Tô Mộc dựa theo phướng nông phu chỉ dẫn, mang theo Cửu Huyền, thuận lợi về tới Viên gia.
Mới vừa tiến cửa lớn, hộ vệ canh cửa liền gọi cô, sốt ruột dò hỏi: "Tiểu Thu cô nương, ngươi đi đâu vậy? Vân tiểu thư rất nhiều lần tới chỗ ta hỏi ngươi có trở về hay chưa."
Tô Mộc cúi đầu nhìn Cửu Huyền đi theo bên cạnh, mở miệng nói: "Tìm Cửu Huyền."
Cửu Huyền cảm giác được Tô Mộc nhìn nó, vội rầm rì hai tiếng tỏ vẻ vui mừng.
"A, thì ra là đi tìm Cửu Huyền, Tiểu Thu cô nương, ngươi chạy nhanh trở về đi, Vân tiểu thư bên kia rất sốt ruột."
"Ừm."
Tô Mộc dựa theo ký ức của nguyên chủ mang theo Cửu Huyền đi đến nơi ở của Vân Linh.
Hộ vệ nhìn bóng dáng Tô Mộc, nghi hoặc nỉ non: "Sao cảm giác mới mấy canh giờ không gặp, Tiểu Thu cô nương dường như thay đổi tình tình, lạnh lùng hơn trước."
【 Cảnh báo, cảnh báo, xin ký chủ không được OOC! 】Cửu Thiên Tuế nhắc nhở.
"Sao?"
【 Ký chủ à, nguyên chủ tính cách hoạt bát rộng rãi, gặp người liền cười, thích xem náo nhiệt... Cô hiện tại mang bộ dáng lãnh đạm như vầy sẽ làm người khác hoài nghi. 】
"Cùng với hoàn thành nhiệm vụ có mâu thuẫn gì đâu." Hoài nghi thì thế nào, cô chính là cô, giống nhau thì có thể hoàn thành nhiệm vụ à.
>
【 Một khi ký chủ OOC, rồi bị nghi ngờ, mọi người xung quanh sẽ đối xử với ký chủ như thế nào, bổn hệ thống cũng không cần nhiều lời. 】
Mọi người luôn đối với những sự vật kỳ lạ tràn ngập sợ hãi, ngay sau đó liền bắt ký chủ đi nghiên cứu, hoặc là tiêu diệt.
【 Đến lúc đó ký chủ không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bị khấu trừ tích phân. 】
"Được." Tô Mộc sảng khoái đáp ứng.
Cửu Thiên Tuế: ... Nó liền biết mình bổ sung một câu cuối cùng là quá chính xác.
Câu cuối cùng mới là trọng điểm, trời đất bao la, trước mặt ký chủ tích phân lớn nhất.
Tô Mộc dẫn theo Cửu Huyền về tới tiểu viện của Vân Linh, Cửu Huyền chạy như bay vào phòng.
"Cửu Huyền, đừng nháo..." Cùng với một trận tiếng cười từ phòng trong vang lên.
Tô Mộc bước vào nhìn thấy Vân Linh ngồi cạnh bàn, thực sự là một mỹ nhân, chân mày lá liễu, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn, đường nét thanh nhã thoát tục.
"Tiểu Thu, ngươi tìm Cửu Huyền chỗ nào vậy?" Vân Linh thấy quần áo trên người Tô Mộc có chút bẩn, lại ôn nhu cười nói, "Hẳn là Cửu Huyền lại nghịch ngợm, nhìn cả người ngươi đều bị nó lăn lộn đến dơ hết rồi, mau đi rửa mặt sau đó lại đến hầu hạ ta."
"Vâng, tiểu thư." Tô Mộc nhàn nhạt trả lời, sau đó lui xuống.
Vân Linh vẫn luôn bị Cửu Huyền đùa giỡn, không có phát hiện nha hoàn nhà mình đã thay đổi.
【 Ký chủ, để phù hợp tính cách nhân vật, xin cô cười một cái, ok? 】
Cửu Thiên Tuế cảm thấy nó thật là một hệ thống có tâm a.
Khóe môi Tô Mộc khẽ nhếch, cười nhạt, lún đồng tiền hai bên gò má làm dịu đi khuôn mặt lạnh lùng của cô, có cảm giác thần bí như có thể nhìn thấu thế gian.
【 Ký chủ, xin hãy thu hồi nụ cười của mình và mỉm cười dựa theo tấm hình bổn hệ thống đưa ra này, cười đến vô tâm vô phế, ngốc bạch ngọt một chút. 】
Mẹ nó, cười nhạt một cái như vậy, phảng phất ẩn chứa vô số bí mật, nếu ai nhìn thấy nụ cười vừa rồi của ký chủ, đều không thể ngăn nổi tim đập nhanh, trong lòng ngứa ngáy muốn tìm tòi đến cùng.
Tô Mộc nhìn ảnh chụp trước mặt, mi mắt cong cong, ngây thơ trong sáng.
"Không cười." Cô đã 26, 27 tuổi rồi, trải qua quá nhiều chuyện, sao có thể cười giống con nít như vậy được.
【 Ký chủ, có lẽ cô nên sử dụng đạo cụ, làm chính mình cùng nguyên chủ càng giống nhau, không cần 998, không cần 888, chỉ cần 288 mà thôi, đạo cụ có thể sử dụng đến khi cô hoàn thành nhiệm vụ, siêu cấp có lời nga ~】Cửu Thiên Tuế muốn đẩy mạnh việc tiêu thụ đạo cụ ba hoa nói.