Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển

56: Chương 56


trước sau

Tiểu Thất về đến nhà vẫn còn hưng phấn, nàng cùng Tiểu Đào tự mình tắm rửa cho con chó nhỏ.

Tiểu Đào tò mò hỏi: “Tiểu thư, ngươi nói tiểu thế tử thật có thể nuôi tiểu Bạch không?” Kỳ thật trong lòng nàng ta có chút lo lắng, tiểu Bạch thoạt nhìn gầy teo yếu ớt.

Tiểu Thất nghĩ đến tình hình lúc đó, khi đó, nàng cũng là hỏi như vậy, hỏi Cố Diễn như thế, Cố Diễn trả lời như thế nào ấy nhỉ... Ta dù dưỡng không tốt, trong phủ của chúng ta còn có Tiết thần y a, người còn có thể trị, huống chi là chó!

Thật sự là hết sức đương nhiên, có điều, Tiểu Thất cũng cảm thấy... có chút đạo lý, quả thực không cách nào phản bác.

“Ta dù không tin hắn, cũng tin tưởng Tiết thần y. Tiểu Bạch sẽ tốt lên”. Con chó trắng nhỏ đượcTiểu Thất gọi là tiểu Bạch; con chó nhỏ trắng đen giao nhau được Cố Diễn đặt tên Hoa nhỏ, đúng vậy, Hoa nhỏ không phải là do người bán chó đặt, mà là Cố Diễn chính mình tự chủ trương gọi như vậy, Tiểu Thất chỉ biết cười.

Xem xem cách nàng đặt tên, tiểu Bạch, cỡ nào thiên chân vô tà, nhìn lại tên Cố Diễn đặt, Hoa nhỏ! Tặc tặc, nghe thật tục khí.

Có điều, mặc dù Hoa nhỏ nghe có chút tục khí, Hoa nhỏ ngược lại thật đáng yêu.

Tiểu Thất lau khô cho Hoa nhỏ, nói: “Ngươi nên cố gắng ăn, sau đó lớn lên, như vậy ta sẽ nghĩ biện pháp dẫn ngươi đi gặp muội muội của ngươi tiểu Bạch a!”

Cũng không biết nghe có hiểu hay không, Hoa nhỏ “Ẳng ư” không ngừng.

“Tỷ muội nhất định có thể gặp mặt.”Tiểu Thất ôn nhu nói, Hoa nhỏ cùng tiểu Bạch là hai con chó cùng mẹ.

Dàn xếp tốt cho Hoa nhỏ, Tiểu Thất nhìn đồ chơi làm bằng đường đầy gian phòng, có chút không biết làm sao, nàng chống cằm nhìn Tiểu Đào, nói: “Ngươi nói, nhiều đồ chơi làm bằng đường như vậy, chúng ta ăn không hết làm sao bây giờ a!” Hiện tại mặc dù là ngày mùa thu, nhưng là uy lực nắng gắt cuối thu cũng không nhỏ, trời nóng nực lắm! Đồ chơi làm bằng đường không ăn cho nhanh, sợ là sẽ bị tan hết.

Tiểu Đào thử dò xét hỏi: “Nếu không... Đưa cho người khác?” Nhưng đưa ai a, quý phủ cũng không có hài tử.

Tiểu Thất suy nghĩ một chút, kiên định nói: “Cầm hai cái, ta đưa đi cho tổ mẫu, bà ta cũng biết ta đi ra cửa, vậy cũng coi như là một món lễ vật.”

Tiểu Đào quýnh, “Nhưng đây là tiểu thế tử mua a. Hơn nữa, lão nhân gia không thể ăn ngọt đâu?”

Tiểu Thất chân thành nói: “Này vốn chính là tiểu thế tử đưa cho mọi người a, chuyện lúc trước mặc dù không phải lỗi của hắn, nhưng là tạo thành quấy nhiễu cho phủ của chúng ta, tiểu thế tử cũng cảm thấy thẹn thùng, cho nên mua đồ chơi làm bằng đường đưa cho mọi người. Ngươi cảm thấy, như vậy được không? Như vậy đồ chơi làm bằng đường cũng sẽ không bị tan hết một cách uổng phí.” Tiểu Thất nháy con mắt.

Tiểu Đào gật đầu: “Hảo!”

Tiểu Thất bị kích động: “Vậy bây giờ thu thập.”

Tiểu Đào nhìn bộ dáng Tiểu Thất khoan khoái, nhịn không được nói: “Kỳ thật tiểu thư lúc ấy có thể không cần lấy. Có phải...” Tiểu Đào ngừng một chút, tiếp tục nói: “Có phải tiểu thư vốn là muốn những thứ đồ chơi làm bằng đường này phân cho người trong phủ. Bởi vì... Bởi vì ngươi sợ lão phu nhân không thích tiểu thế tử, cho nên cố ý mượn tên tuổi hắn làm cho lão phu nhân cao hứng.” Tiểu Đào cảm giác mình nói đúng rồi.

Tiểu Thất đe dọa: “Mới không có, tất cả mọi người chán ghét hắn là đáng, ta cần gì dát vàng lên mặt hộ hắn, ta là thật ăn không vô, lúc ấy cũng không nên lấy.” Tiểu Thất lúc nói chuyện, ánh mắt phiêu nha phiêu, dáng vẻ chột dạ, Tiểu Đào quả thực là nhịn không được buồn cười. Tiểu thư rõ ràng cũng rất thích tiểu thế tử, càng thêm rất sợ người khác không thích hắn, còn làm bộ như hung dữ.

“Tiểu thư đừng có gấp a, ta đều là nói bậy, đi thôi. Ta cùng ngài đi đưa đồ chơi làm bằng đường cho lão phu nhân và phu nhân.”

Mà lúc này, lão phu nhân đang cùng tâm phúc của mình Chu bà tử nói chuyện, bà ngậm ngụm trà, nói: “Ngược lại nhìn không ra, cô nương ta không coi trọng nhất, ngược lại cực kỳ có tiền đồ.”

Chu bà tử nói: “Thất tiểu thư hoạt bát ngây thơ, nam tử yêu thích cũng đúng. Mặc kệ là lúc nào a, nam nhân đều thích kiểu tươi mát đáng yêu, lớn lên đẹp mắt lại không có tâm cơ. Đường hoàng ương ngạnh thì không đáng yêu chút nào, tự cho là thông minh càng thêm đáng ghét. Vốn là lão nô cảm thấy, tính cách Lục tiểu thư đặc biệt, có lẽ là sẽ có đại cơ duyên, nhưng là bây giờ nhìn lại, quá độ ương ngạnh, cũng không thích hợp.”

Lão phu nhân gật đầu công nhận lời Chu bà tử, “Xác thực như thế. Bọn họ đều cho là ta chỉ muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, lại không nghĩ, ta cũng có khổ của mình. Lão gia tử qua đời sớm, ta tân tân khổ khổ chống đỡ cái nhà này, ta không trông cậy vào bọn họ có đại tiền đồ gì, nhưng cái nhà này không thể thua trong tay ta. Lão đại là người không làm nên việc lớn, lão Nhị không quả quyết; lão Tam không lòng dạ nào quan lộ, đại ca ngược lại có tiền đồ, nhưng bên cạnh hắn cản trở quá nhiều, nếu không có giúp đỡ, chỉ sợ cũng gian nan. Ta không cầu cô nương trong phủ gả đi ra ngoài giúp đỡ nhà mẹ đẻ, chỉ có mối hôn tốt, cũng đã là trợ giúp vô hình. Chỉ là bọn họ, đều không hiểu!”

Chu bà tử trấn an: “Hiện tại chỉ cần không ra đường rẽ gì, nghĩ đến cũng sẽ không có vấn đề lớn. Dù sao tiểu thế tử tựa hồ cực kỳ thích Thất tiểu thư.”

Lão phu nhân gật đầu: “Trung Dũng vương gia mặc dù không có nói rõ, nhưng là ý tứ ám hiệu ta cũng không phải là nghe không hiểu. Hiện tại chỉ nhìn Tiểu Thất nha đầu kia là hiểu ngọn nguồn rồi. Nghĩ cũng kỳ quái, ngươi nói tiểu thế tử cũng chưa từng thấy qua Tiểu Thất, như thế nào liền nhìn trúng nàng đây! Thật là kỳ lạ!”

“Chắc là duyên phận đi!”

Lão phu nhân nghe lời này, vui vẻ, “Có vài người, chính là tốt số như vậy!”

Vừa dứt lời, liền nghe bên ngoài có người bẩm báo, nói là Thất tiểu thư tới đây đưa đồ chơi làm bằng đường, lão phu nhân khiêu mi: “Thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!”

Tiểu Thất đưa đồ chơi làm bằng đường cho trưởng bối, sau đi đi chạy về phòng của mình, nàng duỗi cái lưng mệt mỏi cảm khái: “Ta lần đầu giàu như vậy. Đúng rồi, Hoa nhỏ đâu?”

Tiểu Đào vội vàng trả lời: “Hoa nhỏ ngủ, nó thật nhỏ.” Chỉ lớn hơn so với bàn tay một chút, Hoa nhỏ chân chất ngủ ở trong lồng tre, Tiểu Thất nhìn qua bộ dạng ngủ say của nó, cảm khái nói: “Không biết tiểu Bạch như thế nào?”

Tiểu Đào cười xấu xa: “Tiểu thư sáng mai hỏi thế tử gia là biết a. Ta nghĩ thế tử gia cũng sẽ thật cao hứng.” Ai nhìn không ra a, thế tử gia dưỡng tiểu Bạch, chính là vì làm cho tiểu thư để tâm.

Tiểu Thất không có nghe ra hàm ý trong lời của Tiểu Đào, gật đầu: “Ngươi nói có đạo lý, ta ngày mai liền hỏi hắn. Hy vọng tiểu Bạch có thể sống thật tốt.”

“Nhất định sẽ.”

Tiểu Thất cười hì hì, tâm tình vô cùng tốt, nàng mở cửa sổ ra, hít một hơi nói: “Hương vị thật tươi mát.”

Tiểu Đào cười theo.

Tiểu Thất lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, “Tiểu Đào, ngươi biết không? Kỳ thật mặc kệ lại nuôi bao nhiêu con chó, đều không phải là Đại Bạch của ta, nhưng mà ta vẫn rất vui vẻ.”

Tiểu Đào khó hiểu.

Tiểu Thất tiếp tục nói: “Mặc dù chúng nó không phải là Đại Bạch, nhưng lại giống như tồn tại của Đại Bạch. Ta không có bảo vệ tốt Đại Bạch mới có thể bị Lục tỷ tỷ có cơ hội lợi dụng, lúc này đây, ta sẽ chiếu cố thật tốt Hoa nhỏ, để nó sẽ không bị thương tổn lần nữa. Ta sẽ mang tưởng niệm cùng yêu thích đối với Đại Bạch đặt trên người Hoa nhỏ. Đại Bạch đã ly khai, nhưng Đại Bạch phái Hoa nhỏ đi theo ta, ta sẽ chiếu cố Hoa nhỏ thật tốt.”

Tiểu Đào nghe lòng chua xót, “Dạ” một tiếng.

“Đại Bạch là một con chó tốt, ta tin tưởng, nó sẽ đầu thai rất tốt, ta thực vì nó cao hứng.”

Tiểu Đào lại dạ một tiếng, “Lần này ta sẽ bảo hộ Hoa nhỏ thật tốt!” Nàng kiên định, “Lục tiểu thư đừng nghĩ lại khi dễ người.”

“Trịnh Tiểu Thất, ngươi đi ra cho ta, ngươi cút ra đây cho ta.” Ngoài của truyền tới tiếng động lớn ồn ào.

Tiểu Thất vuốt vuốt lỗ tai, hỏi: “Lục tỷ tỷ không phải là bị cấm túc sao?”

Tiểu Đào nhíu mày: “Tiểu thư đừng để ý tới nàng ta, ta ra đi xem một chút. Cũng không biết nàng ta lại nổi điên làm gì!”

Mới vừa nói xong, thì thấy Lục tiểu thư Tĩnh Xu đã vọt vào, nàng ta tới một mình, cũng không có mang nha hoàn theo. Tiểu Thất khiêu mi: “Lục tỷ tỷ tại sao cũng tới?”

Tĩnh Xu cười lạnh: “Ta không thể tới đây sao? Trịnh Tiểu Thất, ngươi chính là con hồ ly tinh, giống như mẹ ngươi, thật hồ ly tinh!”

Sắc mặt Tiểu Thất lạnh xuống, cơ bản mỗi lần cùng Tĩnh Xu gây gổ, nàng sở dĩ động thủ đều là vì liên lụy đến mẹ nàng, nàng thật không hiểu, Tĩnh Xu là một tiểu bối, tại sao có thể nói xấu mẹ nàng. Nàng ta dựa vào cái gì!

“Trịnh Tĩnh Xu, ta nói rồi, ngươi và ta gây gổ, nói như thế nào cũng có thể, nhưng nếu như liên lụy đến mẫu thân của ta thì không được, đây cũng không phải là một lần hai lần, ngươi đến cùng muốn thế nào!”Tiểu Thất càng nghĩ càng tức giận, dự định nói chuyện thật tốt với Tĩnh Xu.

Tĩnh Xu hếch cằm cười lạnh: “Chẳng lẽ ta nói sai hay sao? Đừng cho là ta cái gì cũng không biết, mẹ ngươi vốn chính là phải gả cho cha ta, cha ta không cần, bà ấy mới gả cho cha ngươi. Biết rất rõ ràng cha ta chướng mắt mình, còn trông mong gả tới đây, không phải là ngấp nghé cha ta là cái gì! Mẹ ta kể một chút cũng không sai, hai người các ngươi chính là hai con hồ ly tinh, không biết xấu hổ!” Tĩnh Xu vạch mặt nói chuyện.

Tiểu Thất không thể tin nhìn Tĩnh Xu, không thể tưởng được nàng ta thế nhưng nói ra lời như vậy.

“Cha ta cùng mẹ ta cầm sắt hòa minh, nếu như ngươi lại nói, ngươi có tin ta vả nát miệng ngươi hay không!” Tiểu Thất tức đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

“Ta cứ nói, ngươi cũng vậy, ngươi chính là không biết xấu hổ, đừng tưởng rằng ngươi có thể quyến rũ được Trung Dũng vương phủ tiểu thế tử có thể một bước lên mây, hắn mới không xem trọng ngươi! Ngươi cho rằng cầm cái đồ chơi làm bằng đường đi khoe khoang, ta liền sẽ cảm thấy cô đơn sao! Ta cho ngươi biết, ta Trịnh Tĩnh Xu không chiếm được, ngươi cũng đừng mơ tưởng có thể có được.” Tĩnh Xu gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Thất, “Ta muốn nói chuyện xấu của mẫu thân ngươi ra ngoài, ta cũng muốn đem chuyện ngươi cùng tiểu thế tử lén lút có lui tới nói ra, ta xem ngươi làm sao còn đắc ý. Ngươi đừng tưởng rằng giả vờ đơn thuần ngu ngốc có thể lừa gạt được nam nhân. Ta sẽ để cho các ngươi biết rõ sự lợi hại của ta, ta sẽ!... A!”

Tiểu Thất không chút lựa chọn đánh hướng về phía Tĩnh Xu, Tĩnh Xu kinh kêu một tiếng tránh ra: “Như thế nào, ngươi thẹn quá hoá giận, ta cho ngươi biết. Ta sẽ làm cho mẹ con hai người xấu mặt.”

“Đủ rồi!”

trước sau
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây