Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm

37: Chương 37


trước sau

Trình Vũ cảm thấy chút thất bại, tuy rằng kiếp trước mãi cho đến khi chết cô vẫn là “ MA TRINH NỮ”, nhưng không thể không nghĩ đến nha, vì Lục Vân Cảnh và cô quan hệ lạnh nhạt muốn cùng anh ấy này nọ là không có khả năng, nguyên tắc của cô không cho phép cô ra bên ngoài tìm nam nhân. Nhưng hiện tại lại không giống thế, cùng chồng làm chuyện này vô cùng hợp lý, hơn nữa cũng là anh ấy bảo dọn phòng cho nên cũng là anh nguyện ý.

Nhưng mà giờ thế này là sao……

Thời đi học Trình Vũ được không ít người tôn là nữ thần, dù không phải là Trình đại tiểu thư thì người theo đuổi cô cũng nối liền không dứt, cô tự nhận thấy mình vẫn rất có mị lực.

Sao Lục Vân Cảnh lại không thích bộ dáng này nhỉ, rõ ràng anh ấy nói muốn chiếm cô làm của riêng mà……

Trình Vũ thật sự không hiểu được anh.

Bất quá, giường Lục Vân Cảnh thật là êm ái thoải mái, Trình Vũ nằm một lát liền bắt đầu mơ màng sắp ngủ, cuối cùng thật sự chịu không nổi nên ngủ trước thiệt.

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Vân Cảnh mới đưa tay máy đi vào phòng, đoán không sai mà, cô ấy đã ngủ rồi, anh ngơ ngác nhìn cô nằm trên giường như con tôm, rất lâu sau đó thân thể sắp đơ như tượng điêu khắc anh mới cởi quần áo……

Sáng bảnh hôm sau, Trình Vũ tỉnh lại không phải cái giường quen thuộc mới nhớ ra tối hôm qua cô ngủ ở phòng Lục Vân Cảnh.

Đột nhiên cô ngồi dậy, trên giường chỉ có một mình cô, chỗ bên cạnh sạch sẽ, gối đầu cũng y như tối hôm qua không có gì khác giống như không có ai nằm.

Trình Vũ vội vàng thay quần áo đi xuống lầu, vừa lúc nhìn thấy Lục Vân Cảnh từ bên ngoài vào, anh ấy đã tập luyện xong, trên người chỉ mặc một cái quần đùi, nửa người trên trần trụi, có mồ hôi không ngừng theo cơ bắp chảy xuống. Ánh mặt trời chiếu rọi xuyên đầu tóc ướt mồ hôi, dưới ánh nắng gương mặt lãnh nghị bỗng gợi cảm không gì sánh kịp.

Thất tẩu lấy dép lê cho anh thay, ý thức được ánh mắt cô, anh chậm rãi quay đầu nhìn một cái, đôi môi gợi cảm khẽ mở: “ Chào buổi sáng.”

Thật khó có được khi Lục tiên sinh chủ động chào hỏi. Trình Vũ cảm thấy thanh âm cũng lộ ra một loại gợi cảm, cô theo bản năng nuốt nước bọt, cúi đầu không dám nhìn anh.

Lục Vân Cảnh uống nước xong, lại ăn điểm tâm liền lên lầu, bước chân tới gần cô, ở khoảng cách không xa anh hỏi: “ Đứng ngơ ngác ở chỗ này làm cái gì?”

Trình Vũ lúc này mới nhớ tới nghi vấn của mình, ngẩng đầu nhìn lại, cô nói chuyện không khỏi khẩn trương:

“ Hôm qua chúng ta ngủ cùng nhau sao?”

“Ừ.” Trả lời rất kiên quyết cũng thực thản nhiên:

“Chất lượng giấc ngủ của em không tồi.”

Nói xong anh liền trực tiếp lên lầu, Trình Vũ cắn cắn môi, vẻ mặt phẫn hận gõ đầu mình một chút, thầm mắng mình ngốc không thể nói, thật vất vả mới bò lên giường Lục Vân Cảnh mà còn ngủ như heo.

Theo Lục Vân Cảnh trở lại phòng, sau đó anh tắm xong, chẳng chút băn khoăn cởi áo choàng tắm cởi ra ném ở một bên, Trình Vũ thấy thế đỏ mặt, thầm nghĩ Lục Vân Cảnh thật không khách khí, không kiêng dè trong phòng có người.

Anh mở tủ lấy quần áo Thất tẩu đã chuẩn bị tốt quần áo mặc vào, vừa cài áo sơ mi anh alm2 như vô tình nói: “Đi theo tôi làm cái gì? Em xuống ăn sáng đi.”

Trình Vũ có chút buồn bực, không rất cao hứng hỏi:

“Cho nên, ngày hôm qua cái cũng không xảy ra?”

Lục Vân Cảnh thắt dây lưng, xoay người lại nhìn cô, ấn đường nhíu chặt lại, như đương nhiên lãnh đạm nói:

“Tôi không có hứng thú đem người ngủ say đánh thức để mạnh mẽ phát sinh quan hệ.”

Trình Vũ: “……”

Tay anh cắm túi thong thả đi tới trước mặt cô đứng yên hơi hơi khom người nhìn chằm chằm mặt cô lại nói:

“Huống chi ngày hôm qua tôi kiểm tra một chút rồi, tôi cảm thấy thân thể Lục phu nhân này tốt nhất nên rèn luyện trước một chút.”

Trình Vũ nghe anh nói mà không hiểu ý là sao:

“Có ý gì?”

Anh chậm rãi đứng thẳng, không chút để ý: “Tôi sợ em không xuống giường được.”

Trình Vũ: “!!!!!!!!!!”

Nói xong anh liền xoay người hướng ra cửa, Trình Vũ không phải cái gì cũng không hiểu, ý anh rất rõ ràng nhưng do cô không nghĩ tới Lục Vân Cảnh còn có một mặt như này, nguyên lai nam nhân cao lãnh cũng sẽ lưu manh.

Cô phục hồi tinh thần, đỏ mặt hỏi: “Nói như vậy, Lục tiên sinh rất lợi hại à?”

Anh nghiêng đầu, tầm mắt dừng ở trên người cô, vừa thấy kiểu ánh mắt này cô vẫn hơi sợ hãi, bất quá cô vẫn nói:

“Bằng không sao anh biết em không xuống giường được? Chẳng lẽ Lục tiên sinh ngự nữ vô số nên kinh nghiệm thực phong phú à?”

Đột nhiên cô nhìn thấy khóe miệng anh cong cong, tựa như cười, nhưng mà sự sắc bén vẫn như cũ, hướng chỗ cô đi tới, Trình Vũ ngửa đầu, không chút sợ hãi nhìn chằm chằm mặt anh, đi đến trước mặt cô, đột nhiên anh duỗi tay ôm eo cô một cái, ôm thân thể của cô hướng lên trên, Trình Vũ cứng đờ người, không rõ anh muốn làm gì, đang lúc muốn hỏi anh lại đột nhiên cúi đầu, dùng môi mổ trên môi cô.

Anh hung hăng hôn một lúc sau mới buông ra, Trình Vũ đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chỉ ngơ ngác nhìn anh, khuôn mặt tuấn tú đó tới gần bên tai cô, thanh âm khàn khàn nói nhỏ:

“Về sau cứ như vậy, tôi thực thích em thế này.” Dừng một chút, trong thanh âm tựa như nhiễm chút ý cười anh lại nói:

“Tôi không có ngự nữ vô số, em phải biết rằng người có thể làm Lục Vân Cảnh tôi cảm thấy hứng thú chỉ có một mình em.”

Trình Vũ: “……”

Nói xong anh buông cô xuống rồi đi ra ngoài, Trình Vũ sửng sốt nửa ngày mới hồi phục tinh thần cô vội vàng che cái mặt đỏ lại, thật sự không ngờ Lục Vân Cảnh nói chuyện trực tiếp vậy, cái mà người có thể làm anh ấy cảm thấy hứng thú chỉ có mình cô, hơn nữa anh ấy còn nói sợ cô không xuống giường được, lời này quá hạ lưu mà? Còn có câu kia anh thực thích cô thế này là có ý gì? Bộ dạng cô làm anh thích sao?

Còn có…… Trình Vũ sờ sờ môi, Lục Vân Cảnh vừa mới hôn cô, động tác ấy thật là bá đạo, thế nhưng cô cảm thấy cảm giác này thực không tồi, Trình Vũ cảm thấy càng ngày cô càng giống biến thái.

Trình Vũ xuống lầu thì Lục Vân Cảnh đã ngồi trước bàn ăn, thần sắc thực bình tĩnh, tựa như không có gì phát sinh, Trình Vũ ho nhẹ một tiếng cũng làm bộ không phát sinh gì, vẻ mặt tự nhiên ngồi đối diện anh.

Bữa sáng xong hai người đi làm, Trình Vũ vừa đến công ty kế toán đã tới tìm nàng, là Tiên Chanh tới đòi, Trình Vũ thấy phiền, trực tiếp nói:

“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tiên Chanh nếu thật sự muốn tiền thì bảo Tiên Chanh trực tiếp cầm hợp đồng lại đây tìm tôi, giấy trắng mực đen tự nhiên tôi sẽ không chống chế.”

Vẻ mặt kế toán khó xử: “ Người bên Tiên Chanh luôn tới thúc giục.”

Trình Vũ không để bụng: “Đuổi đi là được.”

Kế toán đại khái cũng thấy sắc mặt cô không tốt lắm, nên không nói gì thêm, trực tiếp đi ra cửa. Bất quá Trình Vũ nghĩ về sau mỗi ngày Tiên Chanh đều phái người tới thúc giục cũng phiền, kéo dài thế này cũng không phải là biện pháp.

Không biết có phải cô suy nghĩ nhiều quá không, cứ cảm thấy chuyện này kỳ quặc, rõ ràng cô nói nếu Tiên Chanh muốn đòi tiền thì đem hợp đồng lấy ra, nếu cha nuôi ký hợp đồng như vậy tự nhiên cô sẽ đồng ý, Tiên Chanh lại không lấy ra, Trình Vũ cảm thấy Trình gia giống như cố ý che dấu gì đó.

Trình Vũ nghĩ nghĩ, cuối cùng gọi cho Lục Vân Cảnh, trước kia có vấn đề gì cô đều tự mình nghĩ cách giải quyết, hiện giờ có vấn đề người thứ nhất cô nghĩ đến lại là Lục Vân Cảnh, cảm thấy có người để dựa vào không tồi. Chẳng được bao lâu đã nghe chất giọng trầm thấp từ tính: “Có việc?”

Trình Vũ biết anh rất bận, cho nên cũng không vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, chuyện Tiên Chanh cùng Phẩm Cách nói rõ với anh, sau đó lại nói:

“ Cha nuôi và Tiên Chanh kí hợp đồng, theo như lời nhân viên thì không biết sao hợp đống mất tiêu, mà Tiên Chanh cũng không chịu lấy hợp đồng ra, em cảm thấy có kỳ quặc, cho nên muốn hỏi nhân viên anh có ai tinh thông phần mềm này nọ, thời đại thông tin muốn đóng dấu hợp đồng phải sử dụng máy tính, tất nhiên nó sẽ lưu lại dấu vết, nếu có thể có được dấu vết này trước, vậy sẽ tốt hơn.”

Lục Vân Cảnh trầm mặc trong chốc lát: “Em gọi chỉ vì chuyện này?”

Trình Vũ: “……” Thời gian đi làm gọi điện thoại đương nhiên là vì chính sự, bằng không chiếm dụng thời gian đi làm để tình chàng ý thiếp chắc?

“Chờ tin tức đi.” Lục Vân Cảnh nói xong liền tắt điện thoại, không biết sao, Trình Vũ nghe tiếng đô đô lại cảm thấy nó mang theo vài phần oán khí.

Trình Vũ không nghĩ tới nhanh như vậy Lục Vân Cảnh đã gửi tới một phần hợp đồng sao chép, hơn nữa văn kiện này còn có hai dấu tay, Trình Vũ không thể không cảm thán năng lực của Lục Vân Cảnh thật cường đại, loại người này nếu được lợi dụng quả thực có thể xem như là bảo bối. Không thể không nói cuộc đời này có thể trở thành vợ Lục Vân Cảnh thật là phi thường may mắn.

Quả nhiên đúng như Trình Vũ sở liệu, hợp đồng có vấn đề không ngờ tới là cô còn không tới Tiên Chanh tính sổ, Trình gia lại gọi điện thoại cho cô trước.

Điện thoại là do Trình lão tiên sinh tự mình gọi, Trình lão gia nghiêm túc cũng không khách khí nói: “Buổi tối tới Trình gia đi.”

Là tới Trình gia, mà không phải về Trình gia, có thể nghĩ mười mấy năm cô gọi ông nội nhưng người ta chưa từng xem cô là người Trình gia.

Trình Vũ cũng nói trỏng lạnh lùng: “Đã biết.”

Trình Vũ tính gọi điện thoại cho Lục Vân Cảnh nói một tiếng cảm ơn, thế nhưng anh làm trước một bước: “ Cẩn thận nhân viên”.

Trình Vũ nhìn mấy chữ trong tin nhắn, nghĩ đến chuyện gần đây, sau đó nhắn lại “ Cảm ơn anh.”

Buổi chiều đó Trình Vũ đến Trình gia, Trình Vũ không nghĩ tới hôm nay Trình gia náo nhiệt ghê, người tới không ít, phòng khách Trình gia kê mấy cái bàn, có bàn đánh bài, có bàn uống trà nói chuyện phiếm, ngay cả mẹ nuôi Trình Vũ không thích náo nhiệt cũng ngồi ở bên sô pha tiếp khách.

Trình Vũ vừa tiến đến Lâm Giai vội đứng dậy đón, nóng lòng nói: “Bảo Bảo đã trở lại?”

Ngồi ở đầu bàn đánh bài Trình lão tiên sinh giương mắt nhìn cô một cái, nhăn mày, giống như sợ người khác không biết ông ta không thích cháu nuôi này, ông ta lạnh lùng nói:

“Còn không mau chào các vị trưởng bối, một chút quy củ cũng không có!”

Hôm nay người tới đều là người có quan hệ tốt với Trình gia, còn có bạn tốt của cha nuôi, Trình Vũ cũng không nói thêm gì, tiến lên chào mọi người, lúc này mới đến chỗ Trình lão tiên sinh nói: “Không biết lão tiên sinh gọi tôi lại đây có chuyện gì?”

Trình lão tiên sinh trầm mặt nói: “Khách khứa đều ở đây cô cứ lỗ mãng hấp tấp vậy, thật là không hiểu chuyện! Trình gia giáo dục cô nhiều năm vậy nó chui vào trong bụng chó hết rồi à?!”

Trình Tư Mông ngồi cạnh Trình lão tiên sinh che miệng cười nói:

“ Cô ta không hiểu chuyện cũng không phải một ngày hai ngày đâu, ông nội đừng tức vì cô ta mà hại thân mình.”

Trình Vũ nhìn họ kẻ xướng người họa hoàn toàn không chút dao động, chỉ nói:

“Nếu không có chuyện gì khác tôi về trước.”

Lâm Giai luyến tiếc con gái, vội vàng níu kéo: “ Sao vừa tới con lại muốn đi?”

- -----oOo------

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây