Sau khi Tô Mộc và Vân Lâm bàn chuyện xong, nhìn thời gian thì đã là buổi chiều.
Buổi sáng hôm nay cô được vài vị ở phòng bếp chiếu cố, nghỉ ngơi một chút, buổi chiều phải đi hỗ trợ chuẩn bị bữa tối, hôm nay Thái Tử đến phủ Thập Thất hoàng tử dùng tiệc tối, thời điểm thu thập tình báo lại đến.
Phủ Thập Thất hoàng tử này thực sự quá nhiều bí mật, làm Tô Mộc nhịn không được muốn đào bới.
Vân Lâm cũng không ở quá lâu, ra ngoài tứ hợp viện, đứng trước cửa tứ hợp viện quay đầu nhìn lại, một trận hoảng hốt qua đi, chỉ còn lại kế hoạch báo thù.
Tô Mộc dịch dung xong liền đi về hướng phủ Thập Thất hoàng tử.
Khẩn trương chuẩn bị bữa tối.
Màn đêm buông xuống.
Thái Tử liền đến phủ Thập Thất hoàng tử.
Thập Thất hoàng tử mở tiệc ở trong hoa viên, mọi người bắt đầu dùng bữa tối trong mùi hoa và bóng đêm.
Quản gia tự mình đến giám sát quá trình chuẩn bị đồ ăn.
"Bên kia, nha đầu bên kia, phòng bếp không có việc gì, ngươi đổi xiêm y đi ra phía trước hầu hạ." Quản gia chỉ thẳng đối tượng mục tiêu, đó chính là Tô Mộc.
Tô Mộc rũ mắt nói: "Vâng."
Bình tĩnh đi theo một nha hoàn vào phòng thay đổi xiêm y, quản gia lúc trước còn ở sau bếp đã ra hoa viên hầu hạ.
Nhìn thấy Tô Mộc cho dù thay một bộ đồ mới, nhưng trên mặt vẫn đầy tàn nhang che kín như cũ, thảm không nỡ nhìn.
Dời tầm mắt đi, nghiêm túc nói: "Ngươi đi qua bên cạnh gia cẩn thận hầu hạ, coi chừng mạng nhỏ của ngươi."
Đột nhiên chỉ tên nói họ kêu cô hầu hạ, chứng minh hắn đã hoài nghi cô.
Hắn hoài nghi lại kêu cô đến trước mặt hầu hạ, để cô quang minh chính đại nghe hắn và Thái Tử nói chuyện, Thập Thất hoàng tử đây là dự đoán cô sẽ không bắt được tình báo nào à.
Thật là... Tự tin quá mức.
Nếu hắn đã tự tin như thế, vậy cô tất nhiên sẽ không làm hắn thất vọng.
Hắn dám lợi dụng cô, cô sẽ khiến hắn hối hận!
Nha hoàn mỹ mạo vẫn luôn hậu hạ lúc trước, sau khi bị quản gia bảo rời đi, vô cùng không cam lòng, thời điểm Tô Mộc đi qua, hung hăng trừng mắt liếc cô một cái.
Vậy mà để nha đầu xấu xí này thay thế mình, ả muốn chờ xem Thập Thất hoàng tử đuổi cô đi.
"Lại đây lột tôm cho bản hoàng tử." Giọng nói hắn cực kỳ mê người, mang theo lạnh buốt của sáng sớm và ma mị của đêm tối, giống như rượu đã được chôn trong hầm vạn năm.
Chỉ là khi nghe vào tai Tô Mộc, lại có một phong vị khác.
Trong lòng cô đã tính toán sẵn con số, giá lột tôm: Một con một lượng bạc.
Cửu Thiên Tuế:【 ... 】
【 Ký chủ, trong mắt cô chỉ toàn là tiền sao? Một con tôm một lượng bạc, sao cô không cướp luôn đi. 】
Một lượng bạc, tương đương với thu nhập một tháng của gia đình bình thường.
Lương tâm của ký chủ đâu?
Tô Mộc: "Đầu tiên, Thập Thất hoàng tử thân phận cao quý; tiếp theo, giá trị con người ta xa xỉ; cuối cùng, phục vụ an toàn vệ sinh. Một lượng một con, đã tiện nghi cho hắn."
Cửu Thiên Tuế không nói nên lời lại cho rằng điều này hợp lý?
Tô Mộc ngồi xếp bằng trên đệm mềm, lau tay bằng chiếc khăn lông ướt đã chuẩn bị sẵn ở một bên, rồi bắt đầu lột tôm
Người khác đều là quỳ, Tô Mộc lại ngồi xếp bằng, quản gia đưa ánh mắt ra hiệu cho cô.
Tô Mộc hoàn toàn không thấy.
Quản gia sắc mặt tối sầm, ở trước mặt chủ tử lại không thể nhiều lời.
Trong lòng chỉ có thể thầm nghĩ, chờ bữa tối kết thúc, nhất định phải nghiêm khắc dạy lại quy củ cho nha hoàn này.
Thật không hiểu vì sao gia lại chỉ định nha hoàn rửa rau dung mạo bình thường này tới hầu hạ.