nội tâm cũng tràn đầy áy náy với Cao Khiết.

"Xin lỗi Tiểu Khiết, anh... anh cũng không biết sao lại như vậy?" Cao Phàm Nghĩa túm lấy tóc mình, tâm tư hỗn loạn, thế nhưng nhìn thấy Cao Khiết yên lặng khóc nức nở, hai tay anh siết chặt chăn, đầu ngón tay trở nên trắng bệch, anh vuốt mặt, thấp giọng nói: "Là anh có lỗi với em, anh sẽ phụ trách."

Cao Khiết ngẩng đầu nhìn Cao Phàm Nghĩa, vành mắt đỏ ửng, cắn cắn môi nói: "Anh, đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, em biết anh không phải cố ý, đều là người trưởng thành, không cần để chuyện này trong lòng đâu."

Là một người đàn ông có trách nhiệm, Cao Phàm Nghĩa căn bản sẽ không làm ra chuyện như vậy, Cao Khiết nói vậy chỉ càng làm anh cảm thấy áy náy hơn, anh ôm lấy bả vai gầy yếu của Cao Khiết, nhìn cô nói: "Không đâu Tiểu Khiết, anh nói phụ trách chính là sẽ phụ trách. Anh sẽ nói với mẹ, qua một thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ kết hôn."

Cao Khiết ầng ật nước mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Cao Phàm Nghĩa, trong lòng Cao Phàm Nghĩa sinh ra một chút tâm tình khác thường, nghĩ tới cảm giác tối qua, anh nhịn không được phỉ nhổ chính mình.

Đúng lúc này, Cao Khiết dịu ngoan ngã vào lòng anh, thân thể ấm áp làm Cao Phàm Nghĩa theo bản năng căng cứng thân mình, thế nhưng rất nhanh liền thả lỏng, tự nói với bản thân, Tiểu Khiết bây giờ không phải em gái của anh nữa, mà là vợ tương lai của anh.

"Anh, cám ơn anh!"

Cao Khiết mỉm cười, không đoan trang mà lại lộ ra vài phần mị ý.

Cao Phàm Nghĩa không nhìn thấy nụ cười trên mặt Cao Khiết, anh chỉ cảm thấy Cao Khiết thật ngốc, rõ ràng là anh phạm sai lầm chiếm tiện nghi của cô, cô cư nhiên còn nói cám ơn, em gái của anh sao lại đơn thuần như vậy chứ?

Kỳ thực trong lòng Cao Phàm Nghĩa cũng có chút bận tâm, dù sao Cao Khiết ở nhà nhiều năm như vậy, vô duyên vô cớ xảy ra chuyện làm anh chiếm tiện nghi, ngay cả cơ hội để cô bé chọn lựa bầu bạn tương lai cũng không có, Cao Phàm Nghĩa lại càng lo lắng hơn chính là, sau này liệu Cao Khiết có hối hận hay không.

Anh suy nghĩ một chốc, sau đó mở miệng hỏi: "Tiểu Khiết, anh tự mình quyết định kết hôn như vậy, đối với em mà nói thật sự không công bằng, nếu em có người mình thích thì..."

"Anh..." Cao Khiết ngẩng đầu, rời khỏi lồng ngực Cao Phàm Nghĩa, mím môi ngắt lời anh: "Anh, em không có người mình thích, em chỉ thích anh thôi. Nếu như anh không muốn thì em..."

"Tiểu Khiết...." Lần này tới phiên Cao Phàm Nghĩa ngắt lời cô: "Anh không phải không nguyện ý, anh chỉ lo lắng em sẽ hối hận."

Cao Khiết nghe vậy thì khóe môi khẽ nhếch lên, biểu tình có chút ngượng ngùng: "Anh, em sẽ không hối hận đâu."

Cao Phàm Nghĩa nhìn Cao Khiết, xác nhận không hề có chút miễn cưỡng nào mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi, hôm nay anh sẽ nói chuyện này với mẹ."

Cao Khiết vui vẻ gật đầu: "Dạ!"

Mà ở trong thân thể cô, Cao Khiết chân chính đang la to như một người đàn bà chanh chua, điên cuồng.

Sau khi Cao Phàm Nghĩa rời khỏi phòng, người kia chậm rãi cởi bỏ biểu tình thanh khiết, trở nên đầy mị hoặc lại có chút biếng nhác: "Câm miệng đi, mày có gọi thế nào thì anh mày cũng không nghe thấy đâu. Hiện giờ, anh mày đã là người của tao rồi!"

"Xấu xa, xấu xa, xấu xa!" Cao Khiết tức giận chảy nước mắt, những lời mắng chửi cũng giống như gãi ngứa đối phương, không hề có chút cảm giác tổn thương nào.

Người kia chờ hì hì nói: "Chờ đi, chờ xem anh trai mày cưới tao!"

Cao Khiết ôm đầu gối điên cuồng la to, hối hận, đau khổ cùng tuyệt vọng bao quanh cô.

Ai tới cứu cô với, ai cứu cô với....

*

Cục cảnh sát...

"Tồng Triết, tin tức lớn nè, Cao Khiết sẽ kết hôn với Cao Phàm Nghĩa!" Sau khi nhận được tin, Dương Lâm Tây vội vàng chạy về cục cảnh sát.

"Cái gì?" Tống Triết cũng sửng sốt, theo lý thì bọn họ là quan hệ anh em theo pháp luật, sao có thể kết hôn chứ? Quan trọng nhất là sao đột nhiên hai người lại kết hôn? Quá đột nhiên a!"

Trước đó không lâu Cao Phàm Nghĩa còn bi thương khổ sở vì vị hôn thê mất tích trước mặt cậu, kết quả không tới vài ngày đã quyết định kết hôn với em gái mình?! Này cũng quá khó tin đi!

Tống Triết cũng là nam, cậu biết có vài người rất phong lưu, không hề có thứ gọi là thời kỳ cửa sổ*. Thế nhưng Cao Phàm Nghĩa không giống người như vậy, quan trọng nhất là anh khổ sở là thật, không phải giả vờ. [giai đoạn không có người yêu, cũng không muốn yêu]

Như vậy, chuyện này rốt cuộc là sao??

"Anh đã điều tra chưa? Vì sao lại đột nhiên như vậy?" Tống Triết hỏi.

Dương Lâm Tây nói: "Tôi có gọi điện hỏi, Cao Phàm Nghĩa không nói rõ, chỉ nói là xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nên hai người quyết định kết hôn."

Tống Triết có chút suy nghĩ: "Ngoài ý muốn sao?" Có thể làm một người đàn ông nhanh chóng kết hôn với một người phụ nữ, ngoài ý muốn nhất định là chuyện cực kỳ ngoài ý muốn lại làm người ta chấn kinh. Bị phim truyền hình đầu độc vô số lần, Tống Triết liền suy đoán, có khi nào Cao Khiết có thai hay không?

Nếu Cao Khiết có thai thì Cao Phàm Nghĩa thật sự không thoát được cơn ác mộng kết hôn.

Bất quá cũng vì thế mà Tống Triết lại càng cảm thấy, cô gái Cao Khiết này có vấn đề.

"Trước có nói anh điều tra chuyện Cao Khiết, có tra được gì không?"

Dương Lâm Tây nói: "Chuyện mấy năm trước đã quá lâu rồi, không tra được. Vụ án Phùng Thu Phân gần đây nhất, khi đó Cao Khiết nói mình tới siêu thị gần nhà mua đồ, bọn tôi có tới siêu thị chứng thực, cô ta quả thực có tới nhưng ở đó không tới mười phút đã đi rồi. Siêu thị có camera, tôi có kiểm tra một chút. Dáng vẻ không giống người hiềm nghi."

Dương Lâm Tây sờ sờ cằm: "Cao Khiết rất gầy yếu, Phùng Thu Phân cùng hai người bạn gái trước của Cao Phàm Nghĩa đều có thân hình cao lớn hơn, chỉ dựa vào sức của một mình Cao Khiết rất khó sát hại các cô ấy."

Tống Triết nói: "Tuy người nhỏ gầy nhưng nếu dùng thuốc thì chuyện gì cũng có khả năng. Bỏ chút thuốc ngủ, nửa phút đã có thể đánh ngã một con trâu. Đến lúc đó, không phải muốn làm gì thì làm à?"

Cậu uống một ngụm nước: "Tôi cảm thấy Cao Khiết chỉ vào siêu thị mười phút là có vấn đề. Cao Phàm Nghĩa nói mình quay trở về nhà là vì Cao Khiết gọi điện cho mình. Vì sao Cao Khiết gọi điện tới, anh có hỏi không?"

Dương Lâm Tây nói: "Trong ghi chép có ghi lại, Cao Khiết nói là có chuyện về hôn lễ muốn nói với Cao Phàm Nghĩa. Cũng không cụ thể lắm, khi đó Cao Khiết không phải trọng điểm chú ý nên cũng không hỏi quá kĩ."

Tống Triết giãn gân giãn cốt: "Đi thôi, tới gặp Cao Phàm Nghĩa một chuyến, tôi cũng nên gặp cô gái Cao Khiết kia một chút." Tống Triết vốn tưởng Dương Lâm Tây tìm được chút gì đó, như vậy sẽ có bằng chứng xác thực để bắt Cao Khiết. Không ngờ cô gái này cũng có chút bản lĩnh, ẩn giấu rất sâu, nếu vậy thì cậu cũng chỉ có thể tự thân xuất mã thôi.

Cao Phàm Nghĩa nhận được điện thoại, biết Tống Triết sẽ tới thì kì thực có chút lúng túng, chuyện của anh với Cao Khiết, anh xấu hổ không dám nói ra, lúc nói với Cao mẫu, trong nhà suýt chút nữa đã lật tung luôn rồi.

Thế nhưng có thể làm sao bây giờ? Con trai chiếm tiện nghi của con gái khuê mật, hơn nữa con bé còn là người Cao mẫu nhìn từ nhỏ tới lớn, coi như con gái ruột mà yêu thương.

Chuyện tới nước này, ngoại trừ đồng ý thì có thể làm gì nữa đây?

Cao mẫu cũng nghĩ thông suốt, trước đó còn lo lắng Cao Khiết gả tới nhà khác sẽ bị khi dễ, sẽ gặp vấn đề với mẹ chồng. Giờ thì ở luôn nhà mình, phiền phức gì đó cũng không có. Trước đây bà không có ý nghĩ này vì con trai chỉ xem Cao Khiết là em gái, thế nhưng tình huống bây giờ đã khác rồi, nếu con trai đồng ý thì bà cũng không có lý do gì phản đối.

"Tống Triết, Dương cảnh quan!" Cao Phàm Nghĩa dẫn hai người vào nhà, Tống Triết tới lần này là nhà của Cao mẫu, không phải nhà lần trước của Cao Phàm Nghĩa.

Tống Triết cùng Dương Lâm Tây ngồi ở phòng khách, Cao Phàm Nghĩa rót hai ly nước cho bọn họ, hỏi: "Có phải có tin tức gì của vụ án Thu Phân không?"

Chuyện anh cùng Cao Khiết kết hôn, Cao mẫu không công khai tuyên bố, thế nhưng nhà bọn họ mua đồ dùng kết hôn vẫn bị người khác nhìn thấy, hàng xóm láng giềng bắt gặp liền hỏi, con trai nhà bà lại kết hôn à?

Chờ đến khi biết anh kết hôn với Cao Khiết, không chỉ hàng xóm gần đó, ngay cả cách đó mấy con phố cũng biết chuyện.

Dù sao thì tin tức cũng quá chấn động.

Thế nhưng lúc quyết định chịu trách nhiệm với Cao Khiết, Cao Phàm Nghĩa hiển nhiên đoán được chuyện sẽ như thế, anh cũng chỉ có thể tiếp nhận.

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây