Trọng Sinh Chi Thanh Thái Tử Phi

120: Chương 120


trước sau

Ô Nhật Na đã gây họa. Cái họa này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nàng đem tiểu thiếp mà Long Khoa Đa thích nhất đánh cho mập mặt, đánh xong còn đem người ném vào trong nước, toàn bộ quá trình không có bất kỳ thị nữ nào hỗ trợ, nàng một mình đối phó, có thể thấy được sức chiến đấu hung hãn của nàng.

Thái tử phi mới đầu còn tưởng rằng Ô Nhật Na sẽ làm đại phúc tấn tức muốn chết, còn lo lắng thái hậu bên kia biết chuyện sẽ đem việc giải quyết hậu quả đẩy cho Dục Khánh Cung, kết quả chẳng qua là đánh một thiếp thất hống hách, điều này thì có gì to tát. Duy chỉ có điều kỳ quái là Ô Nhật Na sao lại chạy đến Đông phủ đánh người, có thể phá tan lớp lớp người hầu, đem người đánh mỏi tay, đám hạ nhân Đông phủ kia cũng quá vô dụng đi, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Đợi chuyện nhỏ này qua đi, phát hiện nguyên lai Ô Nhật Na là ra mặt thay cho đại phúc tấn. Phải nói đại phúc tấn đối với Ô Nhật Na cũng coi như quan tâm, cái gì tốt đều nhớ đến Ô Nhật Na, nhất thiết phải tiếp đãi tốt với Ô Nhật Na ở Trực quận vương phủ, đợi đến khi tới các phủ khác thấy có sự đối lập, Ô Nhật Na mới có thể càng hướng đến phe cánh của đại a ca bọn họ, cũng là muốn cho các chị em dâu khác một nan đề. Chung sống một đoạn thời gian, đại phúc tấn cũng biết tính cách Ô Nhật Na, hay xúc động lỗ mãng, nói dễ nghe là ngay thẳng, nói khó nghe là trẻ nhỏ bồng bột, một lời không hợp ý nàng sẽ nổi trận lôi đình, không biết thu liễm tính tình của mình chút nào, nếu có người đắc tội nàng, nàng nhất định phải tìm cơ hội trả đũa. Thế nhưng Ô Nhật Na ở trong mắt đại phúc tấn, ưu điểm duy nhất của nàng cũng là ưu điểm dễ bị lợi dụng, người nàng nghĩ là người tốt thì nhất định cho là người tốt, đại phúc tấn nghĩ trên đời này không còn ai dễ ứng phó như Ô Nhật Na này, ở ngay từ lúc ban đầu đối tốt với nàng, hợp tâm ý của nàng rồi, Ô Nhật Na sẽ hoàn toàn không có bất kỳ cảnh giác hoặc là bất mãn đối với đại phúc tấn.

Nếu như chỉ là như vậy, đại phúc tấn nhất định sẽ hảo hảo đối đãi Ô Nhật Na, nhưng ở trong quá trình này xảy ra một đường rẽ, Ô Nhật Na thật không có giữ liêm sỉ của một khuê nữ rụt rè, cư nhiên ngu ngốc hồ đồ ở trước mặt đại phúc tấn khen chồng của nàng là đại a ca, nói cái gì đại a ca oai hùng, Mông Cổ dũng sĩ cũng chưa từng thấy mấy người được như hắn. Ở trong mắt Ô Nhật Na, nàng khen đại a ca là cho đại phúc tấn mặt mũi, làm cho đại phúc tấn vui vẻ và vinh hạnh, nhưng nàng lại đã quên, ở Mông Cổ nàng có thể tùy tiện khen một dũng sĩ, nhưng đây là kinh thành, một vị nữ nhi chưa lấy chồng khen người chồng trước mặt người vợ, đây chính là có ý cướp chồng, kết quả có thể nghĩ, đại phúc tấn nghe xong lời này, dù vui vẻ nhưng cũng sẽ cảm thấy Ô Nhật Na lỗ mảng.

Cũng không biết có người nô tỳ nào cơ trí thì thầm bên tai đại phúc tấn, nói Ô Nhật Na cách cách phải gả cho một dũng sĩ, Ô Nhật Na cách cách khen đại a ca tốt, có phải là đã coi trọng đại a ca hay không?

Đại phúc tấn cảm giác nguy cơ xảy ra, Ô Nhật Na cách cách ở lại Trực quận vương phủ, dù có là đề phòng chặt chẽ, cũng vẫn sẽ thường xuyên gặp được đại a ca, đại a ca lại không giống với thái tử điện hạ một mực chung thủy. Có điều những lúc đại a ca và Ô Nhật Na gặp mặt cũng coi như quang minh lỗi lạc, cho nên đại phúc tấn vẫn không nghĩ qua điểm ấy, bây giờ được người nhắc nhỏ, lại thật lo lắng Ô Nhật Na có ý định gì đó. Hơn nữa đại phúc tấn ốm bệnh quanh năm, bên ngoài luôn có người nói nàng không qua được, Ô Nhật Na nổi lên tâm tư gì cũng không phải không có khả năng.

Đại phúc tấn lo lắng một trận, lại đột nhiên nghĩ đến nếu nàng thực sự không còn, người để đại a ca tái giá cũng không đến lượt nàng ta, Ô Nhật Na rõ ràng là không phù hợp tiêu chuẩn này. Trong lòng vừa buông, lại bị tâm phúc nhũ mẫu nói một câu, Ô Nhật Na cách cách là một người không thể dùng lẽ thường để suy đoán, xem lời ăn tiếng nói và cách cư xử của nàng, tác phong hành sự chính là không câu nệ lễ giáo là người không bị các quy củ ràng buộc, nàng còn là người nhà mẹ đẻ của thái hậu đây, nếu như thái hậu giúp đỡ nàng, vị trí đại phúc tấn thì có là gì? Hơn nữa, vì sao đang êm đang đẹp Ô Nhật Na cách cách lại bị thái hậu đưa tới Trực quận vương phủ tiếp thu giáo dưỡng của đại phúc tấn? Đại phúc tấn đang mang bệnh trong người có thể dạy dỗ Ô Nhật Na cách cách cái gì, hà tất cứ phải để Ô Nhật Na quen thuộc Trực quận vương phủ trước, làm cho Ô Nhật Na cách cách không bị bỡ ngỡ a.

Lòng của đại phúc tấn vào lúc này cũng không buông được, đối với Ô Nhật Na cách cách cho dù ngoài mặt cười, nhưng trong lòng cũng đã có ý xa cách, để không tỏ thái độ ra quá rõ ràng, cũng vì dời đi mục tiêu của Ô Nhật Na, đại phúc tấn mượn cớ ốm bệnh, chủ động tìm một nhà tốt cấp cho Ô Nhật Na, phí sức đưa thiếp mời đến các quý phụ khuê mật có giao tình tốt, vì Ô Nhật Na cách cách làm ra ý tứ thân cận.

Hành động của Đại phúc tấn lần này người bên ngoài chỉ cần tinh ý hỏi thăm đã biết nàng muốn làm gì, thân phận Ô Nhật Na cách cách vẫn có lực hấp dẫn nhất định, người đến Trực quận vương phủ dự tiệc cũng nhiều, đại phúc tấn làm điều tốt cho Ô Nhật Na, Ô Nhật Na cũng cảm động đại phúc tấn thật là có lòng, nàng cũng muốn ở lại kinh thành, vì vậy rất nghe lời đại phúc tấn nói, cùng tỏ ra văn nhã ứng đối với người đến coi mắt.

Đại phúc tấn nhìn qua nhiều nhà như vậy, hợp với ý nàng chỉ có con trai trưởng Nhạc Hưng của Hách Xá Lý thị vợ cả Long Khoa Đa, tại sao lại như vậy, là vì thay bạn chốn khuê phòng trút giận.

Hách Xá Lý thị và đại phúc tấn đã là hai năm không gặp, đại phúc tấn thân thể không tốt, rất ít lộ diện, mà Hách Xá Lý thị lại là bởi vì việc xấu trong nhà bị cấm túc ở nhà chịu đựng dằn vặt, nếu như điều không phải đại phúc tấn lần này gửi ba lần thiệp mời, nhất định phải mời Hách Xá Lý thị đến Trực quận vương phủ dự tiệc, nếu không sợ rằng Hách Xá Lý thị còn không ra khỏi nhà được. Chờ hai người gặp nhau, đại phúc tấn cảm thấy sửng sốt khi phát hiện Hách Xá Lý còn tiều tụy hơn so với nàng, cả người gầy gò, hoàn toàn mất hết tinh thần. Lúc nắm lấy tay nàng lại phát hiện bàn tay đã từng mềm mại của Hách Xá Lý thị đã thô ráp đến cực điểm, đại phúc tấn liền mở miệng hỏi, chợt nghe nhũ mẫu bên cạnh Hách Xá Lý thị ho khan một tiếng, Hách Xá Lý thị vô ý thức run rẩy một chút. Đại phúc tấn kinh hãi, nhìn đến phát hiện nhũ mẫu này rất lạ mặt, cũng không phải thiếp thân nhũ mẫu của Hách Xá Lý thị trước kia, đại phúc tấn lửa giận thiêu đốt, Hách Xá Lý thị cái gì cũng không dám nói, hỏi cái gì cũng đều cẩn thận rẽ đến nơi khác, càng là như vậy, đại phúc tấn cùng minh bạch đây là tín hiệu cầu cứu.

Vụng trộm liên lạc một phen, đại phúc tấn kinh hãi, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua cuộc sống của một vợ cả nào lại như thế. Sinh hoạt hằng ngày của Hách Xá Lý thị quả thực không bằng heo chó, nàng cư nhiên bị một tiểu thiếp hành hạ đến sợ hãi cái vị tiểu thiếp kia như sợ hổ, mà Long Khoa Đa còn hoàn toàn đứng về phía vị tiểu thiếp Lý Tứ kia, nhìn vợ cả chịu nhục còn không cho vợ cả xin sự trợ giúp từ nhà mẹ đẻ, mà Đông gia cũng không để việc xấu trong nhà truyền ra bên ngoài, bằng không đối với tiền đồ con trai trưởng nhà Đông gia có trở ngại nên càng có lý do đem chuyện Hách Xá Lý thị đè xuống, giống như giam cầm vậy.

Đây quả thực để người khiếp sợ, trên đời này lại có nhà không nói đạo lý như thế, mà cái nhà như thế lại còn là Đông gia! Đại phúc tấn rất muốn giúp bạn cũ chốn khuê phòng xả giận, nhưng lại vừa lo lắng nàng làm vậy sẽ khiến đại a ca đắc tội với Đông gia, vì đem chủ ý đánh tới trên người Ô Nhật Na.

“Đại phúc tấn để con trai trưởng Hách Xá Lý thị cưới Ô Nhật Na, nhưng thật ra rất hay a.” Thái tử phi nghe sơ được chuyện Đông gia ái thiếp diệt thê mà trong lòng cũng khiếp sợ giống như vậy, cũng không trách được Đông Quốc Duy muốn đem chuyện Hách Xá Lý thị đè xuống, nếu như việc này truyền đi, vị trí vững chắc của hắn thì không sợ nhưng mà là sợ cho tiền đồ của con trai trưởng hắn Long Khoa Đa. Việc Hách Xá Lý thị nhịn nhục, phần lớn cũng bởi vì Long Khoa Đa là phụ thân của Nhạc Hưng a, nếu như Long Khoa Đa có chuyện gì, như vậy phận làm con cũng sẽ có chuyện gì tốt? Đại gia tộc chính là như vậy, so sánh toàn bộ lợi ích của gia tộc với lợi ích của một đứa con dâu, ngoại trừ hi sinh ngươi ra thì còn phương án nào tốt hơn? “Ô Nhật Na không thích quy củ, Đông gia cũng không giảng quy củ, Ô Nhật Na nếu thật có thể vào Đông gia, đó mới là chơi thật hay.”

“Chủ tử nói không sai, Ô Nhật Na cách cách nếu có thể làm con dâu của Hách Xá Lý thị, Lý Tứ làm sao còn có thể khi dễ được nàng? Chỉ dựa vào việc Ô Nhật Na dám đánh người còn ném xuống nước đã đủ chứng minh đi.” Trữ ma ma đối với chuyện nhà Đông gia cũng cảm thấy rất hứng thú, “Bất quá Ô Nhật Na cách cách đến Đông phủ làm khách, lại đem người ta đánh, nàng còn có thể vào Đông gia sao?”

“Là Lý Tứ đụng phải Ô Nhật Na, chỉ cần cứ giữ vững quan điểm đó, Đông gia phải đem cơn giận này nuốt xuống thôi, có điều Hách Xá Lý thị lại thảm.” Thái tử phi nói, ” Lý Tứ cũng thật là lợi hại, cư nhiên có thể khiến cho Long Khoa Đa ái thiếp diệt thê đến trình độ như vậy.”

“Chẳng qua lại một con hồ ly tinh thích dụ dỗ, rất cần ăn giáo huấn.” Trữ ma ma đối với mấy chuyện liên quan đến tiểu thiếp cho tới bây giờ cũng không có hảo cảm, “Chủ tử, Hách Xá Lý thị là người nhà mẫu tộc thái tử điện hạ, người nói có muốn hay không giúp một tay?”

“Tộc Hách Xá Lý thị nhiều người như vậy, có mấy ai không có tiền đồ, có thể giúp được sao?” Thái tử phi nghe Trữ ma ma nói như vậy, ngược lại bình thản nói rằng, thật vất vả đem Tác Ngạch Đồ rời khỏi triều chính, thiếu đi một cây đại thụ, Hách Xá Lý thị mới thu liễm, nếu như thái tử phi đột nhiên ra tay giúp Hách Xá Lý thị không có lý do, dễ lại đem trạng thái tạm thời cân đối trong triều đánh vỡ. Từ lúc Tác Ngạch Đồ và Minh Châu hai người đều xuống đài, Khang Hi thiếu đi hai phe quyền thần khống chế cục diện cân đối của bàn cờ, ở lúc các a ca thành niên tham gia vào triều, lại tân đề bạt Đông Quốc Duy và Trương Anh làm nội các đại thần, triều đình lần thứ hai khôi phục lại thế căn bằng, nếu như chuyện Đông gia lần này làm lớn, kẻ thù chính trị của Đông gia nhưng một điểm cũng không ít hơn Tác Ngạch Đồ và Minh Châu trước đó, chí ít thái tử phi là biết Tác Ngạch Đồ gừng càng già càng cay còn muốn thừa dịp nào đó tái khởi, lỡ đâu Tác Ngạch Đồ nghĩ chuyện Hách Xá Lý thị bị lấn át là một cơ hội, thừa thời cơ khuấy động, nhất định sẽ quấy rầy các nước cờ thái tử đã bố trí từ trước.

“Nhưng Hách Xá Lý thị cũng là đáng thương cảm.” Trữ ma ma thấy thái tử phi nói như vậy, trong lòng biết chủ tử còn có điều kiêng kỵ.

Cam Thảo ở một bên nghe được, lại bất đồng với ý của Trữ ma ma nói, “Nhũ mẫu, Hách Xá Lý thị là vợ cả, nàng có lễ phép quy cũ trợ giúp, vậy mà lại để cho một tiểu thiếp khi dễ thành như vậy, là do nàng ta không có bản lĩnh. Nô tỳ nghĩ, Hách Xá Lý thị nên chiếu theo quy củ đem cái Lý Tứ kia tóm gọn, nếu không, lẽ nào vợ cả của Đông đại nhân cũng không thể xử trí một tiểu thiếp sao, bực này rối loạn gia pháp lại đang tồn tại cũng khó có thể tin nổi.”

“Cam Thảo, ngươi nói nghe thật đơn giản, ngươi làm sao lại không suy nghĩ một chút, Hách Xá Lý thị không được lòng Long Khoa Đa đại nhân, mới bị đối phương khi dễ thành như vậy, nếu quả như lấy oai chính thê đè ép cái Lý Tứ kia còn không biết sẽ bị Long Khoa Đa đại nhân ngược đãi giày vò đến thế nào nữa.” Cam lộ giống như là bất bình thay Hách Xá Lý thị.

Đều là vợ cả, trong lòng thái tử phi cũng không được bình tĩnh như mặt ngoài vậy, nếu như không phải là bởi vì ở Dục Khánh Cung, thân là thái tử phi, mọi động thái luôn bị khắp nơi soi xét, chỉ sợ cũng sẽ đi giúp Hách Xá Lý thị, thái tử còn chưa hồi cung, thái tử phi không muốn đi sinh sự, chí ít Khang Hi còn sống trên đời sẽ không để Đông gia ngã xuống, dù có là thật sự ngã xuống, Khang Hi cũng sẽ đem Đông gia đỡ dậy, tốt xấu gì cũng là đại gia tộc, đường đường một hoàng đế mẫu tộc, thanh danh không tốt thì sao coi được. Khang Hi chắc là sẽ không để ý tới chuyện vợ cả một thần tử bị tiểu thiếp khi dễ, nếu quả thật lọt đến tai ông, Đông gia có lẽ sẽ bị răn dạy, nhưng Hách Xá Lý thị cũng nhất định sẽ không có chuyện gì tốt, Khang Hi cũng mặc kệ ngươi có nỗi khổ tâm gì, thân là vợ cả không thể quản lý hậu viện lại còn bêu riếu chuyện xấu ra bên ngoài, đây là tội lớn, về phần cái tiểu thiếp Lý Tứ kia, Khang Hi có khả năng ban cho giải lụa trắng cho êm chuyện. Chuyện lớn hóa nhỏ tuyệt đối không được làm lớn chuyện, bằng không Khang Hi sẽ làm ai cũng không có mặt mũi.

Thái tử phi vốn là không dự định nhúng tay vào chuyện đại phúc tấn giúp Hách Xá Lý thị, dù thế nhưng lúc ở Từ Nhân Cung, nghe thái hậu hỏi kinh thành có nhà nào tài hoa có thể hôn phối với Ô Nhật Na hay không, thái tử phi đem Nhạc Hưng lên đầu danh sách liệt kê. Còn không chờ thái hậu quyết định chỉ hôn, ngoài cung đã truyền đến tin tức Hách Xá Lý thị bị đánh, còn là Long Khoa Đa tự động thủ, thái tử phi không nhịn được.

Cái Lý Tứ kia bị Ô Nhật Na đánh, còn bị rơi xuống nước, không cách nào trả thù Ô Nhật Na, liền đem mũi thương chĩa vào Hách Xá Lý thị, Long Khoa Đa thấy ái thiếp bị thương giống như đau đến tâm can vậy, Ô Nhật Na là bởi vì Hách Xá Lý thị mà tới, cái này tự nhiên đổ hết lên đầu Hách Xá Lý thị, trận đòn này đánh Hách Xá Lý thị đến nằm liệt giường, còn không cho Hách Xá Lý thị tìm thái y. Nhạc Hưng A là con trai tưởng len lén thỉnh thái y cho ngạch nương nhà mình, đều bị đám hạ nhân kia ngăn lại bẩm báo cho Long Khoa Đa mà bị phạt, cũng không dám có hành động gì nữa, bởi vì nếu hắn còn dám làm gì Long Khoa Đa sẽ đánh luôn cả hắn.

Chuyện tình trong Đông phủ quả thực so với gánh hát còn muốn kịch tính hơn, nhưng lại hoàn toàn là chuyện có thật. Thái tử phi thực sự tưởng tượng không được cái lão Đông Quốc Duy kia cũng được coi như cáo già, thế mà lại không đi ngăn cản con cháu của hắn làm những chuyện hồ đồ kia, lẽ nào không sợ một ngày nào đó sự việc bị bại lộ?

Thái tử phi nào biết đâu rằng, cũng bởi vì Đông Quốc Duy còn sống, cho nên Long Khoa Đa mới hành sự không hề thu liễm, dù sao Đông Quốc Duy còn có thể quản một chút. Nếu như thái tử phi nhớ kỹ sử sách, liền sẽ rõ sinh hoạt của Hách Xá Lý thị hiện tại so với ngày sau còn tốt gấp trăm lần, sau này Đông Quốc Duy mất đi, không ai quản Long Khoa Đa, Lý Tứ chân chính hiển lộ uy phong, đem Hách Xá Lý thị dằn vặt thành giống như *Nhân Trư trong truyền thuyết mà chết. (*Các nàng tìm đọc sử tích của Thích Cơ để hiểu thêm nhé)

“Cửu cách cách điều không phải chỉ hôn cho Đông gia Thuấn An Nhan sao? Lập gia đình coi như sẽ không thường tiến cung.” Thái tử phi nói rằng, “Đức phi hiểu rõ nhất người con gái này, chuyện Đông gia sợ là Đức phi còn chưa biết đây.”

Trữ ma ma nghe được nhãn tình sáng lên, “Đức phi nương nương ở trong cung, tin tức cũng không tinh thông, Đông gia cố tình che lấp, Ôn Hiến công chúa sợ là cũng không tiện nói sự tình bực này, miễn cho lộ truyện xấu trong nhà khiến phò mã mất hứng.” Ôn Hiến công chúa và phò mã cũng không hợp nhau cho lắm, Thuấn An Nhan đúng là để Đức phi hướng Khang Hi cầu Ôn Hiến, làm công chúa duy nhất không cần gả đến Mông Cổ, chuyện chủ động tới cầu hôn cũng không mỹ mãn, ngoại nhân tương truyền Khang Hi rất yêu thương nàng, nhưng Khang Hi đúng là theo như ý nguyện của nàng, để cho nàng gả vào Đông gia, quay đầu liền chặt đứt tiền đồ của Thuấn An Nhan. Phò mã có thể thích công chúa mới là lạ. Ôn hiến công chúa bởi vì chuyện này, sau khi thành hôn không tiến cung nữa, Đức phi cho dù có lòng quan tâm, Ôn Hiến không chủ động nàng cũng không có cách nào, miễn cho nhúng tay càng khiến phò mã xa lánh công chúa.

Thái tử phi nói ra việc này, ở Từ Nhân Cung cùng thái hậu thương lượng hôn sự Ô Nhật Na với Nhạc Hưng A, Ô Nhật Na tuy rằng đánh tiểu thiếp Long Khoa Đa, nhưng thái hậu sẽ không để ý chuyện nhỏ bực này, chỉ coi là có người không có mắt đắc tội Ô Nhật Na, dạy dỗ một trận thì thế nào. Thái hậu không truy cứu, cũng hiểu được Đông gia coi như xứng với thân phận Ô Nhật Na, nhưng không biết Nhạc Hưng A rốt cuộc có được hay không, nói đến việc gả vào Đông gia, thái hậu nghĩ đến Ôn Hiến công chúa đối với Đông gia nhất định là quen thuộc, liền muốn cho đòi Ôn Hiến vào cung hỏi một chút.

Đức phi biết được thái hậu có ý định để Ô Nhật Na làm chị em dâu với Ôn Hiến, lúc này mới nhớ tới Ô Nhật Na bị ném ở Trực quận vương phủ, sau khi nghe ngóng quả nhiên Ô Nhật Na đã gây họa, cũng nghe ra được chuyện Đông phủ ái thiếp diệt thê, Đức phi đã lâu không gặp Ôn Hiến, lập tức kinh hãi, nếu như phò mã đối xử với công chúa không tốt, công chúa nhất định sẽ không nói ra, Đức phi biết rõ tính nữ nhi của mình rất quật cường cố chấp.

Thái hậu gọi Ôn Hiến công chúa tiến cung, hỏi xong chuyện muốn hỏi vừa lúc Đức phi ở Vĩnh Hòa Cung tới gặp mặt con gái, trải qua truy vấn, biết Thuấn An Nhan không to gan như Long Khoa Đa vậy, dám động thủ đánh người, nhưng bởi vì đối với công chúa không thích, cũng là nuôi vài tiểu thiếp, đối xử với tiểu thiếp so với công chúa tốt hơn nhiều, Ôn Hiến nói ra việc này xong nhịn không được nhào tới trong lòng Đức phi khóc nức nở, đức phi cũng là vừa tức vừa hận, muốn thay nữ nhi ra mặt, nhưng lại sợ ném chuột vỡ đồ, sợ tìm Thuấn An Nhan tính sổ xong, Ôn Hiến càng không dễ sống.

Bất đắc dĩ, hôn sự Ô Nhật Na đã bày ra ở trước mắt mọi người, thái hậu để mấy người phi tử hậu cung hợp lại thành một khối hỗ trợ chọn lựa, thái hậu nhìn trúng hai nhà, một nhà là Đông phủ cháu ruột Đông Quốc Duy, Nhạc Hưng A, một nhà là tôn thất con trai trưởng của Thường Ninh là Bình Khắc.

Chọn thế nào còn phải nói sao, Đức phi thấy Ô Nhật Na có can đảm đánh tiểu thiếp liền chủ trương gắng sức đẩy Ô Nhật Na tiến vào Đông phủ, đến lúc đó để Ôn Hiến cùng Ô Nhật Na thân cận, Ô Nhật Na sẽ thu thập mấy vị tiểu thiếp của Thuấn An Nhan này, ngươi nói Ô Nhật Na làm sao có thể quản chuyện này ư? Ô Nhật Na là người thích nói quy củ sao? Người như vậy là thích hợp vào Đông phủ nhất. Các phi tử khác cũng đưa ra suy nghĩ của mình, bất quá trải qua bàn luận, thái hậu thực sự coi trọng Nhạc Hưng A, cùng ngày liền phái người đi dò hỏi ý Khang Hi, ngày thứ hai liền chỉ hôn.

Ô Nhật Na nằm dưới nhiều sự mưu tính mà được như ý nguyện lưu lại kinh thành, bắt đầu chuỗi ngày sinh hoạt gà bay chó sủa ở Đông phủ.

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây