Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

92: Mầm mống nẩy mầm


trước sau

Căn bản là không cần Phương Thần nghĩ nhiều, sau đó liền nhìn thấy một thiếu niên bộ dạng yêu dị, chậm rãi xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Thiếu niên tóc hồng mắt đỏ như máu tươi cười nhìn bọn họ.

lần đầu tiên Phương Thần gặp Chiêu Hoa như thế này, tư khi họ biết nhau, hắn không hề biết Chiêu Hoa còn nhiều mối quan hệ như vậy.

“Triệu Nhất…” thanh âm Chiêu Hoa mềm nhẹ, sợi tóc thật dài, hơi hơi mà di động, cấp người một loại xinh đẹp mị hoặc.

Phương Triệu Nhất cau mày thật sâu, “Để chúng ta rời đi.” Ý tứ của hắn rất rõ ràng, chính là ngươi không cần chặn đường ta.

“Ta chỉ muốn cùng với ngươi ôn chuyện mà thôi, chẳng lẽ cũng không cho phép sao?” Chiêu Hoa cười nói, nhưng trong ánh mắt của hắn không có nhiều ít ý cười.

Phương Thần cảm thấy rất kỳ quái, Chiêu Hoa trước mặt mình, ngay cả một chút ít ánh mắt cũng không có lưu cho chính mình, điều này làm cho lòng hắn tràn ngập mê hoặc. Nếu lần thứ hai gặp mặt, liền muốn yêu thượng Chiêu Hoa nói, kia bản thân không hắn là …

Thiếu niên ở trước mắt, mặc kệ là tính cách, còn có khí chất, đều cùng Chiêu Hoa có điểm không giống.

Phương Thần hoàn toàn mà mê hoặc?! người bắt hắn đi, trừ bỏ đôi mắt cùng sợi tóc, còn lại đều giống nhau như đúc, đây rốt cuộc là… Kiếp trước kiếp này, hắn đối với những người này, hoàn toàn mà hỗn loạn.

“Ôn chuyện?” khóe miệng Phương Triệu Nhất gợi lên, lộ ra vẻ mặt trào phúng, “Giao lưu làm sao quyến rũ những người khác sao?”

Quả nhiên câu này nói vừa xong khi, thiếu niên đối diện, cả người đều tản ra lực lượng hồng sắc, hình như là tùy thời đều có khả năng phác đi lên.

Tống Gia Bảo tự nhận là lần đầu tiên nhìn đến mỹ nhân như vậy, đáng tiếc tiểu mỹnhân đều là thứ yếu, hắn hiện nay toàn thân đều là thương tích, vẫn là không cần tùy tiện trêu chọc thì tốt, nhìn nhìn lại… mục tiêu của tiểu mỹ nhân, là bạn tốt của mình đâu.

Trong lòng của hắn mặt sinh ra điểm điểm đố kỵ, thật là, một cái mặt than mà thôi, thế nhưng sẽ có nhiều người thích như vậy, thậm chí tiểu sói con cũng kỳ thị chính mình.

“Ha ha ha… Ha ha ha…” Chiêu Hoa phất áo, sau đó bóng ngườicủa hắn rất nhanh mà tiêu thất, “Phương Triệu Nhất! Lần này t buông tha ngươi! Chờ khi chúng ta gặp mặt lần thứ hai, chính là quyết chiến chi kỳ! Ta hiện tại đối với nãi ba nhà ngươi không có bất cứ hứng thú gì để khiêu chiến!”

Nghe được hắn cuồng ngạo nói, tất cả mọi người cảm giác được trên đỉnh đầu có một cái con quạ đen bay qua, thậm chí còn để lại một luỗn khí vặn vẹo .

Tống Gia Bảo nuốt nước bọt, “Mỹ nhân…” Đáng tiếc vô phúc hưởng thụ, nếu không nói, ngay cả xương cốt hắn cũng mất.

Phương Thần tâm loạn như ma, hắn nhất định phải hỏi rõ ràng cha của mình xảy ra chuyện gì. Hắn cũng biết, lấy bản thân hiện nay tay nhỏ chân bé, căn bản là không có khả năng cùng Chiêu Hoa âm hiểm giả dối đối kháng.

Phương Triệu Nhất chú ý tới con trai mình đeo uể oải sắc mặt, vươn tay ra bản thân tay, sau đó xoa bóp mặt của hắn, “Hắn là con lại của lang tộc và hồ tộc.”

“Ân.” Đứa trẻ nhẹ nhàng gật đầu đáp lại.

Phương Thế Nguyên nghe được thuộc hạ hồi báo sau, trong lòng tùng một hơi, lang tộc bọn họ mâu thuẫn, tuyệt đối sẽ không để ngoại nhân quấy rối.

“Tộc trưởng!” La Y cũng không quản những người khác, trực tiếp vọt tiến vào.

gương mặt nàng, lúc này tràn ngập lửa giận.

Ban đầu nghĩ là có thể dẫn thiếu chủ, tiện đà xử trí cái bán yêu kia, chính là ra ngoài ý liệu, thế nhưng được đến kết quả như vậy.

Phương Thế Nguyêngắt gao mà cau mày, cả người đều tản ra lạnh như băng không khí, “Lính canh tiến vào!” hắn không thèm liếc nhìn La Y.

Nơi hắn ở, thế nhưng dễ dàng như vậy khiến cho một nữ nhân xông vào, này còn thể thống gì?!

“Tộc trưởng…” kẻ kia đã nhận tiền của La Y kết quả lại…

“Ngươi về sau không cần hầu hạ ở bên cạnh ta.” Phương Thế Nguyên cũng mặc kệ thuộc hạ của mình sẽ lộ ra biểu tình gì, chính là thản nhiên mà nói.

trong mắt La Y lộ ra thần sắc khiếp đảm, cho tới nay, tộc trưởng tại trong lòng mình đều là tương đối hoà nhã, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt của hắn không có bất luận cái gì tình cảm.

“Có chuyện gì sao?” Phương Thế Nguyên lạnh nhạt mà dò hỏi, bọn họ chỉ cần chấp hành mệnh lệnh mà thôi.

La Y vừa nghĩ tới mục đích bản thân tới đây, vì thế dò hỏi, “Tộc trưởng, vì sao giải trừ hôn ước của ta cùng thiếu chủ?” Này không chỉ là chê cười đơn giản, nàng tại toàn bộ lang tộc, đều sẽ bị người xem thường.

“Thiếu chủ không nghĩ cưới vợ, ngươi cảm thấy tiếp tục đi xuống hữu dụng sao?” Phương Thế Nguyên nâng lên đôi mắt, yên lặng nhìn thiếu nữ trước mắt. Vốn dĩ nó tuổi trẻ, nếu không là bởi vì Phương Thần sinh ra, vậy không có một loạt sự tình, chẳng qua cái bán yêu kia, đã là không có khả năng giết được.

Vốn tưởng rằng có thể huấn luyện người nối nghiệp lại gặp phải công việc bề bộn như vậy.

“Ta có thể chờ.” La Y liên tự hỏi thời gian cũng không có, trực tiếp hồi đáp.

Phương Thế Nguyên ở trong lòng nhẹ nhàng mà hít một hơi, “Ngươi sẽ dễ dàng tha thứ Phương Thần sao?” Quả nhiên câu này nói vừa xong khi, La Y liền sửng sốt.

“Lang tộc đối Phương Thần là không được tốt lắm, nhưng còn không tới phiên ngươi, một ngoại nhân đến can thiệp.” Đây là chuyện riêng của họ, bất kể như thế nào xử lý, đều cùng nữ nhân trước mắt không có bất cứ quan hệ nào.

La Y sắc mặt tái nhợt mà chạy ra khỏi chỗ tộc trưởng, cũng không biết tộc trưởng cùng nàng nói gì đó, thế nhưng sẽ như thế.

mẫu thân La Y, nghe đến La Y làm như vậy, sắc mặt dị thường khó coi, vốn dĩ liền đem nữ nhi dạy thực tốt, chính là hai chữ “Đố kỵ”, lại làm cho nàng biến thành như vậy tử.

“Dựa vào cái gì… Dựa vào cái gì ta so ra còn kém một cái bán yêu!” La Y lớn tiếng mà khóc.

“Bởi vì ngươi không phải cốt nhục của hắn!” Thân là mẫu thân, nàng trực tiếp quát lớ.

La Y nâng lên mặt mình, hai mắt đẫm lệ mông lung mà nhìn mẫu thân của mình, “Mụ mụ… Ta… Ta có thể vì hắn sinh rất nhiều tiểu sói con.”

Nàng không cam lòng, vì cái gì bản thân sẽ bị giải trừ hôn ước?!

“Ngươi còn trẻ, kiên nhẫn từ từ đi, hơn nữa ngươi thật sự là không nên ám chỉ cái gì trước mặt tộc trưởng.” Đây chính là nguyên nhân.tộc trưởng sẽ quyết đoán nhanh như vậy

La Ycúi đầu, trên mặt nàng biểu tình cái gì đều nhìn không tới, nhưng nắm tay thật chặt, lại cho thấy lòng của nàng.

ba người Phương Thần rất nhanh trở về nhà nơi này, chảng có gì biến hóa, nhưng đồ dùng trẻ em phải mua một lần nữa.

“Phụ thân…” Phương Thần vươn ra tay nhỏ bé béo đô đô, sờ sờ tiểu bụng, ý tứ rất rõ ràng, hắn đói bụng.

“Ngươi suy nghĩ rất hỗn loạn.” Phương Dịch nói trong đầu Phương Thần.

Phương Thần suy nghĩ trong chốc lát, mới chậm rãi mà nói, “Chiêu Hoa là cùng một người sao?” Hắn nghĩ đến tình huống trước kia bị thôi miên, tóc đen con ngươi đen, tóc hồng hồng mâu?!

“Ta như thế nào sẽ biết?” Phương Dịch phiên phiên xem thường, hắn chỉ thấy Chiêu Hoa một lần mà thôi, liền hỏi hắn có phải hay không giống một người.

Phương Thần thầm xem thường yêu tà thú, còn tưởng rằng nhiều lợi hại đâu, liên có phải hay không giống một người cũng không biết.

Tống Gia Bảo y thuật rất cao, vết thương trên người thoạt nhìn thực nghiêm trọng, nhưng nhưng tự hắn có thể xử lý.

Trên người của hắn đều cột băng vải, may mắn thân thể đầy đủ, nếu không nói, như có thể tự hành xử sao đây?!

Hắn khập khiễng mà đi vào bên người đứa trẻ, “Tiểu Bạch …” Kỳ thật hắn cảm thấy thực buồn cười, hiện nay không nên kêu Tiểu Bạch, kếu tiểu hắc còn đỡ, cả người đều bẩn hề hề, mà tên nghiện sạch này, thế nhưng một chút cũng không để ý.

Phương Thần xoay tròng mắt, “Bảo bảo…” Hừ hừ… Đừng tưởng rằng bản thân hắn có cái mặt trẻ con thì có thể chơi đùa chính mình.

Tống Gia Bảo nghe đến câu đó, thiếu chút nữa liền ngã sấp xuống, “Bảo bảo… Ngươi tiểu thí hài, không biết phải kính lão sao?” Cho dù bản thân không già, nhưng chính là cùng bối phận với cha ngươi mà .

“Già?” Phương Thần nhếch môi nở nụ cười, thanh âm phá lệ thanh thúy, “Kia lão thúc thúc, giúp ta tắm rửa đi.”

Hắn đã có thói quen ta nhỏ ta chẳng sợ ai, cho dù có đôi khi sẽ bị đùa giỡn, nhưng không có gì cùng lắm thì khóc nháo.

Tống Gia Bảo trừng lớn hai mắt của mình, “để ta tắm cho ngươi, ngươi đồng ý à?”

“sao ta không đồng ý?” trong ánh mắt Phương Thần, thoáng hiện nụ cười thản nhiên, đôi mắt kia trong suốt, hiện lên hình bóng hắn.

Gia Bảo thúc thúc đứng đây, mặc kệ là kiếp trước, vẫn là kiếp này, tình cảm đối phụ thân đều là chân thật. Lúc trước hắn là thật không có biện pháp sửa sai? máu mà hắn không bị nội thương chỉ trầy da thôi Hắn nhớ rõ khi đó nghe được là lời Chiêu Hoa nói, thậm chí một câu đều không để cho hắn giải thích, trực tiếp cắt đầu lưỡi hắn, lúc trước hắn có biểu hiện ra sao?! Phương Thần thật sự nhớ không được, trong óc của hắn trừ bỏ phẫn nộ, chảng còn gì khác.

Tống Gia Bảo phát hiện bên trong đôi mắt hài đồng, thoáng hiện quang mang ảm đạm, không phải là bản thân nói gì đó nói kích thích đến hắn đi?! Hồi tưởng một chút, giống như bản thân cái gì không có nói?!

Lúc này Phương Triệu Nhất cầm nãi bình đi đến, nhìn đến tình huống trong phòng, cũng không nói gì thêm, may mắn nãi bình đã dùng không có mang đi, nếu không Thần Thần chỉ có thể là biến thành sói con tới ăn cơm.

Phương Thần một bộ vô tình, cảm giác một chút cũng không giống như hài đồng, ngược lại như là một lão đầu tử.

“Thần Thần?” Phương Triệu Nhất hơi hơi nhíu lông mày, “Ngươi cùng Chiêu Hoa có ân oán gì?” Nếu như là hài tử mấy tuổi, hắn có thể coi như không biết nhưng hiện tại như thế này, khẳng định cùng hồ ly tinh kia quan hệ rất lớn.

Chẳng lẽ Chiêu Hoa là ái nhân kiếp trước của nó?! Nghĩ đến đây, Phương Triệu Nhất cảm thấy lửa giận bên trong lòng mình, bắt đầu cọ cọ cọ mà hướng lên trên

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây