Tang Hạ thấy Mạnh Nghiêu trả lời, thò đầu nhìn qua, len lén hỏi Tô Mộc: "Mạnh Tịch tiểu thư, cô muốn làm sao?"
Cô chớp chớp mắt to, vẻ mặt tò mò vô cùng động lòng người.
Ngón tay Tô Mộc dừng lại, Tang Hạ lúc này mới nhìn thấy, trên máy tính bảng Tô Mộc đang chỉnh sửa trang web diễn đàn.
"Bới lịch sử đen của những kẻ có tiền."
Tang Hạ nhìn tiêu đề, tò mò nhìn xuống, cả đầu đều muốn đặt trên cái máy tính bảng.
Tô Mộc dứt khoát đẩy máy tính bảng về phía cô.
Tang Hạ trực tiếp ôm máy tính bảng bắt đầu xem.
"Oa, Mạnh Tịch tiểu thư, đây có phải là sự thật không? Những người này thật biết chơi."
"Còn có cái này, thật sự là phát rồ, người nghèo thì làm sao? Đắc tội với hắn sao!?"
...
Trên bục giáo viên nghe Tang Hạ thỉnh thoảng phát ra kinh sợ thán phục, âm thanh tuy nhỏ, nhưng trong phòng học chỉ có ba người bọn họ, cô muốn giả bộ nghe không rõ cũng không được. "Bạn học Tang Hạ! Bạn học Mạnh Tịch, hãy nghiêm túc nghe giảng." Giáo viên nhắc nhở.
"Cô giáo, đáp án của cô viết sai."
Giáo viên Toán cao cấp: "..."
Quay đầu lại nhìn, nhất thời khuôn mặt già nua nóng lên, vấn đề đơn giản như vậy, cô sao lại viết sai?
Không, không phải, cô căn bản không nghe giảng bài, làm sao cô biết?
Cô giáo ngượng ngùng nghẹn một bụng không biết nên đốt lửa ở đâu, tiếp tục dạy học.
Tang Hạ lần nữa bị điểm danh, yên lặng ôm máy tính bảng của Tô Mộc xem, chỉ là im lặng tự nói chuyện.
Chuông tan học vang lên, giáo viên như trút được gánh nặng rời đi.
Tô Mộc dưới ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm máy tính bảng của Tang Hạ, lấy máy tính bảng trở về, ở dưới mí mắt Tang Hạ, mở QQ ra, sao chép dán tin nhắn qua đây. Một đoạn tường thuật này, hiển nhiên là có người chỉnh sửa xong, Tô Mộc nhìn một chút, sửa lại một ít từ ngữ.
Mà Tần Kiêu bên kia bị coi là cu li gửi một icon khốn khổ qua.
【 Bà cô của tôi ơi, tôi là một người mù chữ chưa tốt nghiệp trung học cơ sở, đã tận lực dùng hết những vốn từ tôi có thể nghĩ ra, cầu xin bà cô buông tha, tôi tình nguyện đi đánh nhau, cũng không muốn giúp cô viết loại này. 】
【 Anh có một bao lì xì chờ nhận. 】
Tần Kiêu nhìn thấy bao lì xì, bất đắc dĩ...
Hắn thật sự không phải đang hỏi cô phải trả thù lao.
Tô Mộc lại nhanh chóng lướt xem một lần nữa.
Nhấp vào 【 Đăng tải 】
Mọi thứ sắp xếp thỏa đáng được thao tác tao nhã của Tô Mộc đặt ở vị trí dễ thấy nhất trên diễn đàn, hơn nữa chủ diễn đàn chính là đại danh "Mạnh Tịch", của đi thay người bốn con dấu màu đỏ cũng đặc biệt nổi bật. Cũng vào giờ ăn trưa, ở căng tin học sinh có người lướt diễn đàn nhìn thấy cái này, thoáng cái liền truyền ra.
#Ai đó theo đuổi một cô gái nào đó không được, dùng địa vị gia tộc gây áp lực, bắt buộc nữ sinh phải theo mình, cuối cùng khi chơi chán thì đá người ta, ngay cả đứa con trong bụng cũng bị ép buộc phá bỏ.
#Một vài người bạn thân nào đó cùng nhau 'dùng chung' bạn gái đều ở trong giới thượng lưu.
#Còn có ai đó cùng cha ruột abcdxyz.
#Một ai đó thuê người hại người.
#Hai người nào đó là bạn bè tốt, nhưng trong nhà người nọ có một khoản làm ăn lớn lại bị cái người gọi là bạn bè tốt của hắn làm rối tung lên.
#Một người nào đó có một chân với giáo viên.
...
Đủ các loại tin tức nhỏ bạo phát ra.
Ngay sau đó chính là đại dự luận, thậm chí liên quan đến lợi ích gia tộc. Thiên Qua nhìn thấy chuyện này, nâng trán...
Cô thật đúng là dám làm dám chịu.
Nhưng... Thật đúng là càng ngày càng làm cho anh thích.
Nhìn hai chữ "Mạnh Tịch" trên bài viết kia, anh gọi một cuộc điện thoại.
"Chuyển một nhóm đến nước Z."
Sau đó, điểm danh một cái tên.
"Bảo Diệp Nhất tới."
Cúp máy, anh gửi tin nhắn Wechat cho Tô Mộc, đầu tiên là phát một bao lì xì năm trăm.
Sau khi nhìn thấy phong bì màu đỏ được nhận, anh đã mời cô ra ngoài để gặp mặt.