Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma Nữ
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương sau
Chỉ trong thời gian ngắn, Xavia cùng cha của mình đã kêu gọi được sự ủng hộ của tất cả mọi người trong hoàng gia, hôm nay chính là ngày mà cha của Xavia được sự ủng hộ của mọi người mà ngồi lên ngôi vị hoàng đế. Vương miện chỉ vừa mới được người đem lên thì đoạn clip Xavia lẻn vào bệnh viện hãm hại Clara được phát lên cho tất cả mọi người cùng xem, những người trong hoàng gia ngay lập tức bàn tán xôn xao không ngừng. Xavia hoang mang, hoảng sợ:"Không phải! Đây không phải là tôi, mọi người đừng tin đây là có người cố ý hãm hại tôi." "Vậy sao? Ai lại có bản lĩnh hãm hại ngươi chứ?" Giọng nói đầy tức giận nhưng lại có sự uy nghiêm của vua Elmer ông được Hạ Tử Quyên đẩy xe lăn vào, phía sau Hạ Tử Quyên còn có Galvin, Dạ Thành Đông và bọn người Âu Hoằng Phong, Clara cùng Phương Thần và Âu Dương Dật Huân kinh ngạc, sững sốt. Tất cả mọi người ở đó ngay lập tức cúi người hành lễ với vua Elmer, Galvin và Hạ Tử Quyên cha con của Xavia chân không còn đứng vững, cả người loạng choạng sắp ngã, Xavia lắc đầu không tin vào mắt mình: "Không thể nào! Chuyện này không thể nào, chẳng phải ông còn đang nằm hôn mê sao? Chẳng phải Galvin đã bị rơi máy bay chết rồi sao?" Vua Elmer cả người đều tỏa ra sự uy nghiêm đến đáng sợ: "Ta đã tỉnh từ lâu rồi, còn chuyện Galvin bị rơi máy bay cũng là do ta sắp đặt dựng chuyện lên để cho ngươi mắc bẫy. Tại đây ta muốn nói cho tất cả mọi người biết, cha con bọn họ đã âm mưu hại ta, hại Clara hôn mê bất tỉnh còn có ý định hại cả Galvin và Eirlys." Mọi người trong hoàng tộc không ngờ Xavia lại là người độc ác đến như vậy, vua Elmer lớn tiếng ra lệnh: "Lính đâu? Mau giải hai cha con độc ác này vào ngục cho ta." Mấy người lính nhanh chóng giải hai người họ rời đi, mọi chuyện đã trở về quỹ đạo của nó bây giờ vua Elmer chỉ còn ước nguyện duy nhất là Clara có thể tỉnh lại. Bên ngoài, một người lính hớt hãi chạy vào thông báo: "Khởi bẩm Đức Vua! Xavia đã...đã trốn thoát rồi." "Cái gì?" Lời nói được thốt ra từ miệng của tất cả mọi người. Vua Elmer cau mày, ra lệnh:"Còn đứng ở đó làm gì mau cho người bắt ả ta về đây mau lên." Người lính nhanh chóng hành lễ rời khỏi, tất cả mọi người đều cùng nhau tìm kiếm Xavia sợ nếu không bắt được cô ta thì cô ta sẽ còn làm ra những chuyện độc ác, tàn nhẫn gì nữa? Clara cũng biến từ nơi này sang nơi khác tìm kiếm Xavia, Phương Thần nhìn thấy cô đã mệt mỏi, kiệt sức, anh cảm thấy rất đau lòng: "Tiểu Vân! Em hãy nghỉ mệt một chút đi, để mọi người đi tìm đi cô ta không trốn được đâu." Clara nghe theo lời anh nghỉ mệt một lúc, cô tựa đầu vào vai của anh, nhắm mắt dưỡng thần nghỉ ngơi một lúc, Phương Thần cũng không rời cô nửa bước lúc nào cũng ở bên cạnh của cô không rời. Anh lấy tay che nắng cho cô, được một lúc Clara lại tiếp tục đi tìm, cô kiên quyết không tha cho Xavia những gì cô ta đã làm cô không thể nào tha thứ được, người mà lúc trước cô tin tưởng, xem là bạn thân lại đâm sau lưng cô một nhát lúc đấy cô còn đau lòng nhưng bây giờ Clara đối với Xavia chỉ còn lại là thù hận.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương sau