Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

104: Đánh cược


trước sau

Xe trên đường phố nhanh chóng qua lại, sau khi ra nội thành, ra bên ngoài đi ước chừng mười phút, đã tới bãi xe đua nổi danh ở Vân Châu.

Nghe nói bãi xe đua này, là căn cứ vào địa hình đường núi của núi Vân Sơn mà xây dựng nên, có khoảng những mười tám cái khúc ngoặt, hơn nữa độ khó tương đối lớn, là nơi tập trung của không ít tay đua nghiệp dư nổi tiếng, ở toàn bộ tỉnh Thiên Nam, thậm chí là mấy tỉnh phương nam, đều rất có danh tiếng.

"Két ~ "

Xe dừng lại ở bên ngoài, Tô Tiểu Nhu chỉ về đằng trước, dựa vào trên một chiếc xe Ferrari màu đỏ, hút thuốc lá, đang nói chuyện vui vẻ với một tên thiếu niên, nói:

"Đó chính là Dư Hoa, là con trai của Du Quang Diệu ông trùm làm bất động sản ở Vân Châu, tuy nhiên có ông cậu ta ở, hắn không dám làm gì ta! Đợi chút nữa sau khi đi tới, ngươi không cần lên tiếng, giao cho ta tới giải quyết là được!"

Tô Tiểu Nhu vỗ lên bộ ngực của mình rung rinh vài phát, xuất một bộ dáng vẻ chị cả nói.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa,

Hắn nhớ mang máng, ông cậu của Tô Tiểu Nhu là Lý Quế Bình, dường như là làm chánh văn phòng của ủy ban đảng thành phố, tuy rằng chỉ ở một cấp độ, nhưng là đứng trong vòng tròn quyền lực về chính trị và kinh doanh của thành phố Vân Châu, vẫn là có mấy phần mặt mũi.

Dù sao hắn cùng lắm chỉ là bia đỡ đạn mà Tô Tiểu Nhu tạm thời kéo tới, nếu như có thể thuận lợi giải quyết, hắn tự nhiên cũng vui vẻ.

Hai người xuống xe, Dư Hoa kia cũng đã để ý đến Tô Tiểu Nhu, lập tức vứt điều thuốc lá đang ngậm trong mồm xuống đất, bước nhanh tới, nhóm bạn bè không tốt kia của hắn cũng theo sau.

"Tiểu Nhu, hắn chính là người bạn trai mà ngươi nói trong điện thoại đó sao?"

Hai mắt Dư Hoa nhìn chòng chọc và Diệp Trần, ánh mắt hiện ra vẻ dữ tợn, muốn lấy ánh mắt uy hiếp Diệp Trần.

Đáng tiếc Diệp Trần liếc mắt thôi cũng chẳng buồn liếc, hai tay ôm vai, vẻ mặt thảnh thơi thảnh thơi.

Tô Tiểu Nhu thì ôm cái eo của Diệp Trần, cố ý dựa đầu vào bờ vai của Diệp Trần, vẻ mặt hiện ra thần sắc hạnh phúc, đắc ý nói:

"Không sai! Hắn chính là Diệp Trần bạn trai của ta, có phải đẹp trai hơn nhiều so với ngươi chứ!"

"Hừ!"

Dư Hoa lập tức hừ lạnh một tiếng,

"Dáng dấp đẹp trai thì có cái gì dùng! Ngươi cũng không nhìn hắn một chút, cách ăn mặc của hắn nghèo hèn như vậy? Ngoại trừ lớn lên so với ta đẹp trai hơn, có chỗ nào mạnh hơn so với ta chứ?"

Tô Tiểu Nhu lại trực tiếp liếc mắt một cái,

"Ta thích, ta chính là thích anh chàng đẹp trai, ngươi quản được sao!"

Những tên bạn bè không tốt ở sau lưng Du Hoa kia, lập tức cũng thi nhau mở miệng,

"Tiểu tử! Gan ngươi rất lớn a! Bạn gái của Dư Hoa, ngươi cũng dám đoạt?"

"Ngươi cũng không thử nhìn lại bộ dáng nghèo nàn của ngươi một chút xem, cũng dám so với Dư Hoa của chúng ta?"

"Thức thời, cút nhanh lên đi!"

...

Thần sắc Diệp Trần lạnh nhật, giống như không có nghe thấy mọi người đang giễu cợt, Tô Tiểu Nhu ngồi không yên, trực tiếp hét lớn một tiếng,

"Đù má nó câm miệng hết cho ta! Chuyện này có liên quan tới các ngươi sao? Đều cút ngay cho ta!"

Ngay sau đó, Tô Tiểu Nhu lại nhìn về phía Dư Hoa,

"Thế nào? Dư Hoa, bạn trai ta ngươi cũng đã nhìn thấy, mơi ngươi sau này đừng tới có làm phiền ta!"

Nói xong, muốn kéo Diệp Trần rời khỏi.

Không nghĩ tới, mọi người lại xông tới, Tô Tiểu Nhu lập tức cả giận,

"Các ngươi muốn làm gì? Ông cậu ta thế nhưng là Lý Quế Bình, các ngươi ai dám động đến ta?"

Mọi người nhất thời có chút ỉu xìu, mặc dù nhà bọn họ mặc dù có món tiền nhỏ, nhưng còn đều kém rất xa Dư Hoa, ngay cả Dư Quang Diệu cha của Dư Hoa, đối mặt với những lãnh đạo của thành phố kia, cũng không dám tùy tiện đắc tội, huống chi là bọn họ?

Tô Tiểu Nhu thấy đã uy hiếp được mọi người, lập tức nở ra nụ cười đắc ý, muốn kéo Diệp Trần rời khỏi, không nghĩ tới Dư Hoa lần nữa đi lên ngăn cản, cười lạnh nói:

"Lý Quế Bình chỉ là cậu của ngươi, cũng không phải là cha ngươi! Huống chi, ngươi biết đại ca của ta là ai không?"

Tô Tiểu Nhu nhướng mày,

"Là ai?"

Dư Hoa cười lạnh lần nữa, ngạo nghễ nói:

"Tào Quang!"

Mọi người nghe được điều này, lập tức xì xào bàn tán một lúc, lông mày Tô Tiểu Nhu nhíu chặt hơn,

"Con trai của Tào Tứ gia?"

Ở Vân Châu, gần như không ai không biết uy danh của Tào Tứ gia, đây chính là địa đầu xà, bàn địa hổ!

Hơn nữa nghe nói trước đây không lâu, Tào Tứ gia đánh bại Hà gia ở Lâm Châu, đã khuếch trương thực lực tới Lâm Châu, thanh thế càng hơn lúc trước, thậm chí ở toàn bộ tỉnh Thiên Nam, danh tiếng đều vang xa!

Đối mặt với đại lão dạng bá chủ này, đừng nói là Lý Quế Bình ông cậu của Tô Tiểu Nhu, cho dù là người đứng đầu ở thành phố Vân Châu cũng phải nể mặt ba phần.

Tô Tiểu Nhu tuyệt đối không ngờ rằng, chỗ dựa của Dư Hoa này, lại là Tào Quang con trai của Tào Tứ Gia!

"Vậy ngươi đến cùng là muốn như thế nào?"

Sau khi biết được tin tức này, Tô Tiểu Nhu lập tức có chút luống cuống.

Dư Hoa nhìn vẻ mặt của Tô Tiểu Nhu vào trong mắt, không thể không nở ra nụ cười đắc ý, lần nữa đưa ánh mắt nhìn vào trên người Diệp Trần, chậm rãi nói:

"Như vậy đi! Nhóc con, ngươi cũng đừng nói ta bắt nạt ngươi, ta muốn đua xe với ngươi một vòng, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ta cam đoan sau này tuyệt đối không dây dư với Tiểu Nhu nữa, thế nào? Ngươi có dám hay không?"

Không đợi Diệp Trần mở miệng, Tô Tiểu Nhu đã vội vàng kéo lại cánh tay của Diệp Trần, thấp giọng nói:

"Tuyệt đối đừng đáp ứng! Cái tên là bái một tay đua xe chuyên nghiệp làm sư phụ, trong tay đua nghiệp dư, được coi là cao thủ, ngươi khẳng định không sánh bằng hắn!"

Diệp Trần không thể không sờ lên cái mũi của mình,

"Vậy thì chưa chắc!"

Dư Hoa nghe được điều này, lập tức vui mừng,

"Nói như vậy, ngươi đáp ứng?"

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, nhìn về chiếc xe Ferrari ở sau lưng Dư Hoa kia, đột nhiên mở miệng nói:

"Đây là xe của ngươi?"

Dư Hoa không hiểu vì sao Diệp Trần đột nhiên hỏi vấn đề này, tuy nhiên vẻ mặt ngạo nghễ trả lời:

"Không sai! Đay là xe Ferrari 488 mà ta vừa mua!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, chỉ vào chiếc xe Civic của Tô Tiểu Như, nói:

"Rất tốt! Vậy ta lấy chiếc xe hơi này cùng ngươi sô một cái, nếu như ngươi thắng, tùy ngươi thích thế nào cũng được! Nhưng nếu như ta thắng, người chẳng những phải rời khỏi Tiểu Nhu, còn phải đưa chiếc xe hơi này cho ta! Ngươi có dám không?"

Thực ra thì Diệp Trần cũng là nhất thời nổi hứng, trước đây hắn vẫn muốn mua một chiếc xe thay đi bộ, thế nhưng là vẫn chưa có thời gian, bây giờ nhìn thấy chiếc xe Ferrari này của Dư Hoa, lập tức nổi lên tâm tư nhỏ.

Dư Hoa nghe được đề nghị này của Diệp Trần, rõ ràng sửng sốt,

Phải biết, cho dù cha hắn là ông trùm bất động sản, tàn sản trong nhà có mấy trăm triệu, hắn vì mua chiếc xe Ferrari này, cũng mài hỏng mồm mép, đã dùng hét các loại biện pháp, cha hắn mới chịu ra tiền, cho nên xe này có thể nói là tính mạng của hắn!

Nhìn thấy vẻ mặt táo bón của Dư Hoa, Diệp Trần nhún vai, thản nhiên nói:

"Ngươi đã không có gan như vậy, vậy không còn gì để nói! Tiểu Nhu, chúng ta đi!"

Nói xong, Diệp Trần kéo Tổ Tiểu Nhu ở một bên vẫn còn đang trong trạng thái ngẩn ngơ, chuẩn bị rời khỏi.

"Chậm đã!"

Dư Hoa đi tới lần nữa, hai mắt nhìn chòng chọc vào Diệp Trần một lúc,

"Ai sợ ai? So thì so! Ta cũng không tin, ngươi lấy một chiếc Civic cùi bắp, còn muốn thắng Ferrari của ta? Tuy nhiên trước đó chưa nói xong, nếu ta thắng, ngươi chẳng những phải rời khỏi Tiểu Nhu, còn phải cở sạch quần áo, quỳ gối trước mặt bản thiếu học chó sủa, ngươi dám không?"

Tô Tiểu Nhu nghe được điều này, vẻ mặt thay đổi lớn, muốn ngăn cản Diệp Trần đáp ứng, đáng tiếc hắn đã tiến lên một bước, đồng ý.

"Tốt! Một lời đã định!"

P/S: Ta thích nào...

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây